Suy Niệm Phúc Âm Hằng Ngày
(Những bài suy niệm hằng ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Hai tuần V Mùa Phục Sinh (Ga 14,21-26)
Thánh Linh Dạy Dỗ Các Con
Một cuốn sách nọ có kể về một giai thoại trong câu chuyện như sau:
Jonathan làm được những việc phi thường phần lớn là nhờ vào những gì mà anh hấp thụ được từ một vị thầy khả kính. Nhưng ngày vị thầy già đã gần đất xa trời đã kề cận, nên ông cho gọi Jonathan về gặp mặt thầy gấp lần cuối. Vì thế, lòng Jonathan cũng bừng lên hy vọng là thầy sắp từ giã cõi đời, chắc chắn người sẽ truyền lại cho anh tất cả các bí quyết mà suốt đời thầy đã cất giữ. Thật là may mắn cho Jonathan, anh đã về đúng lúc mà vị thầy khả kính đang còn sức để trò truyện cùng anh.
Tuy nhiên, lời trăn trối cuối cùng của vị thầy chỉ vỏn vẹn trong mấy chữ: "Hãy hành động vì lòng mến". Jonathan hơi thất vọng, nhưng về sau mỗi lần hành động là mỗi lần lời dặn của thầy vang vọng bên tai khiến cho các thành công của Jonathan càng sáng chói hơn bội phần.
Anh chị em thân mến!
"Yêu thương", hai chữ quá quen thuộc đối với mỗi người trong chúng ta. Ai cũng đã nghe hoặc nói yêu thương, nhưng rồi thực sự đã mấy ai lấy yêu thương làm kim chỉ nam để thực hiện cho mình. Bởi thế, mà xưa cũng như nay, yêu thương luôn là vùng đất mở cửa mời gọi con người bước vào.
Chúa Giêsu cũng thế, trước khi ly biệt các môn đệ, lời nhắn nhủ của Ngài được gói gọn trong hai chữ "Yêu Thương". Bài Tin Mừng hôm nay thánh Gioan gửi đến cho chúng ta một phần của lời nhắn nhủ ấy mà giờ đây chúng ta cùng suy niệm.
Anh chị em thân mến!
Chắc hẳn trong cuộc sống, có lần chúng ta đã tự hỏi: "Tôi đã yêu Chúa thật sự chưa?" Yêu Ngài, tại sao mỗi buổi sáng tôi cảm thấy nặng nề khi bỏ giấc ngủ để đi tham dự Thánh Lễ. Sao các chân tôi chẳng hăm hở đến tham dự các buổi cầu nguyện cho bằng những cuộc vui nhộn nhịp khác. Lỡ mất một dịp đến với Chúa, tôi chẳng tiếc nuối cho bằng mất đi mấy phút giây hẹn hò. Và ai đã từng yêu gần người mình yêu, những nhung nhớ, mong ngóng, đợi chờ khi phải xa cách người yêu.
Trong tình yêu đối với Thiên Chúa, chúng ta đã chẳng có được những tâm tình, những rung cảm ấy, phải chăng chúng ta đã chẳng thật sự yêu mến Ngài?
Anh chị em thân mến!
Lời Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay là một soi sáng cho chúng ta về căn bản của tình yêu mà mỗi người chúng ta cần phải có đối với Thiên Chúa: "Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy". Chúa Giêsu không đòi hỏi những kẻ yêu mến Ngài phải có những rung động thuộc về tình cảm. Nếu có được những rung cảm ấy thật quí, chúng là các dấu chỉ cho phép tin tưởng rằng: chúng ta đang yêu mến Ngài.
Tuy nhiên, nếu chưa có cũng chẳng nên bận tâm, vì chúng chỉ là những phản ứng trong cơ thể chứ không phải là điều kiện của tình yêu. Một tình yêu đúng nghĩa đòi buộc phải tìm đủ mọi cách để làm đẹp lòng người mình yêu, sẵn sàng cho đi tất cả vì người yêu. Dừng lại tất cả nơi rung cảm phần nào nói lên tâm trạng vị kỷ nơi con người muốn cho đi nhưng đồng thời lại bù đắp, cái tôi vẫn là tâm điểm của tình yêu.
Khi đến trong thế gian, Chúa Giêsu trở nên khuôn mẫu của tình yêu. Cuộc đời của Ngài là một thể hiện trọn vẹn thánh ý Chúa Cha. Ðối diện với Thập Giá và cái chết, Chúa Giêsu run sợ chẳng muốn nhận lấy, nhưng xin đừng theo ý Con, một theo ý Cha. Sau cùng, Ngài đã uống cạn chén đắng để chu toàn trọn vẹn thánh ý Cha.
Hôm nay, Chúa Giêsu cũng muốn môn đệ của Ngài đi lại con đường Ngài đã đi qua: "Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy". Giữ lời Chúa Giêsu cũng là yêu mến Thiên Chúa Cha. Vì lời Ngài là của Cha, Ðấng đã sai Ngài đến trần gian. Lời dạy của Chúa Giêsu là gì, nếu không phải là gì khác là biết quên mình vì Chúa và vì anh em, quên đi bản thân bằng cách dành cho Thiên Chúa và tha nhân một chỗ đứng ưu tiên trong tư tưởng và hành động.
Qua bài Tin Mừng hôm nay, ước mong rằng mỗi người chúng ta sẽ biết thể hiện tình yêu bằng lời dạy của thánh Phaolô: "Dù ăn, dù khi uống, dù khi làm việc gì, anh em hãy làm cho sáng danh Chúa". Amen.