Gặp gỡ Ðức tân Giám mục Phụ tá Giáo phận San Diego,

Michael Phạm Minh Cường

 

Gặp gỡ Ðức tân Giám mục Phụ tá Giáo phận San Diego, Michael Phạm Minh Cường.

Michael Phạm Minh Cường

Mary Trần (chuyển dịch Việt ngữ từ bản tiếng Anh)


Gặp gỡ Ðức tân Giám mục Phụ tá Giáo phận San Diego, Michael Phạm Minh Cường.


San Diego (Diocese of San Diego 7-06-2023) - Tôi sinh năm 1967 tại Ðà Nẵng, Việt Nam, trong thời gian đất nước bị chia đôi thành hai miền Nam Bắc. Năm 1975, gia đình tôi cùng đại gia đình di cư vào tận cuối miền Nam Việt Nam để tìm cách mưu sinh và sống trong một nông trại. Khi tôi khoảng 10 tuổi, tôi để ý đến một linh mục trong thị trấn rất quan tâm đến giáo dân của mình. Ngài thường đến thăm các gia đình trong xứ và rất thân tình với tất cả mọi người. Từ lúc đó, tôi tự nghĩ: "Mình muốn được như ngài vậy". Năm 1980, khi tôi 13 tuổi, tôi cùng chị gái, em trai tôi vượt biên rời khỏi Việt Nam trên một chiếc thuyền nhỏ và đến một trại tỵ nạn trên hòn đảo tên là Palau Bidong, Malaysia. Năm 1981, chúng tôi được một gia đình người Mỹ bảo trợ và đến định cư ở Blue Earth, Minnesota. Vài tháng sau, một chị khác của tôi cũng đến, và vài năm sau nữa, những người còn lại trong gia đình cũng được đến đoàn tụ cùng chúng tôi. Thời tiết quá lạnh đối với cha mẹ tôi, vì vậy gia đình chúng tôi, ngoại trừ một chị gái, chúng tôi chuyển đến San Diego vào năm 1985. Mặc dù việc phục vụ Nhà Chúa vẫn quan trọng đối với tôi, nhưng trong thời gian này tôi tập trung nhiều hơn vào việc học hành. Tôi học xong trung học tại trường trung học San Diego, sau đó tôi tiếp tục học tại Ðại Học của Tiểu Bang San Diego và tốt nghiệp bằng kỹ sư. Vào năm thứ ba của đại học, tôi tham dự một khóa triết học để đáp ứng theo yêu cầu giáo dục phổ thông. Khóa học này đặt ra nhiều câu hỏi trong đầu tôi. Lúc này, tôi nói với cha tôi trong một bữa cơm tối gia đình rằng tôi muốn tìm hiểu đi tu làm linh mục. Nghe xong, cha tôi không nói một lời nào. Nhưng vào bữa tối hôm sau, cha tôi mới nói: "Nếu trong số các anh em của con muốn đi tu làm linh mục, thì ba sẽ cho phép, nhưng với con thì không." Tôi nghĩ rằng giữa tôi và bố tôi vẫn quan hệ rất tốt đẹp, và bởi vậy tôi vẫn không hiểu tại sao ông không cho phép tôi đi tu. Tôi trân trọng tiếp tục hoàn thành chương trình đại học của mình và sau khi tốt nghiệp đại học, tôi bắt đầu làm việc và phục vụ tại nhà thờ giáo xứ Chúa Chiên Lành (Good Shepherd) của chúng tôi. Tiếng gọi để trở thành linh mục trở nên mãnh liệt hơn trong tôi. Tôi hỏi bố tôi lần thứ hai. Câu trả lời của bố tôi vẫn rất là tiêu cực. Tôi thực sự cảm thấy mình phải đi đến một quyết định, nếu không, trong tương lai tôi sẽ phải hối hận. Tự chính tôi, tôi xin vào chủng viện ở Giáo phận San Diego. Cha mẹ tôi sớm nhận ra rằng họ cũng không thể ngăn cản tôi vào chủng viện, và cuối cùng họ cũng đã chấp nhận yêu cầu của tôi và đồng ý cho tôi đi tu. Tôi thực sự cảm thấy bàn tay của Chúa đang hành động trong suốt quá trình để tôi trở thành một linh mục.

Tôi vào học tại Chủng viện Thánh Phanxicô tại USD vào năm 1994, và sau đó tôi được gửi đến Chủng viện Thánh Patrick ở San Francisco. Tôi được thụ phong linh mục vào năm 1999 cho Giáo phận San Diego. Trong ngày lễ thụ phong linh mục của tôi, tôi cảm thấy một niềm vui, hạnh phúc và bình an lạ thường. Bố mẹ và anh chị em tôi rất mừng cho tôi. Là một linh mục, tất cả những gì tôi muốn là phục vụ dân Chúa trong việc cử hành Bí Tích Thánh Thể và quy tụ mọi người về hiệp nhất với Chúa Kitô trong đời sống phục vụ, bác ái và yêu thương. Trong cuộc sống với thiên chức linh mục của tôi, Thiên Chúa đã bày tỏ cho tôi tình yêu và ân sủng lớn lao của Người trong suốt đời tôi khi tôi phục vụ tại cộng đoàn Ðức Maria Mẹ Sao Biển, cộng đoàn Chủng viện Thánh Phanxicô với tư cách là giám đốc ơn gọi, cộng đoàn Thánh Gia, cộng đoàn Thánh Têrêsa, và cộng đoàn Chúa Chiên Lành. Mặc dù trong cuộc sống với chức vụ linh mục, đôi khi có thể gặp phải những khó khăn, nhưng tôi sẽ không bao giờ đánh mất nó để đổi lấy bất cứ thứ gì khác. Ðể có thể phục vụ tha nhân, đặc biệt là những người túng thiếu, những người bị gạt ra bên lề và những người nghèo khổ, họ là những người ưu tiên nhất cần phải được phục vụ, và chính những phục vụ đó mang lại sự hài lòng lớn lao và khẳng định cho những lựa chọn trong suốt hành trình của đời tôi.

Vì vậy, tôi rất biết ơn Ðức Thánh Cha Phanxicô là người luôn quan tâm đến những người ở những vùng xa xôi hẻo lánh. Qua nhiều năm nay, ngài đã chọn một số hồng y từ những khu vực xa xôi nhỏ bé và không hề được nhiều người biết đến. Ðức Thánh Cha Phanxicô cũng đã mở Thượng Hội đồng Giám mục để lắng nghe tiếng nói của mọi người dân, đặc biệt đi đến với những người yếu thế, dễ bị tổn thương, bị gạt ra bên lề xã hội và những người ở nhũng vùng xa xôi hẻo lánh. Vì những lý do này, tôi cảm thấy chức tư tế của mình rất xứng đáng để phục vụ giáo hội và dẫn dắt mọi người và các nền văn hóa nên một trong Chúa Kitô. Thật là một đặc ân và vinh dự khi trở thành một linh mục. Và giờ đây, tôi được kêu gọi để phục vụ giáo hội với tư cách là giám mục. Tôi không biết mình có những gì, nhưng tôi hy vọng và cầu nguyện để nhờ sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần ban cho tôi sự khôn ngoan, kiến thức và sức mạnh để đảm nhận nhiệm vụ mà Ðức Thánh Cha đã trao phó cho tôi để phục vụ dân Chúa.

Meet Our New Auxiliary Bishop

I was born in 1967 in Da Nang, Viet Nam, when there was conflict between North and South Viet Nam. In 1975, my family and extended family migrated to further South Viet Nam to live on a farm in order to survive. When I was about 10 years old, I noticed a priest in town who was very involved with his parishioners. He visited the families often and was kind to all people. I thought, "I want to be like that." In 1980, when I was 13 years old, I with my older sister, my younger brother left Viet Nam on a boat to an island called Palau Bidong, Malaysia. In 1981, we were sponsored by an American family to live in Blue Earth, Minnesota. Another sister came a few months later, and a couple years later, the rest of the family joined us. The weather was too cold for my parents, so our family, except one sister, moved to San Diego in 1985. Though church was still important to me, my focus was more on academics. I finished high school at San Diego High, and then I went to San Diego State to earn an engineering degree. In my third year of college, I took a course in philosophy to meet general education requirements. This course raised many questions in my mind. At this time, I told my father during family dinner that I wanted to explore the priesthood. He did not say a word. At the next night's dinner, he finally said, "if anyone of your brothers who want to go into the priesthood, I would let them, but not you." I thought that my dad and I had such a good relationship, and I didn't understand why he would not allow me to go. I respectfully continued to finish my college and after college, I began working and helping out at our parish church, Good Shepherd. The call to the priesthood became more intense. I asked my father a second time. The answer was again negative. I strongly felt I had to do this, otherwise, I would regret it. On my own, I applied for the seminary in the Diocese of San Diego. My parents soon realized that they couldn't stop me from entering the seminary, and they finally accepted my request for their approval. I truly felt the hands of God working throughout the whole process for me to become a priest.

I entered St. Francis Seminary at USD in 1994, and then the faculty sent me to St. Patrick's Seminary in San Francisco. I was ordained in 1999 for the Diocese of San Diego. On the day of my ordination, I felt incredible joy, happiness, and peace. My parents and siblings were very happy for me. As a priest, all I wanted was to serve God's people in the celebration of the Eucharist and to gather all people to be united in Christ in the life of service, charity, and love. Through the course of my priesthood, God had shown me his great love and grace in my life as I served the community of St. Mary Star of the Sea, the community of St. Francis' Seminary as vocation director, the community of Holy Family, the community of St. Therese, and the community of Good Shepherd. Even though life and ministries can be difficult sometimes, I would not trade it for anything. To be able to serve others, especially to needy, the marginalized, and the poor because they need the most, gives great satisfaction and affirms my journey's choices.

Thus, I really appreciate Pope Francis always mindful of the ones in the peripheries. Over the years, he has chosen a number of cardinals from areas where they are small and unknown to many people. Pope Francis also opened the Synod on Synodality to hear the voice of the people, especially reaching out to weak, the vulnerable, marginalized, and those on the peripheries. For these reasons, I feel my priesthood is so worthwhile to serve the church and to lead people and cultures to be one in Christ. It is truly a privilege and an honor to become a priest. And now, I am being called to serve the church in a greater capacity as bishop. I don't know what I have, but I hope and pray through the guidance of the Holy Spirit to give me wisdom, knowledge, and strength to take on this task that Pope has entrusted to me to serve God's people.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page