Cùng Ðọc Tin Mừng

(Suy Niệm Và Giảng Lễ Chúa Nhật)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chúa Nhật 16 Mùa thường Niên Năm B

Giá trị con người

(Mc 6, 30-34)

 

Tin Mừng: Mác-cô 6, 30-34

Sau khi giảng dạy lần đầu tiên trở về, 30 các Tông Ðồ tụ họp chung quanh Ðức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. 31 Người bảo các ông: "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút." Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. 32 Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. 33 Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. 34 Ra khỏi thuyền, Ðức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.

 

Suy Niệm:

Khao khát tiếp nhận sự khôn ngoan của Thiên Chúa.

* Lương thực tinh thần rất cần thiết

Theo tin từ Vietcatholic ngày 21 tháng 6 năm 2001 - Ông Delia Delgatto, Giám đốc Trung tâm chăm sóc trẻ em quốc gia của Chi-lê cho biết: Một bé trai người Chi-lê 10 tuổi, bị cha mẹ nghiện ma tuý nặng, vứt bỏ ra đường từ lúc lên năm, đã sinh sống với một đàn chó hoang chừng 15 con trong một cái hang tại thành phố cảng Talcahuano, ở phía Nam Chi-lê và ngày ngày cùng đi kiếm ăn chung với đàn chó. Khi không tìm được thực phẩm bầy chó hoang đã sẵn sàng cho bé trai này bú đỡ.

Ông Delia kể tiếp: "Cảnh sát Chile bắt lại được bé trai này khi bé nhảy xuống một cái hồ để tìm cách thoát thân.

Vì lâu ngày ở chung với chó, em không biết nói tiếng người mà chỉ biết gầm gừ và sủa như chó. Và cũng vì chưa có tên nên báo chí gọi em là "Bé Chó."

Bé Chó nầy không hề thiếu lương thực nuôi xác. Nếu hôm nào thiếu thức ăn thì đã có chó mẹ cho bú thêm, nhưng em thiếu hoàn toàn lương thực tinh thần như văn hoá, lễ nghĩa, lời dạy bảo khôn ngoan... nên em không thành người được. Xác em là xác người nhưng tính tình và cách sống của em lại thuộc loài chó.

Sự kiện nầy chứng tỏ cho thấy rằng nếu chỉ dùng lương thực nuôi xác mà không được hấp thụ lương thực tinh thần, con người trở nên như con vật.

Tiếc thay, nhiều bậc phụ huynh nghĩ rằng chỉ cần lo cho con ngày vài ba bữa cơm là đủ để chúng thành người, rồi sao nhãng việc giáo dục con cái.

Ðể trở thành người, người ta không chỉ cần cơm bánh, mà còn cần đến văn hoá, cần giáo dục, cần kiến thức, cần những lời dạy khôn ngoan và trên hết cần đến sự khôn ngoan mà Chúa Giê-su đem từ trời xuống chứa đựng trong Tin Mừng và trong chính Bản Thân Ngài. Xin hãy nhớ lời Chúa Giê-su: "Người ta không chỉ sống bằng cơm bánh, nhưng còn bằng Lời Chúa nữa"(Mt 4,4).

* Hãy khao khát kho tàng khôn ngoan của Thiên Chúa.

Tin Mừng hôm nay cho thấy đám đông dân Do-Thái tha thiết đến với Chúa Giê-su, không phải để tìm lương thực vật chất mà là tìm kiếm những lời dạy khôn ngoan.

Họ kéo đến với Chúa Giê-su, kẻ tới người lui tấp nập khiến Chúa Giê-su và các môn đệ không còn thời giờ ăn uống.

Vì thấy các môn đệ mệt nhoài sau hành trình rao giảng, Chúa Giê-su sai các ông tìm nơi vắng vẻ nghỉ ngơi lấy sức. Các môn đệ vừa xuống thuyền ra đi thì đám đông dân chúng đoán biết địa điểm sắp tới của các Ngài nên từ các thành, người ta chạy theo đường tắt kéo đến nơi ấy trước Chúa Giê-su và các môn đệ.

Khi Chúa Giê-su lên thuyền thì thấy dân chúng đã tụ họp đông đảo chờ mong đón nhận những lời khôn ngoan của Ngài. Ngài cảm thương họ vì họ như đàn chiên đói khát bơ vơ không người chăn và Ngài đã trao ban lời khôn ngoan cho họ.

Thiên Chúa ban cho con người cơm bánh để nuôi phần xác nhưng điều quan trọng hơn là Ngài vẫn thường ban lương thực tinh thần để bồi bổ tâm linh họ.

Chúng ta được diễm phúc có một pho sách chứa đựng những điều khôn ngoan nhất trên cõi đời như một vật gia bảo, đó là cuốn kinh thánh, là quà tặng vô giá Chúa dành cho chúng ta.

Chúng ta vô cùng diễm phúc khi có chính Chúa Giê-su là sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa ở cùng chúng ta.

Vậy nếu không biết khai thác kho tàng khôn ngoan nầy thì thật vô cùng uổng phí.

Người Ả-rập Xê-út trước đây mang phận nghèo truyền kiếp. Tổ tiên cha ông họ sống trên một kho tàng phong phú trời ban nằm chìm dưới lớp cát khô, đó là kho dầu lửa với một trữ lượng lớn lao chiếm gần hai phần ba trữ lượng dầu của thế giới, nhưng vì không biết khai thác kho tàng đó, nên họ đã sống trong nghèo đói cùng cực từ đời nầy sang đời khác suốt mấy ngàn năm. Ngày nay, nhờ biết khai thác kho tàng dầu lửa ngay dưới chân mình, họ trở thành những người giàu có.

Chúng ta cũng đang sống bên cạnh kho tàng khôn ngoan của Thiên Chúa. Kho tàng đó là Lời Chúa được ghi lại trong kinh thánh. Kho tàng đó là chính Chúa Giê-su, hiện thân của sự khôn ngoan Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Nhưng tiếc thay chúng ta không biết khai thác kho tàng khôn ngoan bên cạnh mình, nên chúng ta vẫn còn là những người nghèo thiếu sự khôn ngoan.

Biết đến bao giờ chúng ta mới bắt tay vào việc khai thác kho tàng Chúa ban để làm giàu cho đời sống nhân bản và tinh thần của chúng ta?

 

(23-7-2006)

Rev. Inhaxiô Trần Ngà

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page