Linh Ðạo Cho Giáo Dân Ngày Nay

Rev. Jess S. Brena, SJ, Taiwan

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


44. Khi Chúa gọi cha tôi

Linh mục Jeonard Boff (Braxin)

Anh Leo thân mến,

Khác hẳn mọi lần, bức thư này sẽ báo cho anh một tin tốt lành, một tin mà nhìn bằng con mắt đức tin, anh sẽ nhận ra đó chính là một niềm vui. Thật vậy, mấy ngày vừa qua Chúa yêu cầu gia đình chúng ta hãy dâng cho Người một tặng vật, để tỏ bày tình yêu, lòng tin và sự biết ơn của chúng ta đối với Người. Chúa đã hạ cố đến thăm gia đình chúng ta. Người quan sát từng người và chọn trong chúng ta người thánh thiện nhất, khỏe mạnh nhất, tốt lành nhất, gần gũi với Người nhất, đó chính là người Cha yêu dấu của chúng ta. Người không cướp Cha khỏi tay chúng ta song Người đặt Cha vào sâu, vào giữa chúng ta nhiều hơn. Người không giành Cha cho mình Người, song Người cho phép Cha vẫn tiếp tục ở với chúng ta. Nói cách khác, Cha chẳng đi mà Cha mới tới, để Cha có thể hiện diện được nhiều hơn, gặp gỡ chúng ta dễ dàng hơn, bất kể chúng ta ở phương trời nào: ở đây với chúng tôi tại Brazil, với anh ở Ðức, với Ray tại Loinvaine hay với Vladimi tại Mỹ.

Ngày kế tiếp sau đó, tôi nhận được một kỷ vật tượng trưng sự sống của Cha: đó là mẩu vàng khè còn sót lại của điếu thuốc cuối cùng Cha đã hút ngày trước lúc Cha bị tai biến mạch máu não. Với trực giác của phụ nữ, chị đã gói lại trong phong bì và gửi nó đến tôi.

Tôi sẽ giữ kỷ vật này. Bởi vì kể từ nay, mẩu thuốc đó không phải chỉ đơn giản là một mẩu thuốc nhưng nó đã trở thành một bí tích khác. Kỷ vật ấy vẫn sống động. Kỷ vật ấy trò chuyện cùng tôi. Nó hiện diện cùng với tôi. Cái màu đặc biệt của nó, cái mùi hôi và khen khét của nó như vẫn còn cháy trong đời tôi. Từ nay kỷ vật này giúp tôi nhận thức và cảm thấy Cha đang ở với mình. Chúng tôi đã nghe từ chính miệng người, chúng tôi đã học được từ chính cuộc đời người điều này:

Và chúng tôi đã ghi lại những lời đó trên bia mộ của người.


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page