Sứ điệp Ðức Thánh cha
nhân Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ IV
Sứ điệp Ðức Thánh cha nhân Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ IV.
G. Trần Ðức Anh, O.P.
Vatican (RVA News 15-11-2020) - Nhân Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ IV năm 2020, Ðức Thánh cha Phanxicô đã mời gọi các tín hữu vượt thắng thái độ dửng dưng, và hãy quan tâm, quảng đại giúp đỡ những người nghèo túng, bất hạnh, đặc biệt những nạn nhân của đại dịch trên thế giới.
Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ IV năm 2020 được cử hành với chủ đề: "Hãy giơ tay bạn cho người nghèo", Sách Huấn Ca, đoạn 7 câu 32.
Trong sứ điệp, Ðức Thánh cha khẳng định rằng: "Lòng quảng đại nâng đỡ người yếu, an ủi người sầu muộn, thoa dịu đau khổ, trả lại phẩm giá cho người bị tước đoạt mất; quảng đại là điều kiện để được một cuộc sống hoàn toàn xứng với con người. Việc chọn lựa quan tâm đến những người nghèo, để ý đến bao nhiêu nhu cầu của họ, không thể tùy thuộc thời giờ chúng ta có hoặc những lợi lộc riêng, hay những dự án mục vụ hoặc xã hội vô hồn. Chúng ta không thể bóp nghẹt sức mạnh của ơn thánh Chúa vì xu hướng vị kỷ, muốn luôn luôn đặt mình ở vị trí thứ nhất". (n.3)
Ðức Thánh cha nhận xét rằng: "Ngày nay chúng ta thấy hằng ngày có bao nhiêu bàn tay giơ ra để giúp đỡ tha nhân! Nhưng rất tiếc điều vẫn luôn xảy ra là sự vội vã vẫn kéo vào cơn lốc của sự dửng dưng, đến độ người ta không còn biết nhận ra bao nhiêu điều thiện được thực hiện hằng ngày trong thinh lặng và quảng đại. Những tin xấu tràn ngập các trang báo chí, internet, các màn truyền hình, đến độ làm cho chúng ta nghĩ rằng sự ác đang hiển trị. Nhưng không phải như vậy!" (n.5)
"Giơ tay ra là một dấu chỉ, nhắc nhớ ngay cho chúng ta sự gần gũi, liên đới, yêu thương. Trong những tháng này, toàn thế giới như thể bị tràn ngập thứ virus mang lại đau khổ và chết chóc, u sầu và lạc hướng, chúng ta đã có thể thấy bao nhiêu bàn ta giơ ra để giúp đỡ! ... (n.6). Ðại dịch này xảy ra bất ngờ và giữa lúc chúng ta không được chuẩn bị, để lại một cảm giác lớn về sự ngỡ ngàng và bất lực. Nhưng bàn tay giơ ra cho người nghèo không phải là điều bất ngờ. Ðúng hơn, nó chứng tỏ cách thức chúng ta được chuẩn bị nhận ra người nghèo để nâng đỡ họ trong thời kỳ cần thiết. Chúng ta không bất ngờ sáng chế ra những phương thế của lòng thương xót. Cần có một sự tập luyện hằng ngày, đi từ ý thức rằng chính chúng ta là những người đầu tiên đang cần được một bàn tay giơ ra, hướng về phía chúng ta" (n.7).