Tiếng Chuông Thánh Ðường

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 126 -

Quên Mình Vì Lợi Ích Của Tập Thể

 

Quên Mình Vì Lợi Ích Của Tập Thể.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thuỳ Trang, MTGCQ

(RVA News 06-06-2020) - Một người bán hàng rong bày ra hai chiếc giỏ tre. Trong hai chiếc giỏ đó, có một cái đựng toàn là cua nhưng không có nắp đậy, nhìn vào chỉ thấy những con cua đang tranh nhau bò ra khỏi giỏ, nhưng kết quả là không con nào bò ra ngoài được, bởi vì sẽ bị một con khác kéo xuống. Còn chiếc giỏ kia thì có nắp đậy.

Khi người bán hàng mở nắp ra, những vị khách hàng hiếu kỳ nhìn thấy bên trong chiếc giỏ đó là những chú rùa đen với đủ kích cỡ lớn nhỏ. Chủ nhân của hai chiếc giỏ vui vẻ nói rõ với mọi người lý do vì sao ông lại phải đậy nắp chiếc giỏ tre này. Ông nói: "Bởi vì con rùa đen lớn nhất sẽ kê mình ở phía dưới cùng, kế đến là con rùa nhỏ hơn sẽ bò lên trên mình con thứ nhất, tiếp đó là con rùa nhỏ hơn, và trên tầng cao nhất là con rùa đen nhỏ nhất. Chúng dùng cách thức xếp chồng lên nhau như vậy để đồng tâm hiệp lực, giúp con rùa đen nhỏ nhất có thể ra khỏi giỏ tre, sau đó, những con rùa phía dưới cũng sẽ bò ra được, còn con rùa lớn nhất sẽ dựa vào sức của mình để chui cái đầu ra ngoài. Và nếu như không bò ra ngoài được, con rùa lớn nhất đó cũng không tỏ ra oán hận hay tiếc nuối. Nó vẫn tiếp tục làm như vậy, khi chúng ta tiếp tục cho những con rùa nhỏ hơn vào cùng chiếc giỏ với nó".

Người bán hàng đậy kín nắp giỏ lại, rồi nói tiếp: "Cho nên tôi phải đậy nắp lại cho nhanh, bằng không đám rùa đen sẽ bò ra hết". Rồi ông chỉ vào chiếc giỏ tre và nói: "Trong chiếc giỏ tre này, không gian chật hẹp như vậy, thế mà những con cua lại không ai nhường ai, còn tranh chấp tương tàn, trèo đầu cưỡi cổ nhau, tranh quyền đoạt lợi nên không con nào có thể bò ra được khỏi chiếc giỏ tre này. Cuối cùng đều cùng nhau đi đến chỗ chết".

Quý vị và các bạn thân mến,

Câu chuyện về hai chiếc giỏ có nắp đậy và không có nắp đậy, với đặc tính của hai loài vật khác nhau ấy gợi cho chúng ta những suy tư về thái độ sống của con người với nhau trong một tập thể, nơi có nhiều người cùng sống chung với nhau. Những chiếc giỏ đó là hình ảnh của một gia đình, một khu xóm, một giáo xứ hay những tổ chức lớn nhỏ nào đó khác trong xã hội mà mỗi chúng ta là một thành viên trong đó. Chắc hẳn mỗi người chúng ta đều không quên những câu ca dao tục ngữ rất đẹp về cách ứng xử giữa con người với nhau mà chúng ta đã được học nằm lòng từ khi còn tấm bé: với những người ruột thịt trong gia đình thì "anh em trên kính dưới nhường, là nhà có phúc mọi đường yên vui", còn với những người đồng loại thì biết "thương người như thể thương thân"...

Tinh thần đoàn kết và tương trợ cho nhau giữa những người sống chung với nhau chính là nền tảng cho sự tồn tại của chính tập thể đó. Bất cứ cộng đoàn nào, tập thể nào cũng cần có những người biết hy sinh và quên mình vì lợi ích của người khác và vì ích chung của cả cộng đoàn. Thật không mấy khó khăn để chúng ta có thể nhìn thấy được hình ảnh của những người ở vị trí trỗi vượt hơn chúng ta về tuổi tác, địa vị và kinh nghiệm nhưng vẫn sẵn lòng hy sinh vì lợi ích của chúng ta! Họ là ông bà, cha mẹ, anh chị em trong gia đình luôn dành những món ăn ngon và điều tốt đẹp cho chúng ta; là những vị giám mục, linh mục luôn tận tuỵ hy sinh vì đàn chiên bất kể tình trạng tuổi tác và sức khoẻ; là những anh chị em tu sĩ trong cộng đoàn luôn sống chan hoà, gánh vác và chia sẻ với nhau những công việc tông đồ... Ðặc biệt, Chúa Giêsu chính là mẫu gương tuyệt vời nhất cho chúng ta về một Thiên Chúa cao cả đã hạ mình xuống, hy sinh chính bản thân và cả mạng sống của Người vì lợi ích và sự sống của nhân loại chúng ta.

Ai mà không thương chính bản thân mình. Nhưng nếu chỉ dừng lại ở thương mình thì chúng ta sẽ trở nên ích kỷ và chỉ biết sống vì lợi ích của mình. Chúng ta cầu xin Chúa cho chúng ta biết thương người như chính bản thân mình và thương người như Chúa đã thương chúng ta. Chỉ khi biết thương người như thương mình, ta và người sẽ trở nên một. Khi đó, niềm vui và hạnh phúc của người sẽ trở thành niềm vui và hạnh phúc của ta, những khó khăn hay đau khổ của người cũng chính là khó khăn và khổ đau của chính ta. Và như vậy, khi chúng ta ra tay giúp đỡ người khác cũng chính là chúng ta giúp đỡ cho chính mình và chu toàn giới luật yêu thương của Chúa.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã dùng cái chết của Chúa để giải thoát chúng con khỏi ách nô lệ của sự dữ và sự chết, để chúng con được bước vào một đời sống mới với tự do và niềm tự hào mình là con cái của Chúa. Xin Chúa giúp chúng con cũng biết hy sinh những lợi ích của bản thân mình để phục vụ lẫn nhau và xây dựng những cộng đoàn yêu thương, hiệp nhất nơi gia đình, giáo xứ và bất cứ nơi nào mà chúng con hiện diện. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thuỳ Trang, MTGCQ

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page