Linh Ðạo Cho Giáo Dân Ngày Nay

Rev. Jess S. Brena, SJ, Taiwan

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


21. Một Giáo Viên? Ðúng,
Nhưng Trước Hết Là Một Tông Ðồ

Vô Danh (Nhật)

Ðang khi lái xe xuống thung lũng vừa rộng vừa dài chạy dọc theo căn cứ núi Koya ở quận Wakayama, với vẻ quả quyết dứt khoát, Sawako Yoshika lưu ý tôi: "Nếu không được dạy Giáo lý em sẽ không điều hành trường. Em không muốn làm việc chỉ vì tiền".

Bà Sawako và chồng là Takayuki, cả hai đều làm ăn thành công. Hơn 10 năm nay, họ điều hành "juku", một loại trường luyện thi hoặc trường tư thục. Những gia đình khá giả Nhật ở vùng đó đều đánh giá cao kiến thức và khả năng chuyên môn qua phương pháp giảng dạy của họ.

Việc họ kiên quyết dạy giáo lý cho trẻ em, như một phần trong chương trình học đã gây ngạc nhiên khắp nước Nhật. Họ muốn dạy đạo một cách có hệ thống và trực tiếp.

Ban đầu các bậc phụ huynh ngần ngại khi thấy con em mình học giáo lý Công Giáo. Ðặc biệt người lớn tuổi chống việc con cháu mình học hỏi một đạo ngoại lai đang khi lại biết rất ít hoặc mù tịt về đạo riêng của mình là đạo Phật Shingon.

Tuy nhiên, các bậc cha mẹ lại muốn con mình học ở trường đó. Họ đồng ý học hỏi về một tôn giáo phổ quát khắp thế giới sẽ mở rộng tâm trí trẻ em và giúp chúng hiểu biết thêm về một nền văn hóa khác. Ở trường, những truyện tranh kể về Kinh Thánh hoặc ảnh thánh được cung ứng đầy đủ cho em nào đi học sớm. Trước mỗi giờ lớp, gia đình Yoshinaka vắn tắt chia sẻ kinh nghiệm đức tin của mình cho các trẻ em đến học.

Vì sứ điệp ở Akita (Nhật Bản) rất giống với sứ điệp ở Fatima, nên sứ điệp này có vẻ như đã thúc đẩy gia đình Yoshinaka thêm nhiệt thành làm chứng cho đức tin.

Cũng chính vì vậy, ở mỗi phòng học đều có tượng Ðức Mẹ Fatima và Ðức Mẹ Akita.

Hạt giống đức tin một khi đã được gieo trồng và nảy nở đều đặn trong tâm hồn các trẻ em này sẽ bắt đầu lớn lên và lan ra. Thói quen cầu nguyện sốt sắng và thường xuyên đã chuẩn bị trí khôn và tâm hồn các em đón nhận nhiều ân sủng khác. Các em bắt đầu muốn có gì thêm chứ không phải chỉ là thuần túy nói chuyện về đạo. Chúng muốn có tất cả những gì Kitô Giáo cống hiến.

Bất cứ linh mục nào có tiếp xúc với những trẻ này đều nói đúng là chúng đã được qua một khóa khai tâm giáo lý hoàn hảo. Cho tới nay, đã có hơn 50 em chịu phép Rửa! Sự kiện đó thách đố tất cả chúng ta. Trong quận Wakayama hiện nay đã có 11 giáo xứ, một trường truyền giáo lớn, một đại học, một bệnh viện công giáo tầm cỡ cho trẻ tàn tật và sáu trường mẫu giáo.

Phí tổn tài chánh và số nhân viên thật to tát, nhưng chẳng có bao nhiêu người trở lại đạo. Thế mà ở đây, trong trường vợ chồng Yoshinaka, cách nhà thờ có nửa tiếng đồng hồ, không lấy của nhà thờ một đồng yên nào (ngoại trừ tiền nước rửa tội lúc rửa tội vợ chồng Yoshinaka), chúng ta đang chứng kiến hai Kitô hữu nhiệt thành đã làm được những điều mà các linh mục, dì phước và nhiều học viện không thể làm nổi.

Ðức tin của một tâm hồn nồng nàn yêu thương Thiên Chúa đã lan sang một tâm hồn khác được dạy cho biết thế nào là tình yêu Chúa. Sau một năm ở đại học, một sinh viên từ Tokyo trở về nhà. Anh hài lòng vì thấy mình đã giữ được các việc đạo đức giữa một thành phố lớn. Hai thiếu nữ tốt nghiệp đã rời Iwade và vào làm ở trường nuôi dạy trẻ. Các cô muốn gia nhập dòng các dì nuôi trẻ. Một cậu gia nhập Ðệ tử viện của các cha Salediêng. Tổng Giám Mục Yasuda (giáo phận Osaka) hy vọng các linh mục xuất thân từ đó sẽ phục vụ cho giáo phận mình.

Vợ chồng Yoshinaka chỉ làm những điều mà tất cả chúng ta đều đã biết từ lâu. Thế giới không mặn mà lắm với những người giảng đạo. Nhưng chia sẻ cho người khác biết tình yêu và lòng biết ơn của bạn đối với Ðức Kitô và Mẹ Người thì không phải là giảng đạo. Ðó là làm chứng thật sự.

Vợ chồng Yoshinaka nhận ra rằng những đứa trẻ họ được gặp gỡ đều đặn cần gặp Ðức Giêsu như bất cứ người lớn nào. Bởi vậy trường của họ là đấu trường cho họ làm chứng về những việc Chúa đã làm cho họ và cho Mẹ Maria của họ.

Sau khi chịu phép rửa tội ở Akita, một trong các em đó đã viết: "Bây giờ tôi rất sung sướng. Tôi đã hiểu được con người thật của mình. Tôi được Chúa yêu thương. Tôi là con của Người. Bây giờ, cả khi đang học, tôi vẫn luôn nghĩ và nói chuyện với Ðức Maria. Ðối với tôi, cha mẹ đỡ đầu của tôi nay đã trở thànhø cha mẹ thật của tôi".


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page