Ðóa Hoa Tử Tế
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 159 -
Xin cho con được sống
Xin cho con được sống.
Minh Thanh
(RVA News 02-11-2024) - Tại sao chúng ta sống ở đời này? Cội căn sự sống của chúng ta ở nơi đâu? Mục đích của cuộc sống chúng ta là gì và sẽ đi về đâu? Ðây là những câu hỏi mà con người mọi thời đã tự hỏi. Nhưng, dường như nhiều người vẫn chưa có câu trả lời thoả đáng cuối cùng. Lời của bà mẹ nói với các con của mình trong sách Macabê quyển thứ hai cho chúng ta câu trả lời thật ý nghĩa: "Mẹ không biết các con đã xuất hiện thế nào trong dạ mẹ. Không phải mẹ đã cho chúng con tinh thần và sự sống, không phải mẹ đã sắp đặt các yếu tố cấu tạo nên mỗi người chúng con. (...) Này con, hãy nhìn trời, đất và tất cả những thứ trong đó mà biết rằng, từ hư không, Thiên Chúa đã làm nên chúng và loài người cũng được tạo nên như vậy."[1] Tác giả thánh vịnh 119 (118) hẳn cũng đã xác tín điều này qua lời cầu nguyện của ông. Cùng với tác giả thánh vịnh cầu nguyện, chúng ta xin Chúa cho chúng ta hiểu và xác tín: khởi nguyên và cùng đích sự sống của chúng ta là ở Thiên Chúa để chúng ta hết lòng yêu mến, phụng sự và tuân giữ Lời Ngài.
Mở đầu đoạn thánh vịnh, tác giả xác định: ông đang sống trong một thời điểm rất khó khăn khốn khổ, một số người thân cận đã biến ông trở thành đối thủ và là kẻ thù. Ông đã cầu xin Chúa:
Con khổ cực, xin Chúa đoái nhìn và giải thoát,
vì con chẳng quên luật pháp Ngài.
Xin biện hộ và cứu chuộc con,
theo lời hứa của Ngài, xin cho con được sống.
Ðối với một số người, sự đau khổ thường dễ đẩy họ xa rời Chúa và Lời của Ngài. Nhưng, đối với tác giả thánh vịnh, những thời điểm khó khăn lại đưa ông đến gần với Chúa và Lời của Ngài hơn. Trong thời điểm khó khăn đó, tác giả thánh vịnh không tìm kiếm sự giúp đỡ ở nơi đâu khác ngoại trừ nơi Thiên Chúa. Ông biết rằng ông cần Chúa biện hộ và cần Chúa cứu chuộc để ông được sống. Dừng lại để chúng ta có thể hiểu sâu xa hơn rằng: sự sống mà tác giả thánh vịnh nói ở đây, không chỉ là sự sống trong thân xác mà nó còn vượt xa hơn nữa, sự sống đó chính là Ơn Cứu Ðộ, sự sống của linh hồn.
Quả thật, nếu chúng ta đọc Lời Chúa và vâng theo thánh ý Chúa hết lòng thì chúng ta sẽ được sống. Vì Lời Chúa là nguồn sống của chúng ta. Hãy nghe những lời của bà mẹ trong sách Macabê nói một lần nữa về tầm quan trọng của Lời Chúa vượt trên chính sinh mạng của chúng ta: "Chính Ðấng Tạo Hoá càn khôn đã nắn đúc nên loài người, và đã sáng tạo nguồn gốc muôn loài. Chính Người do lòng thương xót, cũng sẽ trả lại cho các con thần khí và sự sống, bởi vì bây giờ các con trọng Luật Lệ của Người hơn bản thân mình."[2]
Ơn cứu độ ở xa kẻ dữ,
bởi chúng không tìm kiếm thánh chỉ Ngài.
Lạy Chúa, lòng thương xót của Ngài thật bao la,
theo quyết định của Ngài, xin cho con được sống.
Tưởng cũng nên biết điều này, Chúa toàn năng tha thứ và ban sự sống theo Lòng Thương Xót bao la của Ngài; nhưng Ngài sẽ không ban nó cho người không biết ăn năn cũng như người không có lòng thành tìm kiếm Thánh Ý của Ngài. Thật vậy, tất cả những đau khổ mà một linh hồn bất tử phải chịu đựng trong cõi vĩnh hằng đều được thể hiện rõ trong lời này: Ơn cứu độ ở xa kẻ dữ. Vì thế, cho dù cuộc sống của tác giả thánh vịnh:
Những kẻ bắt bớ hành hạ thật là nhiều,
nhưng thánh ý Ngài, con chẳng lìa xa.
Con nhìn quân phản phúc mà ghê tởm,
lời hứa của Ngài, chúng chẳng quan tâm.
Tất cả những khó khăn ngặt nghèo của cuộc sống không làm cho tác giả thánh vịnh tuyệt vọng hay nghi ngờ tình yêu của Chúa dành cho ông. Ông không nghĩ và cầu mong một cuộc sống có niềm tin vững chắc là một cuộc sống không có những khó khăn đau khổ. Thay vào đó, ông quyết tâm hướng cuộc sống đó vào Lời Chúa. Và sự sống mà ông xin chính là sự sống khởi nguồn từ Lời Chúa.
Chúa thấy cho: lòng con mộ mến huấn lệnh Ngài,
lạy Chúa, vì Ngài nhân hậu, xin cho con được sống.
Căn nguyên lời Ngài là chân lý,
mọi quyết định công minh của Ngài tồn tại muôn năm.
Trong một đoạn ngắn mà tác giả thánh vịnh đã ba lần xin cho con được sống. Ðiều này cho thấy nhu cầu sự sống và sự sống lệ thuộc nơi của thân phận con người thật mỏng manh và bất lực. Không ai khác, không đâu khác, không bến bờ nào khác có được Sự Sống Vĩnh Cửu. Xác tín này chỉ có trong Lời Chúa mà thôi. Vì Lời Chúa là Chân Lý.
Lạy Chúa, lòng thương xót của Ngài thật bao la,
theo quyết định của Ngài, xin cho con được sống.
Xin cho các linh hồn mà chúng con hôm nay đang nhớ tới, được Chúa thanh luyện và cho họ được sống muôn đời. Amen.
Tác giả bài viết: Minh Thanh
- - - - - - - - - - - - - - - -
[1] x. 2Mcb 7,22-23,28.
[2] x. 2Mcb 7,23.