HÀNH TRANG SINH VIÊN THỜI ÐẠI

Số 6 05.02.2001

 

 


Thời gian thuộc về Chúa, nên tự nó là biểu tượng của cái đẹp, nhưng đời sống con người chỉ mới vài ngày sau Tết đã nếm trãi đủ vị chua chát, đắng cay từ gia đình đến quốc gia. Nhiều lúc chúng ta tự an ủi rằng thì là Thánh Giá Chúa gởi đến. Nhưng có thật thế không ? Hay vì đời sống chúng ta đang thiếu vắng Ðấng Cứu Ðộ, nên sự dữ và tội lỗi mặc sức hoành hành ? Chúng ta tin Chúa là Ðấng Thánh Thiện, là Nguồn Bình An vô tận và đang cứu độ chúng ta. Trên tin thư ABBA số 06 này, chúng tôi xin gởi đến quý vị hai nỗi đau, một của một bạn sinh viên, một của vô số gia đình lương giáo. Có người nói, trong khổ đau, con người dễ có cơ may gặp Chúa hơn. Ðiều này đúng, nhưng không chỉ có thế, vì Chúa là Nguồn Hạnh Phúc Thật kia mà !

CHÚA LẤY GÌ ÐỂ ÐỔI LẤY HẠNH PHÚC CỦA CON MÀ CHÚA ÐÃ LẤY ÐI ?

"Gia đình em có cha có mẹ, có anh có em. Một gia đình rất rất hạnh phúc ( phải diễn tả bằng hai chữ "rất" mới đủ nghĩa )." Thế rồi một ngày kia, Chúa nỡ đưa tay kéo áng mây đen che khuất bầu trời. Gia đình em tan vỡ, cha mẹ ly thân và tự tìm mái ấm riêng; anh chị em e dè nhau. Maria H.O. kêu trách Chúa: "Con đã làm gì nên tội mà Chúa nỡ cướp đi hạnh phúc của con ?" Em giận dỗi, khóc lóc và bắt đền Chúa.

Em tưởng đời mình tan theo cha mẹ từ đây, nhưng có lẽ chưa phải lúc, nên em được bạn bè dẫn đến sinh hoạt trong lớp Giáo lý Giới trẻ xứ Phan-xi-cô. Ở đây, quý cha, quý cô, quý thầy đã nâng đỡ em, trao cho em một sự an tâm mới được kín múc từ Chúa Giê-su chứ không qua trung gian ai nữa. Từ ngày ấy, em bắt đầu cười đùa trở lại với chúng bạn. Em nói: "Mỗi ngày em vẫn cầu nguyện cho cha mẹ và những người khác trong gia đình, để họ cũng có ngày nhận được niềm hoan lạc mới từ Chúa Phục Sinh."

NGUYỄN LÊ PHAN ANH

CẦU THAY

Ông Hai Khải ở An-phú-thuận, Châu-thành, Ðồng-tháp xin cộng đoàn cầu nguyện cho vợ chồng ông được hòa hợp lại với nhau để có thể cùng nhau giáo dục con cái. Anh Toản cũng ở nơi đó, xin Chúa chữa lành cho cô con gái 13 tuổi của mình bị câm.

Lạy Chúa Giê-su, Chúa biết chúng con không thể làm được gì tốt hơn cho chính mình và cho những người chúng con yêu thương. Chúng con đã không biết đón nhận Chúa mỗi ngày, nên kẻ dữ đã tiến đến chiếm hữu chúng con. Ôi lạy Chúa Giê-su, chúng con khẩn xin Chúa đến cứu chữa chúng con. Ôi lạy Chúa Giê-su, Chúa đã làm cho đôi tân hôn ở Ca-na được hòa hợp nhờ rượu mới, nay chúng con xin vì Máu Thánh Giao Ước của Chúa, xin thương hàn gắn tương quan của chúng con với Chúa nơi thân xác và tâm hồn ông bà Hai Khải mà chúng con đang hướng đến. Ôi lạy Chúa Giê-su, Chúa không chấp nhận cho ma quỷ và sự dữ khống chế chúng con, vậy xin vì sự chiến thắng cái chết của Chúa, xin Chúa xua trừ quỷ câm ra khỏi người con yêu dấu của anh Toản và chữa lành cho em. Chúng con ngợi khen tình yêu Chúa, chúng con chúc tụng vinh quang Chúa bây giờ cho đến muôn đời A-men !

CHÚNG TÔI ÐÃ CÓ ÐỨC KI-TÔ NÊN KHÔNG CẦN MA TÚY NỮA

Chỉ trong 31 ngày đầu tiên của năm 2001, cả nuớc Việt Nam đã có thêm 871 người nhiễn HIV / AIDS, nâng tổng số người nhiễm lên 28.962 trường hợp, trong đó đã có 2.514 người chết. Theo thống kê của các nhà chuyên môn thì có hơn 80% trong số đó là những người trẻ dưới 25 tuổi, đa số có nguồn gốc từ những người sử dụng ma túy.

Tình trạng nghiện ma túy đang lan rộng trong giới trẻ Việt-nam, trong đó có cả giới trẻ Công Giáo. Một lần đến trợ giúp thiêng liêng cho người nghiện tại Bình-triệu, nhiều bạn trẻ đến tự nhận mình là người Công Giáo với tôi rồi lảng đi nơi khác, trong lúc đó một vài bạn ngoại giáo lại ước ao đón nhận Chúa, để không bao giờ trở lại con đường ma túy.

Khi hỏi về nguyên nhân khiến các bạn nghiện ma túy, đa số đều nói do bạn bè rủ rê, một số khác thì quy lỗi cho gia đình. Còn những nhà chuyên môn lại cho biết nguyên nhân chính yếu là do chính họ đã chọn lựa ma túy, vì nếu không thì không cách nào, không ai có thể lôi kéo được.

Như vậy nguyên nhân chính do đâu ? Ai phải chịu trách nhiệm chính ?

Dựa theo các kết quả nghiên cứu, Ðức giáo hoàng Gio-an Phao-lô II cho rằng nguyên nhân khiến những người nghiện ma túy cứ tái đi tái lại với cơn nghiện là do họ bị "hội chứng tình thương", tức là trong thời thơ ấu ( tính từ ngày thụ thai cho đến 5 tuổi ), họ đã bị một tổn thương về tình cảm như cha mẹ có ý định phá thai, bị khước từ khi cần đến mẹ trước bóng tối, bị bỏ mặc với những người hay vật xa lạ, bị ức hiếp, bị ngã giá Tổn thương này tạo ra một khoảng trống, làm cho họ không đón nhận được tình yêu chân thật của bất kỳ ai nữa, mặc dù đang sống giữa những người yêu thương mình, do đó họ cũng không thể yêu thương ai một cách chân thành, mặc dù họ ước muốn điều đó.

Ðứng về mặt nhân linh và tâm linh, ma túy là một đại hoạ, nó hủy hoại nhân cách con người nhanh nhất và tàn nhẫn nhất; khi cơn nghiện đến, người nghiện quằn quại và làm mọi cách để được sử dụng ma túy như tìm kiếm lẽ sống, tìm kiếm Chúa vậy. Nên có thể nói, ma túy là một thứ vũ khí của sự dữ đang tấn công con người một cách ngoan cố và đắc thắng nhất. Nhờ thánh Phao-lô, chúng ta quả quyết thêm về điều này: "Chúng ta đang chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao" ( Ep 6, 12 ).

Kinh nghiệm của con người mách bảo cho chúng ta rằng tự chúng ta không cách nào có thể chiến thắng được sự dữ, ngược lại, nó chỉ là những bế tắc nối bước bế tắc. "Tôi thật là một người khốn nạn ! Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết này ? Tạ ơn Thiên Chúa, nhờ Ðức Giê-su Ki-tô Chúa chúng ta" ( Rm 7, 24 25 ).

Chúa Giê-su đã thật sự là Ðấng giải thoát con người, nhất là giải thoát giới trẻ khỏi ma túy. Qua bài viết này, tôi xin mời gọi những người đã được Chúa Giê-su giải thoát hoàn toàn khỏi ma túy, hãy lên tiếng làm chứng về điều này.

Muốn không bị rơi vào cạm bẫy của ma túy, muốn dứt bỏ ma túy hoàn toàn, muốn cộng đồng Ki-tô Giáo chúng ta không có chỗ cho ma túy cư ngụ thì chính mỗi người cần mời Chúa ngự trị trong lòng mình, trong gia đình mình và trong giáo xứ mình, nhưng không chỉ bằng ý muốn, mà còn phải bằng một chuỗi hành động dấn thân.

Hôm Chúa nhật 27 tháng Chạp năm Canh Thìn vừa qua, cha Vũ Khởi Phụng trong khuôn khổ buổi họp của những người săn sóc bệnh nhân HIV / AIDS đã đặt vấn đề: Tại sao giới trẻ Mỹ dám làm một cam kết công khai không quan hệ tình dục trước hôn nhân mà giới trẻ Công Giáo Việt-nam lại không dám công khai tuyên thệ từ bỏ ma túy, không sử dụng ma túy trước mặt Chúa và làm lại một cam kết dấn thân mới với Chúa ?

Ý tưởng này, người viết bài xin chuyển đến quý cha sở, quý vị đặc trách giới trẻ ở các cấp trong Giáo Hội, các hội đoàn Công Giáo. Nếu quý vị ủng hộ, người viết xin đề nghị chọn ngày Chúa nhật 18.3.2001 ( áp ngày bổn mạng của Giáo hội Việt Nam ), để khắp nơi đều tuyên xưng đức tin cách long trọng với ý hướng đoạn tuyệt với ma túy và kèm theo một số hoạt động, hoặc liên đới với nhau hoặc riêng lẻ tại các giáo xứ, các hội đoàn. Người viết cũng đề nghị ABBA làm trung gian liên kết, thông tin và đôn đốc cho công cuộc này.

AN THANH