Ðóa Hoa Tử Tế

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 157 -

Con ngước mắt hướng nhìn lên Chúa

 

Con ngước mắt hướng nhìn lên Chúa.

Người Lữ Khách

(RVA News 31-10-2024) - Có lẽ hơn một lần trong đời, khi nhìn lại những năm tháng nhọc nhằn đã trôi qua, chúng ta ắt đã từng tự hỏi mình rằng: Lúc gặp khó khăn ngặt nghèo, mình đã làm gì? Hãy cùng với tác giả thánh vịnh 123 (122) nhìn lại kinh nghiệm của tác giả để dâng lên Thiên Chúa lời cầu nguyện, giúp chúng ta điều chỉnh đời sống nội tâm của mình trong mỗi biến cố, hầu chúng ta được triển nở hơn trong ân sủng của Chúa.

Mở đầu Thánh vịnh, tác giả viết:

Con ngước mắt hướng nhìn lên Chúa,

Ðấng đang ngự trên trời.

Câu mở đầu này nói cho độc giả về đức tin mà tác giả thánh vịnh đang sở đắc. Ông ngước nhìn lên Thiên Chúa, Ðấng mà đang ngự trên trời. Cụm từ bổ ngữ Ðấng đang ngự trên trời xem chừng như không có ý nghĩa nhiều trên bề mặt chữ nghĩa. Tuy nhiên, đó lại là một điểm son mà chúng ta cần dừng lại. Rõ ràng, tác giả đã phân biệt rạch ròi trong ý hướng của ông về Thiên Chúa - Ðấng đang ngự trên trời với một vị thiên chúa khác. Ðiều này như nhắc chúng ta, có thể chúng ta đang nhìn về một thiên chúa, nhưng vị thiên chúa đó không phải là Ðấng mà ta tin là Ngài đang ngự trên trời. Hy vọng của chúng ta có thể đang đặt trong tay của một vị thiên chúa là tiền tài, là quyền lực, hay là bất cứ một ý tưởng nào nhằm để lấp đầy khoảng trống cho những vấn nạn hiện sinh trắc trở của chúng ta. Ở đây, đức tin trả lời cho chúng ta Thiên Chúa - Ðấng ngự trên trời là một đáp án hoàn hảo nhất cho sự tìm kiếm.

Chúa Giêsu cũng đã dạy chúng ta ngước mắt lên trời để cầu nguyện. Các sách Tin Mừng đã kể lại nhiều lần Chúa Giêsu cũng đã ngước mắt lên trời cầu nguyện cùng Thiên Chúa Cha.[1] Ðặc biệt là trong lời Kinh Lạy Cha, Chúa Giêsu đã dạy: "Lạy Cha chúng con ở trên trời..." mỗi khi đọc lời kinh này, chúng ta hiểu ngay được tâm tình của tác giả thánh vịnh muốn gieo vào lòng chúng ta, hoặc chúng ta hiểu ý nghĩa Chúa Giêsu đã mở rộng cho mỗi lời của thánh vịnh này.

Sự ngước nhìn lên Chúa được tác giả ví von là:

Quả thật như mắt của gia nhân hướng nhìn tay ông chủ,

như mắt của nữ tỳ hướng nhìn tay bà chủ,

mắt chúng ta cũng hướng nhìn lên Chúa

là Thiên Chúa chúng ta,

tới khi Người xót thương chút phận.

Hình ảnh gia nhân hướng nhìn lên ông chủ, nữ tì hướng nhìn tay bà chủ phản ánh chiều sâu đức tin nơi một tâm hồn biết quy hướng về Thiên Chúa, thuộc trọn về Thiên Chúa. Những người có đức tin kiên vững sẽ không nản lòng, không mỏi mệt khi cậy trông vào Thiên Chúa. Họ sẵn sàng đặt những trắc trở vào bàn tay quan phòng của Lòng Chúa Xót Thương.

Rủ lòng thương, lạy Chúa, xin rủ lòng thương,

bởi chúng con bị khinh miệt ê chề;

hồn thật quá ê chề vì hứng chịu

lời nhạo báng của phường tự mãn,

giọng khinh người của bọn kiêu căng.

Tác giả kể cho chúng ta nghe về tình trạng hiện thời của ông. Ông bị khinh miệt, bị nhạo báng từ những kẻ tự mãn, kiêu căng. Ðây là vấn nạn mà chúng ta phải đối diện cho dù ở bất cứ thời điểm nào trong cõi nhân sinh. Dưới sức nặng của những thương tổn do sự dữ mang lại, tác giả không lảng tránh. Ông chọn cách trò chuyện với Thiên Chúa. Thiên Chúa không chỉ là một ông chủ để chúng ta phải lệ thuộc, mà Ngài là Người Cha đầy tình thương luôn sẵn sàng lắng nghe khi chúng ta mở lòng ra với Ngài. Cách tiếp cận này đáng để chúng ta bắt chước khi chúng ta đối diện với những khó khăn thường ngày.

Hẳn nhiên, kinh nghiệm tác giả cũng đại diện cho kinh nghiệm của những tâm hồn nghèo khổ trong lòng Mẹ Giáo hội, trong đó có mỗi người chúng ta. Chúng ta thấy mình nghèo nàn và bất lực trước những thách đố, những dang dở của kiếp người. Chúng ta cũng có thể cầu nguyện với thánh vịnh này nhân danh tất cả những người bị khinh miệt nhân phẩm, nhân danh những "quyền con người" đang bị đánh mất hay bỏ rơi. Ðôi khi ta như cảm thấy sự dữ đang chiếm ưu thế, nhưng như tác giả thánh vịnh, chúng ta không được nản lòng:

Mắt chúng ta cũng hướng nhìn lên Chúa

là Thiên Chúa chúng ta,

tới khi Người xót thương chút phận.

Trong tinh thần cầu nguyện, chúng ta cũng luyện cho đôi mắt của chúng ta trở thành đôi mắt biết nói, đôi mắt biết cầu nguyện khi ngước nhìn thánh giá Chúa, khi nhìn lên nhà tạm, nhìn lên Mình Thánh Chúa trong Thánh lễ cũng như trong khi Chầu Thánh Thể.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con hướng mắt về Chúa khi chúng con đang ở trong tình trạng khốn quẫn. Xin giúp chúng con kiên nhẫn chờ câu trả lời của Chúa, và xác tín rằng Chúa sẽ ban cho chúng con điều mà Chúa thấy có lợi nhất cho linh hồn chúng con. Amen.

Tác giả bài viết: Người Lữ Khách

- - - - - - - - - - - -

[1] x. Mt 14,19; 15,35-36; Mc 6,39-41; Lc 9,14-16.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page