Ðóa Hoa Tử Tế
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 100 -
Tay Chúa đã nắn con nên hình nên dạng
Tay Chúa đã nắn con nên hình nên dạng.
Minh Thanh
(RVA News 28-08-2024) - Ðã bao giờ bạn suy gẫm và tự hỏi: Sự sống của tôi do đâu mà đến? Ai đã ban sự sống cho tôi? Tôi được bắt đầu từ đâu? Và tôi có quyền định đoạt sinh mạng của tôi hay không? Tác giả thánh vịnh 119 (118) cho ta câu trả lời: Tay Chúa đã nắn con nên hình nên dạng, và tác giả thánh vịnh cũng chỉ cho ta thái độ: xin mở trí cho con học biết mệnh lệnh Ngài. Cùng với tác giả thánh vịnh chúng ta cầu nguyện, xin Chúa cho mọi người nhận ra Thiên Chúa là Ðấng Tạo Hoá để biết tạ ơn Ngài, yêu mến Ngài và tuân giữ mệnh lệnh của Ngài.
Tay Chúa đã nắn con nên hình nên dạng,
Lời thánh vịnh nhắc chúng ta nhớ đến lời trong sách Sáng thế: "Ðức Chúa là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật..." [1] Thiên Chúa là Ðấng Toàn Thiện và Yêu Thương khôn lường. Theo ý định nhân hậu, Người đã tự ý tạo dựng con người, để con người được thông phần sự sống vĩnh phúc. Do đó, Thiên Chúa đã đến với con người. Thiên Chúa kêu gọi con người, giúp họ tìm kiếm, nhận biết và đem hết tâm lực để yêu mến Người.
Tận đáy lòng, con người khao khát Thiên Chúa vì con người được tạo dựng do Thiên Chúa và cho Thiên Chúa. Thiên Chúa không ngừng lôi kéo con người đến với mình, và chỉ nơi Thiên Chúa, con người mới gặp được chân lý và hạnh phúc mà họ không ngừng kiếm tìm.
Ý nghĩa cao cả nhất của phẩm giá con người là con người được kêu gọi kết hiệp với Thiên Chúa. Ngay từ lúc mới sinh ra, con người đã được mời gọi gắn bó với Thiên Chúa. Thực thế, sở dĩ con người hiện hữu là do Thiên Chúa đã vì yêu thương mà tạo dựng con người, và cũng vì yêu thương mà Thiên Chúa luôn luôn bảo vệ con người. Con người chỉ sống hoàn toàn theo Thiên Ý một khi tự nhìn nhận tình yêu Thiên Chúa và phó thác đời mình cho Tình Yêu ấy.
Hơn nữa, trong công trình sáng tạo, Thiên Chúa đã tạo dựng con người nên giống hình ảnh Thiên Chúa. Giáo lý Hội thánh Công giáo đã dạy: Trong Ðức Kitô - "hình ảnh của Thiên Chúa vô hình,"[2] con người được tạo dựng "theo hình ảnh và giống" Ðấng Sáng Tạo ra mình. Hình ảnh này đã bị tội nguyên tổ làm biến dạng, nay được phục hồi vẻ đẹp nguyên thủy trong Ðức Kitô - Ðấng Cứu Chuộc.
Mỗi người đều mang hình ảnh Thiên Chúa. Hình ảnh ấy rực sáng trong sự hiệp thông nhân vị, giống sự hiệp nhất của Ba Ngôi Thiên Chúa. Ngay từ lúc là bào thai trong dạ mẹ, con người được Thiên Chúa tiền định để hưởng hạnh phúc đời đời. Con người được tham dự vào ánh sáng và sức mạnh của Thánh Thần Thiên Chúa.
Xác tín tay Chúa đã nắn con nên hình nên dạng, tác giả tuyên bố Chúa là Ðấng Tạo Hóa. Vì thế, tác giả hiểu được một số nghĩa vụ phải có đối với Chúa. Chúa là Ðấng ban sự sống cho chúng ta, chúng ta phải thờ lạy Ngài; Chúa vĩ đại quyền năng đã dựng nên chúng ta, chúng ta phải tôn kính Ngài; Chúa là Ðấng biết hết mọi sự, Ngài biết điều gì là tốt nhất cho chúng ta, chúng ta phải cảm tạ Ngài luôn mãi... Con người ngày nay dường như đang phủ nhận Thiên Chúa là Ðấng Tạo Hóa, vì thế họ quên bẵng đi nghĩa vụ của mình đối với Ngài. Ngược lại, đối với tác giả thánh vịnh, khi nhận biết Chúa là Ðấng Tạo Hoá, tác giả đã xin Chúa:
Xin mở trí cho con học biết mệnh lệnh Ngài.
Sự hiểu biết về Thiên Chúa là Ðấng Tạo Hóa và con người là tạo vật sẽ giúp chúng ta sống khiêm nhường, và gắng công học hỏi lời Chúa là các điều răn, và tiếp nhận lời Ngài như những mệnh lệnh. Thiên Chúa tạo dựng chúng ta để chúng ta hết mình dò dẫm sao cho có thể thấy Người. Vì chính ở nơi Thiên Chúa mà ta sống, cử động và hiện hữu.[3]
Chúa đã tạo dựng ta theo hình ảnh của Người và cũng đã kêu gọi ta làm con của Chúa. Vì thế, nguồn gốc của chúng ta không do bất ngờ hoặc tình cờ, mà do dự định của tình yêu Thiên Chúa. Ðó là một điều mà Chúa Giêsu Kitô - Ðấng là Thiên Chúa và là người hoàn hảo - đã mặc khải cho ta. Người biết Người bởi ai mà có và bởi ai mà tất cả chúng ta có.
Lạy Chúa, Chúa cao cả và đáng muôn lời ca ngợi: quyền năng Chúa lớn lao và trí tuệ Chúa khôn lường. Con người, một phần nhỏ bé của muôn loài Chúa đã tạo nên, sao lại dám nghĩ có thể ca ngợi Chúa. Chính Chúa thúc giục con người làm như vậy, khi cho họ tìm được sướng vui trong lời ngợi khen Chúa, vì Chúa đã tạo dựng chúng con cho Chúa, và lòng chúng con vẫn khắc khoải bao lâu chưa được nghỉ ngơi trong Chúa (Thánh Augustino, Tự thuật 1. 1, 1). Amen.
Minh Thanh
- - - - - - - - - - - - - - - - -
[1] x. St 2,7.
[2] x. Cl 1,15; 2Cr 4,4.
[3] x. Cv 17, 27-28