Ðóa Hoa Tử Tế

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 135 -

Phương thuốc để cân bằng cuộc sống

 

Phương thuốc để cân bằng cuộc sống.

Bích Liễu

(RVA News 08-10-2024) - Chuyện kể rằng:

Một thủ trưởng của công ty chế tạo xe hơi lớn, một hôm tìm đến phòng của người giám đốc dưới quyền mình để bàn về một việc quan trọng khẩn cấp, nhưng cô thư ký của người giám đốc này lại nói rằng mỗi buổi sáng vào giờ này cấp trên của cô bận họp, không tiếp khách. Người thủ trưởng nói:

- Cô cứ nói với ông ta là tôi - thủ trưởng - muốn gặp ông ta.

Cô thư ký vẫn nói:

- Thưa ông, không thể được ạ, vì giám đốc đã ra lệnh rõ ràng về việc này.

Người thủ trưởng nghe vậy rất bực tức, liền tự mở cửa phòng giám đốc bước vào. Nhưng khi vừa nhìn thấy vị giám đốc, ông ấy vội vàng lui ra, đóng cửa lại thật nhẹ và nói với cô thư ký:

- Tôi xin lỗi, ngày nào giám đốc của cô cũng làm như thế sao?

Cô thư ký đáp:

- Vâng. Ngày nào ông ấy cũng dành mười lăm phút như vậy.

Ông giám đốc này mỗi ngày luôn có thói quan, dành ra mười lăm phút im lặng, đọc Kinh Thánh và cầu nguyện trước khi bắt tay vào công việc.

Kính thưa quý vị và các bạn rất thân mến,

Chúng ta vẫn thường nghe nói rằng cầu nguyện đối với đời sống con người giống như hơi thở. Với ý nghĩa này, cầu nguyện cũng có thể được xem là một nhu cầu thiết yếu trong đời sống chúng ta. Tuy nhiên, không phải ai trong chúng ta cũng xác tín như thế và dành thời gian đúng nghĩa cho việc cầu nguyện. Thật vậy, xã hội không ngừng phát triển khiến cho cuộc sống của con người luôn vô#i va# và dễ bị kéo vào vòng xoáy của thế giới vật chất. Thời gian bỗng trở thành tiền bạc vì người ta luôn tận dụng tối đa từng giây, từng phút để kiếm tiền. Người Kitô hữu chúng ta cũng khó tránh khỏi vòng xoáy này, nên chuyện một vị giám đốc luôn dành mười lăm phút đầu ngày để im lặng, đọc Kinh Thánh và cầu nguyện trước khi bước vào công việc, như câu chuyện chúng ta vừa nghe quả là hiếm thấy; nhưng đó lại là tấm gương cho tất cả chúng ta trong việc cân bằng đời sống xã hội và tâm linh.

Ðối với người Kitô hữu, cầu nguyện là sự thể hiện niềm tin vào Thiên Chúa và phó thác mọi sự trong bàn tay quan phòng của Ngài. Thánh Vinh Sơn Phaolô đã nói với chúng ta rằng: "Hãy để Thiên Chúa điều khiển chiếc thuyền nhỏ bé của chúng ta; nếu nó hữu ích, thì Người sẽ giữ nó khỏi bị đắm". Thế nên, cầu nguyện phải là việc ưu tiên hàng đầu của chúng ta trong một ngày sống và làm việc. Bởi lẽ, khi cầu nguyện, chúng ta được gặp gỡ Thiên Chúa và được Chúa hướng dẫn trong những định hướng của cuộc đời.

Có thể khẳng định rằng đời sống thiêng liêng của người Kitô hữu không thể nào triển nở nếu thiếu đời sống cầu nguyện. Tuy nhiên, chúng ta thường bị cám dỗ cho rằng cầu nguyện là một công việc mất thời gian, nên chúng ta luôn viện cớ là mình quá bận rộn với những hoạt động của cuộc sống thường ngày mà bỏ quên việc cầu nguyện; hoặc có cầu nguyện thì cũng chỉ là qua loa cho xong việc, chứ chưa thực sự coi đó là nhu cầu cần thiết trong đời sống của mình. Vẫn biết rằng cuộc sống của chúng ta luôn cần đến cơm ăn, áo mặc và những nhu cầu vật chất cũng như các mối tương quan xã hội. Thế nhưng, trên bình diện tâm linh, tất cả những thứ đó không mang lại giá trị vĩnh cửu cho cuộc đời chúng ta. Cho nên, giữa những ồn ào, náo nhiệt và tất bật của cuộc sống xã hội, chúng ta cũng cần phải dành ra những phút giây tĩnh lặng để tâm hồn chúng ta được gặp gỡ Thiên Chúa là Ðấng luôn yêu thương và đồng hành với chúng ta trong cuộc sống này.

Hôm nay, qua câu chuyện của hai chị em cô Matta và Maria (x. Lc10,38-42), Lời Chúa mời gọi chúng ta thống nhất đời sống thực tại và thiêng liêng của mình, qua việc dành ưu tiên để lắng nghe Lời Chúa. Thật ra, Chúa không chỉ muốn chúng ta đến với Ngài để được Ngài hướng dẫn trong mọi công việc; nhưng còn hơn thế nữa, Chúa cũng muốn gặp chúng ta trong những tâm tình đơn sơ bình dị của đời thường. Ðơn giản chỉ là ngồi bên chân Chúa để lắng nghe Ngài với tâm tình như cô Maria, nhưng đó lại là điều được Chúa coi là chính yếu và quan trọng. Dĩ nhiên, việc phục vụ của cô chị Mác-ta cũng là điều tốt, nhưng Chúa nói cô em Ma-ri-a "đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi". Ðiều này chứng tỏ rằng việc ngồi bên Chúa, hay nói khác đi là cầu nguyện, để lắng nghe Lời Chúa là việc cần thiết và phải được dành ưu tiên thực hiện trước trong tất cả mọi sắp xếp của chúng ta. Ước gì mỗi Kitô hữu chúng ta cũng biết lựa chọn những gì có thể mang lại lợi ích cho đời sống thiêng liêng của mình, nhất là dành thời gian cho Chúa, để được Chúa soi dẫn mà bước đi trên nẻo chính đường ngay trong hành trình tiến về quê trời vĩnh cửu.

Lạy Chúa, giữa những bộn bề của cuộc sống, xin cho chúng con biết dùng thời giờ Chúa ban để đến với Chúa trong cầu nguyện, đọc và suy gẫm Lời Chúa; để nhờ đó mọi hoạt động của chúng con đều được thấm nhuần giá trị của Tin Mừng và trổ sinh những kết quả tốt đẹp; đồng thời, mang lại sự bình an cho chính tâm hồn chúng con. Amen.

Bích Liễu

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page