Suy Niệm Phúc Âm Hằng Ngày
(Những bài suy niệm hằng ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Sáu tuần IV Mùa Phục Sinh (Ga 14,1-6)
Thầy Sẽ Trở Lại Với Các Con
Anh chị em thân mến!
Cuộc "trở lại" nào cũng được khởi đầu bằng sự ra đi. Có ra đi mới có trở lại. Thế nhưng, cũng có những cuộc ra đi không bao giờ trở lại. Ra đi không trở lại vì nơi xuất phát của việc ra đi chẳng còn gì có thể lưu luyến người đi. Ði để cởi bỏ một qua khứ đau buồn, đi để trốn trách nhiệm, đi để tránh những ràng buộc theo đuổi. Chân vừa cất bước đi thì lòng đã rộn ràng niềm vui.
Những cuộc ra đi ngày chẳng bao giờ có hứa hẹn. Hoặc nếu có thì cũng chỉ là những lời giả dối đầu môi để dễ dàng trốn thoát. Hứa hẹn làm gì khi mắt chưa khuất mà lòng đã xa. Gặp lại nhau làm gì khi đã đào sẵn hố sâu ngăn cách. Người ta chỉ hứa hẹn khi chân phải bước mà lòng chẳng muốn rời.
Hứa hẹn là gởi gắm sự hiện diện cho người ở lại. Lời hứa trở lại diễn tả một sự gắn bó tha thiết, dù mãi tận nơi đâu thì tâm hồn vẫn kề bên với người ở lại. Lời hứa trở lại có sức xoa dịu nỗi đau bằng viễn ảnh hạnh phúc, ngày tái ngộ lời hứa sẽ vượt thắng những buồn đau hiện tại. Dù rằng thời gian đợi chờ bao giờ cũng dài dẳng lê thê.
Khi Chúa Giêsu sắp từ giã các môn đệ để ra đi trở về cùng Cha, bấy giờ các môn đệ u buồn xao xuyến. Thật vậy, làm sao mà chẳng có u buồn khi đã có ba năm tình nghĩa Thầy trò vui buồn sướng khổ bên nhau. Làm sao mà chẳng xao xuyến âu lo khi trụ cột gia đình vắng bóng, khi chốn tựa nương không còn.
Chúa Giêsu đã biết trước điều này và các môn đệ cũng đã thấm thía nỗi buồn khi Thầy họ tuyên bố ra đi. Bởi thế, Ngài đã giải thích cho họ biết về sự ra đi của Ngài, và nhất là Ngài hứa sẽ trở lại.
Ngài ra đi không vì bản thân Ngài, nhưng là vì các tông đồ. Ngài ra đi vì để dọn chỗ cho các môn đệ, và khi đã dọn xong chỗ thì Ngài sẽ trở lại để đem các ông đi cùng Ngài.
Còn gì vui sướng cho bằng khi một người ra đi nhận chịu mọi vất vả gian lao, để tất cả chỉ vì người ở lại. Như thế, người ở lại sẽ không còn mặc cảm là mình bị bỏ rơi, bị chối từ. Họ hãnh diện sung sướng vì được người ra đi đặc biệt quan tâm để ý tới. Bởi thế, thái độ xứng hợp của người ở lại chẳng phải là u buồn than khóc, hoặc ngồi không chờ đợi, nhưng phải góp sức với người ra đi bằng việc chuẩn bị sẵn sàng để đến lúc hội ngộ, không còn phải đợi chờ làm giảm đi niềm vui của sự gặp gỡ nữa.
Vì thế, nếu biết chuẩn bị thì sẽ làm cho người ở hạnh phúc vui mừng biết bao. Và còn gì bẽ bàng cho bằng khi trở lại mà chỉ gặp toàn những dửng dưng, thờ ơ. Còn gì làm buồn lòng Thiên Chúa cho bằng khi Ngài đến gõ cửa tâm hồn mà người ta đã đóng kín.
Vậy, khi lãnh nhận niềm tin, người tín hữu Kitô cũng được Chúa Giêsu hứa hẹn. Ngài hứa hẹn là Ngài sẽ trở lại, trở lại với riêng từng người, và chung tất cả mọi người trên trần thế này. Khi trở lại, Ngài sẽ đem họ lên nơi Ngài đã dọn chỗ. Họ sẽ hưởng trọn niềm vui mà hiện tại họ chỉ mới cảm nghiệm được lờ mờ như nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương. Giờ trở lại Ngài không báo trước, nhưng Ngài muốn họ luôn sẵn sàng như tân nương vui mừng chờ đón tân lang.
Lạy Chúa, xin cho con biết chọn lời hứa trở lại của Chúa, để làm ngọn đuốc hướng dẫn ngày sống hiện tại của Chúa, nó sẽ là ngọn lửa hy vọng giúp chúng con thoát khỏi mạng lưới u buồn của cuộc đời giăng mắc xung quanh chúng con, có ánh sáng ngọn lửa hy vọng soi chiếu, chúng con sẽ không còn cô đơn vì biết rằng Chúa vẫn hằng quan tâm đến chúng con. Amen.