Ðóa Hoa Tử Tế

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 179 -

Niềm vui và hy vọng đặt nơi Chúa

 

Niềm vui và hy vọng đặt nơi Chúa.

Minh Thanh

(RVA News 25-11-2024) - Thánh vịnh 126 (125) nói về niềm vui và hy vọng đặt nơi Chúa của dân Sion bị bắt cầm tù sau gần 50 năm lưu đày tại Babylon trở về. Biến cố lịch sử này nói lên ý nghĩa rằng: trong mọi hoàn cảnh vô vọng của con người, chỉ mình Thiên Chúa mới có thể giải cứu. Qua lời thánh vịnh, tác giả đã thay cho dân hát lên niềm vui sướng. Cùng với tác giả thánh vịnh, chúng ta cũng hát lên lời hy vọng, reo vui vì chúng ta cũng đặt trọn niềm tin vào Chúa là Thiên Chúa của chúng ta.

Khi Chúa dẫn tù nhân Sion trở về,

ta tưởng mình như giữa giấc mơ.

Vang vang ngoài miệng câu cười nói,

rộn rã trên môi khúc nhạc mừng.

Bấy giờ trong dân ngoại, người ta bàn tán:

"Việc Chúa làm cho họ, vĩ đại thay!"

Việc Chúa làm cho ta, ôi vĩ đại!

Ta thấy mình chan chứa một niềm vui.

Niềm vui của tác giả thánh vịnh không chỉ gợi lại điều đã đến trong lịch sử, mà đó còn là lời nhắc nhở về một khát vọng tự do trong nội tâm mà Thiên Chúa sẽ ban cho mỗi người chúng ta ngay ở thời điểm đầy rối ren hiện tại. Có thể chúng ta cũng đang bị giam cầm về mặt tinh thần: giam cầm bởi thói quen, bởi thái độ, bởi định kiến, bởi sự ích kỷ và nhiều thứ khác. Niềm vui giải thoát, niềm vui vì được cứu độ sẽ lấp đầy trái tim yếu nhược của chúng ta.

Trong bóng tối cuộc đời, những thử thách tưởng chừng đẩy ta tới chỗ không lối thoát, thì Thiên Chúa lại mở đường, và lòng trí chúng ta sẽ vỡ òa niềm vui như tác giả thánh vịnh đã cảm nhận. Niềm vui ấy sẽ lan tỏa từ sâu thẳm cõi lòng của ta, chảy ra đến tận lời nói, bén rễ nơi những nụ cười, đến cả trong những câu chuyện giữa ta với Chúa và giữa ta với mọi người. Kinh nghiệm được giải thoát ấy sẽ không bị giấu kín, nó "hữu xạ tự nhiên hương," nó thậm chí lan tỏa đến cả dân ngoại.

Lạy Chúa, xin dẫn tù nhân chúng con về,

như mưa dẫn nước về suối cạn miền Nam.

Tác giả tiếp tục cầu xin Chúa dẫn dân về, như mưa đổ đầy những dòng suối khô cạn, cuốn đi mọi trở ngại và mang lại sức sống tươi mới.

Thánh vịnh khép lại với hình ảnh của người gieo hạt. Một hình ảnh đẹp, mộc mạc trong nền văn hóa nông nghiệp, nhưng nó ẩn chứa một biểu tượng sâu sắc:

Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống,

mùa gặt mai sau khấp khởi mừng.

Họ ra đi, đi mà nức nở,

mang hạt giống vãi gieo;

lúc trở về, về reo hớn hở,

vai nặng gánh lúa vàng.

Chúng ta không lạ lẫm với kinh nghiệm phải gieo những việc tốt đẹp giữa cuộc sống muôn màu hôm nay. Nhưng hãy tin, Thiên Chúa sẽ làm cho những hạt giống thiện lành của đời ta được trở nên thành toàn. Trong kinh nghiệm của dân Israel, biến cố lưu đày là một nỗi đau không thể tả xiết. Họ đã xa quê trong niềm đau thắt lòng, nhưng khi trở về họ vui tươi, hớn hở. Bởi đó, những giọt nước mắt đau thương cũng tựa hồ hạt giống mang một niềm vui đang bị ẩn giấu.

Ðặt những lời thánh vịnh này nơi miệng Chúa Giêsu vào sáng ngày phục sinh chúng ta nghiệm thấy: cuộc thương khó và cái chết của Ngài như gieo hạt trong nước mắt; và rồi Ðức Giêsu đã gặt hái reo vui ngày sống lại.

Chiêm ngắm cuộc đời các thánh Tử vì Ðạo nước Việt Nam xuyên qua lăng kính của những lời thánh vịnh này, chúng ta cũng nghiệm ra rằng: những nghẹn ngào tan chảy khi các ngài gieo hạt giống Tin Mừng trên quê hương Việt Nam đã được mùa gặt bội thu sau 500 năm. Lời thánh vịnh còn cho chúng ta niềm hy vọng Kitô giáo: chính Thiên Chúa thực hiện để cứu những gì hư mất, chính Thiên Chúa dẫn đưa những con chiên lạc quay về.

Thánh vịnh này cho thấy cả một chương trình hành động, trách nhiệm: ai gieo trong lệ sầu sẽ gặt trong hân hoan. Phải làm hết khả năng để biến đổi tình trạng chết của ta thành sự giải thoát. Khép lại lời thánh vịnh chúng ta tự hỏi: tác giả thánh vịnh đang gieo hạt giống mà ông ít mơ ước về hoa trái của nó. Phải chăng nó đã cho ông mùa gặt bội thu.

Chúng ta lao nhọc như hạt lúa mục nát; chúng ta chấp nhận thử thách để đạt đến tình trạng hạt trĩu bông. Biết rằng, dẫu khi đang ở trong thử thách, niềm vui chưa thấy rõ; nhưng sau đó, ai chịu lao tác sẽ gặt hái được bình an và công chính. Cần tâm niệm rằng, không thể có một mùa gặt bội thu trong Thiên Chúa nếu đời ta cứ mãi thỏa hiệp với thế gian.

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, Chúa đã dẫn đưa dân Sion lưu đày trở về, Chúa cũng làm cho Ðức Kitô sống lại từ cõi chết, Chúa cho các Thánh Tử đạo nên kiên cường anh dũng. Xin Chúa tái diễn kỳ công đó mà giải thoát Giáo hội khỏi ánh nô lệ tội lỗi. Ước gì sau những ngày vất vả gieo hạt giống Tin Mừng, Giáo hội cũng được cùng Ðức Kitô hân hoan thu hoạch một mùa lúa dồi dào. Amen.

Minh Thanh

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page