Ðóa Hoa Tử Tế

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 114 -

Giữ báu vật bên mình

 

Giữ báu vật bên mình.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTG Chợ Quán

(RVA News 13-09-2024) - Quý ông bà và anh chị em thân mến,

Theo lời của những người đã từng hành hương tới dãy Hymalaya, ở Ấn Ðộ, thì chặng đường đến đó rất khó khăn. Người hành hương thì đông mà đường đi lại nhỏ hẹp, trắc trở, hơn nữa hai bên đường toàn là vực sâu ngàn thước, quanh năm phủ đầy tuyết, chỉ cần trượt chân là có thể mất mạng. Có một người hành hương đang cất bước trên đoạn đường ấy. Nghe theo kinh nghiệm của những người đã đi trước, ông mang theo rất ít hành lý để có thể nhẹ nhàng di chuyển. Vậy mà cái balô trên lưng cũng làm ông hết sức khốn đốn. Thế nhưng vì trong cái balô chứa những thứ cần thiết nhất nên ông phải cắn răng mà vác. Trên đường đi lên núi, ông gặp thấy một cô bé khoảng mười tuổi cõng một đứa trẻ rất to khỏe, người cô bé đổ đầy mồ hôi, miệng thở liên hồi trông rất khó khăn. Người hành hương tiến lại nói với cô bé:

- Này bé gái, đường lên núi gập ghềnh, một mình con đi đã đủ mệt, sao lại phải cõng thêm em trai này cho nặng vậy, làm sao mà con đi tới nơi được? Con hãy tạm để nó lại đây rồi một mình đi lên núi hành hương cầu nguyện cho được việc rồi trở lại đưa em về có phải đỡ vất vả hơn không?

Cô bé nghiêm mặt hỏi lại người hành hương:

- Thưa ông, thế sao ông lại mang cái giỏ trên lưng ông? Sao ông không bỏ nó lại bên đường đi cho đỡ vất vả?

Người hành hương trả lời:

- Ồ, không bỏ cái giỏ này được đâu vì trong đây toàn là những thứ quan trọng và cần thiết nhất của ta. Bỏ chúng rồi ta sẽ càng vất vả hơn đấy.

Cô bé trả lời:

- Vâng thưa ông, những món đồ trong túi của ông là quan trọng nên ông không thể bỏ lại bên đường được. Còn đây là em trai của cháu, nó là quan trọng hơn mọi thứ. Làm sao cháu có thể bỏ nó lại mà đi hành hương một mình?

Quý ông bà và anh chị em thân mến,

Rất thường tình, khi chúng ta coi trọng và quý giá điều gì thì sẽ luôn muốn giữ điều đó ở bên cạnh mình, và tâm trí của mình sẽ luôn gắn bó với điều đó. Người hành hương và cô bé trong câu chuyện mà chúng ta vừa nghe cũng đều có những điều hết sức quý giá. Người hành hương thì có giỏ đồ quan trọng và quý giá, còn cô bé thì có người em trai là báu vật của mình. Cho nên, dù rằng việc mang theo những điều quý giá đó ở bên mình khiến họ thêm vất vả và hành trình có thể kéo dài hơn, họ vẫn vui vẻ chấp nhận những gánh nặng đó, nhất quyết không từ bỏ.

Trong cuộc sống của mình, mỗi người chúng ta cũng có rất nhiều người và rất nhiều điều quý giá mà không bao giờ chúng ta muốn rời xa. Ðó là những người thân gồm có ông bà, cha mẹ, anh chị em, là người chồng, người vợ, là những người con, người cháu; là người yêu, bạn bè tri âm tri kỷ... Ðó là ngôi nhà, là chiếc xe, những kỷ vật hay những món tiền mà chúng ta vất vả lao động, chắt chiu mà có... Những con người, những hiện vật quý giá đó, chúng ta luôn muốn giữ bên mình dù có phải chịu nhiều nỗi cay đắng và vất vả.

Hôm nay là ngày 13 tháng Chín, chúng ta nhớ về sự kiện Mẹ Maria hiện ra lần thứ năm ở Fatima. Vì sao Người Mẹ Thánh yêu quý của chúng ta lại thường xuyên hiện ra ở nhiều nơi trên thế giới, và riêng ở Fatima, Mẹ đã hiện ra liên tục đến sáu lần với ba em bé chăn cừu vào các ngày 13 từ tháng Năm cho đến tháng Mười của năm 1917. Có phải bởi vì dù đang được hưởng hạnh phúc và vinh quang bên nhan Chúa, trái tim của người Mẹ Nhân Loại, Mẹ của chúng ta vẫn luôn canh cánh và bận lòng về sự an nguy và đời sống của đoàn con đang lầm than nơi trần thế? Lời của Chúa Giêsu, Con Yêu Quý của Mẹ đã khẳng định ngày nào vẫn luôn có giá trị cho đến hôm nay: "Gia tài của anh em ở đâu thì lòng trí của anh em ở đó" (Mt 6, 21). Mỗi người chúng ta, qua lời ký thác của Chúa Giêsu đã trở thành gia tài của Mẹ Maria và luôn được Mẹ cưu mang, ấp ủ trong cung lòng của Mẹ. Trong những phút cầu nguyện này, chúng ta dâng lên Mẹ lời tri ân và xin Mẹ hãy luôn dìu dắt chúng ta trên mọi bước đường đời để luôn sống đẹp lòng Chúa ở đời này và mai này cũng được hưởng nhan Chúa với Mẹ.

Lạy Mẹ Maria, Mẹ là Mẹ Thiên Chúa và là Mẹ của nhân loại chúng con. Xin cho chúng con luôn biết noi gương Mẹ, luôn yêu mến và ấp ủ Lời Chúa như những báu vật của đời mình để xứng đáng nhận lời chúc phúc của Chúa: Phúc cho ai biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa trong cuộc sống của mình. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTG Chợ Quán

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page