Tiếng Chuông Thánh Ðường

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 142 -

Phẩm Giá Con Người

 

Phẩm Giá Con Người.

Nt. Anh Thư

(RVA News 17-06-2020) - Trong sách Lễ Ký có ghi lại một câu chuyện thật ý nghĩa như sau. Năm ấy, nước Tề bị mất mùa, người chết đói nằm la liệt khắp nơi. Có một người tên là Kiềm Ngao được xem là đại gia trong vùng đã nấu cơm mang ra đường ban phát. Hôm ấy, thấy có người thất thểu đi tới, nhìn dáng vẻ có thể đoán biết anh ta đã bị đói lâu ngày. Kiềm Ngao tay bưng chén cơm làm ra vẻ ban ơn và quát lớn rằng: - Này, anh kia, lại đây mà ăn. Không ngờ người đói nọ ngẩng đầu lên nhìn Kiềm Ngao một lúc lâu rồi trả lời: - Ta cũng vì không ăn cơm của loại người có giọng điệu như ông nên mới ra nông nỗi này. Nói xong ông liền bỏ đi. Người bị đói thà chết chứ không chịu cúi đầu trước mặt kẻ khinh thường mình để giữ trọn nhân cách và sự tôn nghiêm của bản thân. Một nhà tư tưởng xưa cũng từng nói: "Một giỏ cơm, một bát canh, có được thì sẽ sống, không có thì chết đói. Nhưng nếu la hét mà bố thí thì người qua đường cũng không nhận; dùng chân mà đá của bố thí thì ngay cả người ăn xin cũng chẳng thèm".

Quý vị và các bạn thân mến,

Sống ở trên đời, cho dù ở hoàn cảnh nào, chúng ta có thể bị mất tất cả nhưng đừng để mất nhân cách làm người, cho dù có rơi vào bước đường cùng, thì vẫn phải bảo vệ phẩm giá, lòng nhân ái, giữ gìn khí tiết, sự trong sạch và tôn nghiêm.

Trong ý định yêu thương của Thiên Chúa, mỗi người chúng ta là một huyền nhiệm. Giá trị của chúng ta không nằm ở chỗ xinh đẹp hay mạnh khỏe, da trắng hay da màu, nhiều tiền bạc hay nắm giữ một địa cao sang, giá trị của chúng ta nằm ở chỗ chúng ta biết trân quý bản thân và người khác. Mỗi người đều nhận được những nén bạc tình thương. Ta phải làm sao cho số vốn ấy được tăng lên rộng rãi. Người có tài năng thì dùng tài năng ấy để phục vụ tha nhân. Người có sức khỏe thì đỡ nâng người yếu đau. Ai giàu có thì nên chia sẻ với người thiếu thốn. Như thế không ai còn phải kêu ca oán trách điều gì.

Thiên Chúa vốn rất công bằng và quảng đại ban phát rộng rãi, không sẻn so tính toán. Chúa gọi gió tới để đẩy thuyền buồm lướt nhanh trên sóng nước. Chúa gọi mưa về để tưới mát ruộng đồng, cho lúa tốt, cho nụ hoa nở ra thơm ngát. Mỗi khi màn đêm buông xuống, con người lao động mệt nhọc được nghỉ ngơi, Chúa thắp sáng bầu trời bằng ánh trăng tròn vằng vặc, bằng những vì sao lấp lánh. Sau đó Chúa lại gọi bình minh cho ngày sáng đẹp hơn. Bao nhiêu công trình Chúa tạo dựng cho con người hưởng dùng. Nói như thánh Phanxicô Assisi thì "Thiên Chúa quả là một nghệ sĩ kỳ tài".

Sống trên đời, "Chúng ta kiếm tìm những thứ mà người khác cho chúng ta, nhưng chúng ta sống thực bằng những thứ mà chúng ta đã cho đi" (Winston Churchill). Quả thực, cho đi phát xuất từ sự chia sẻ chân thành, người cho sẽ nhận lại nhiều điều hạnh phúc, đó là món quà tinh thần đầy ý nghĩa. Cũng vậy, khi lãnh nhận với tất cả sự trân trọng, lòng biết ơn, người nhận càng làm tăng giá trị của món quà. Thánh Phaolô tông đồ đã xác quyết "Cho thì có phúc hơn là nhận" (Cv 20, 35). Cho với một xác quyết rằng chúng ta đã lãnh nhận rất nhiều ân sủng từ Thiên Chúa. Những ân sủng ấy dành để phục vụ mọi người chứ không phải để ích kỷ lo cho bản thân mình. Chúng ta đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không. Cho như thế không làm chúng ta nghèo nàn mất mát nhưng càng được giàu sang, được lớn lên trong tương giao với người khác. Cho và nhận đều mang tính tuần hoàn. Ðiều ta cho sẽ không mất đi nhưng trở lại với những dạng thức khác mới mẻ hơn, vì tin rằng trong cái mất luôn có cái được. Cho đi là nhận lãnh. Ðiều chúng ta cho không chỉ là của cải vật chất mà là chính con người chúng ta. Chúng ta có thể trao cho nhau những điều rất đơn giản, sự chăm sóc yêu thương, một lời nói động viên, một cái nhìn thông cảm hay một lời cám ơn, xin lỗi.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trao hiến chính mạng sống mình vì yêu thương loài người chúng con. Giữa một thế giới thích chạy theo những điều hư ảo, xin cho chúng con biết chọn Chúa là giá trị đích thực. Cảm tạ Chúa đã mời gọi chúng con tham dự vào công trình cứu độ của Chúa không phải vì chúng con xinh đẹp, giỏi giang hay giàu có nhưng đơn giản chỉ vì tình Chúa yêu thương. Chúng con là kẻ mọn hèn xấu xí, nên con hằng ngưỡng vọng lên chọn Chúa là vẻ đẹp của sự linh thánh. Con là kẻ yếu đuối, xin Chúa trở nên sức mạnh cho con. Con là kẻ nghèo hèn, chính Chúa là sự sang giàu của đời con. Con tội lỗi nhơ nhuốc, xin Chúa là sự thánh thiện của tâm hồn con. Con ngu ngơ dốt nát, xin Chúa là tri thức, là sự khôn ngoan của đời con. Con uể oải buồn chán, Chúa chính là cảm hứng, là nguồn vui đích thực của cuộc đời con. Amen.

Nt. Anh Thư

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page