Có lẽ bạn đã từng thấy những bức minh họa dụ ngôn người gieo giống: hình ảnh một người mang hạt giống trong vạt áo, một tay giữ vạt áo cuốn lên làm túi đựng hạt, một tay bốc từng nắm hạt đẩy vung ra trên mặt ruộng. Hình ảnh ta thấy trên đồng ruộng quê hương mình là người nông dân tay cắp thúng lúa, tay vung hạt... Dụ ngôn Chúa kể thì Chúa đã giải thích trong Tin Mừng. Ở đây tôi muốn chỉ cho bạn nhìn ngay vào cử chỉ tung hạt thật quảng đại của người gieo giống.
Có lẽ phải trở lại khung cảnh địa dư của dụ ngôn mới hiểu hết được. Người nông dân ở Palestin xưa kia dọn đất xong thì gieo hạt rồi cày lấp đi (giống như xa lúa ở miền Tây). Ðất đai ở đây rất nhiều đá. Người Do Thái nói khôi hài rằng khi Thiên Chúa tạo dựng trời đất, có ba túi đá thì Chúa làm rớt hết hai túi xuống đất Palestin... Trong việc nông của Do Thái, việc lượm đá là một động tác quen thuộc cũng như làm cỏ, đến nỗi từ "đá" (xêla) khi dùng như một động từ ở thể hành động (xalêa) thì có nghĩa là lượm đá để dọn một mảnh đất. Ðá lượm ra xếp thành bờ ngăn các thửa ruộng, do đó mép bờ cũng là nơi gai mọc. Ở những vùng đất thiếu nước thì gai là loài cây dại phổ biến nhất, vì nó có sức chịu khô lâu nhất.
Ðặt lại trong khung cảnh địa dư ấy chắc là bạn dễ hiểu 4 vị trí mà hạt giống có thể rơi xuống khi người nông dân gieo lúa: đá, mặt lối đi, bụi gai và đất tốt.
Muốn gieo cho kín ruộng mình thì người nông dân phải chấp nhận có sự hao hụt vì khi vung tay gieo hạt, một số nào đó sẽ rơi vào 3 loại vị trí không kết quả.
Ðó là thái độ quảng đại của Thiên Chúa đối với chúng ta. Ngài biết chúng ta sẽ lãng phí thật nhiều ân huệ của Ngài, nhưng Ngài vẫn cứ vung tay phân phát thật rộng rãi. Bạn thử tưởng tượng nếu Chúa tính toán để không uổng phí chút nào thì tình cảnh chúng ta sẽ ra sao?
Sự quảng đại của Chúa trong việc ban phát mọi ơn lành cho chúng ta làm cho chúng ta an tâm và tin tưởng vào Tình Yêu của Ngài. Ngài chẳng bao giờ rút lại Tình Yêu ấy, chỉ có chúng ta có thể từ chối hoặc bóp nghẹt không cho tình yêu của Ngài triển nở trong chúng ta thôi.
Bạn đã biết bài chiêm niệm tột đỉnh và gồm thâu tất cả kết quả của linh thao là "chiêm niệm để được tình yêu". Tình yêu biểu lộ bằng quà tặng, bằng sự hiện diện, bằng hành động và cuối cùng bằng sự trao cho nhau bản thân mình trong tình yêu hôn nhân, hoặc bằng sự tận hiến và đón nhận Chúa làm gia nghiệp, làm lẽ sống của mình trong cuộc sống dâng hiến. Thiên Chúa bộc lộ tình yêu của Ngài bằng quà tặng, bằng sự hiện diện và hành động không ngừng của Ngài trong mọi sự, trong chính ta, và mọi sự là phản ánh của chính Ngài như ánh sáng bởi mặt trời, như nước bởi nguồn đến với ta. Ngài mời ta gặp Ngài, nhận ra Ngài và sống thân mật với Ngài trong mọi sự. Chính cuộc sống của ta là quà tặng đầu tiên và cuối cùng. Ngài cho ta chính ta để có thể cho ta cả chính mình Ngài. Ngài đã làm nên ta như một chủ thể có khả năng đáp lại tình yêu của Ngài, đón nhận Ngài. Và Ngài luôn vung tay rộng rãi bộc lộ tình yêu của Ngài. Ngài cho ta cả đến Con Một yêu dấu của Ngài, và Con của Ngài đã cho ta đến giọt máu cuối cùng đọng lại trong tim. Tình yêu mời gọi tình yêu và tình yêu đáp lại tình yêu. Khi bạn đã cảm mến tình yêu của Thiên Chúa đối với bạn như thế thì bạn chẳng cón cách nào hơn là thu gọn con người và cuộc sống của bạn vào tay Ngài theo lời kinh dâng hiến thánh I-nhã dạy.
Khi bạn đã đón nhận Tình Yêu của Chúa như thế, thì trái tim bạn đập cùng nhịp với trái tim Ngài và cũng mở rộng như trái tim Ngài, và bạn sẽ rộng tay để cho Tình Yêu của Ngài đến với mọi người bằng cuộc sống của bạn, dù người ta có biết đón nhận hay không. Bởi vì có những hạt sẽ chết đi, sẽ mất không, do rơi vào đá, do chim trời lượm mất, hay do gai góc đè chết. Nhưng số hạt rơi vào đất vẫn nhiều hơn, và sẽ sinh hoa kết quả gấp trăm. Mỗi hành động yêu thương được đón nhận sẽ làm nảy sinh hàng trăm hành động yêu thương khác. Ðó chính là cơ sở cho niềm tin của Mẹ Têrêsa Calcutta: "Love can save the world", đúng hơn phải nói là: "only love can save the world".
Bạn biết đấy, mỗi hành động yêu thương ta làm cho người khác là một hạt giống ta gieo, không phải chỉ gieo vào chính người thụ hưởng, mà gieo vào cả những người chứng kiến nữa. Hạt giống ấy sinh hoa kết trái khi chính người thụ hưởng hoặc người chứng kiến lại để cho tình thương thúc đẩy họ phục vụ người khác. Cứ thế mà tình yêu được nhân lên và tràn đầy mặt đất; thế giới sẽ tốt đẹp hơn và được cứu vớt.