Diễn từ của Ðức Thánh Cha trong Ðêm Canh Thức

Cuộc Gặp Gỡ Các Gia Ðình Thế Giới

 

Diễn từ của Ðức Thánh Cha trong Ðêm Canh Thức Cuộc Gặp Gỡ Các Gia Ðình Thế Giới.

J.B. Ðặng Minh An dịch

Dublin (VietCatholic News 25-08-2018) - Lúc 19:30 ngày 25 tháng 8 năm 2018 Ðức Thánh Cha Phanxicô đã đến sân vận động Croke Park nơi diễn ra cuộc gặp gỡ các gia đình thế giới.

Buổi canh thức đã là một lễ hội gia đình với ca nhạc, mầu sắc, vũ điệu và các chứng từ. Hơi ấm, tình yêu và niềm vui của các gia đình toàn thế giới đã được phản ánh trong sự xúc động và nụ cười của Ðức Thánh Cha khi lắng nghe các chứng từ cuộc sống của nhiều người.

Trong nhiều dịp khác nhau Ðức Thánh Cha Phanxicô đã bày tỏ niềm tin của ngài rằng trong các thực tại phức tạp, rối rắm của đời sống gia đình hiện đại, ơn thánh và tình yêu của Chúa Giêsu Kitô luôn sống động trong thiên hà các hành vi hàng ngày của lòng nhân, lòng âu yếm, lòng quảng đại và trung thành, thường được sống một cách anh hùng giữa rất nhiều yếu đuối nhân bản và các áp lực áp đảo của xã hội.

Trong một thế giới dễ dàng đầu hàng bạo lực, bất nhân và vứt bỏ người khác, Ðức Thánh Cha luôn xác tín rằng chính thực tại gia đình đầy rối rắm nhưng cũng đầy ơn thánh này đã duy trì đời sống chúng ta và thế giới và vẫn tiếp tục là động lực chính hình thành nên tương lai của nhân loại.

Trong diễn từ với các tham dự viên, Ðức Thánh Cha nói:

 

Anh chị em thân mến, chào buổi tối!

Tôi biết ơn tất cả anh chị em vì sự chào đón nồng nhiệt của anh chị em. Thật tốt khi được ở đây! Thật tốt để cử mừng, vì việc cử hành làm cho chúng ta thêm nhân bản và Kitô hơn. Nó cũng giúp chúng ta chia sẻ niềm vui khi biết rằng Chúa Giêsu yêu thương chúng ta, Ngài đồng hành cùng chúng ta trên hành trình cuộc sống của chúng ta, và mỗi ngày Ngài thu hút chúng ta gần gũi hơn với chính Ngài.

Trong bất kỳ lễ kỷ niệm nào của gia đình, sự hiện diện của mọi người đều được cảm nhận: cha, mẹ, ông bà, cháu, chú bác, cậu mợ, anh em họ, những người không thể đến và những người sống quá xa. Hôm nay ở Dublin, chúng ta tập hợp lại với nhau cho một lễ kỷ niệm gia đình trong đó chúng ta tạ ơn Thiên Chúa vì chúng ta là ai: đó là một gia đình trong Chúa Kitô, trải rộng khắp thế giới. Giáo Hội là gia đình những con cái Chúa. Một gia đình, trong đó chúng ta vui mừng với những người ai đang hân hoan, và khóc lóc cùng với những ai đang buồn sầu hoặc cảm thấy bị đánh gục bởi cuộc sống. Một gia đình mà chúng ta quan tâm cho mọi người, vì Thiên Chúa, là Cha chúng ta, đã làm cho tất cả chúng ta nên con cái của Ngài trong Phép Rửa. Ðó là một lý do tại sao tôi tiếp tục khuyến khích cha mẹ hãy làm phép rửa tội cho con cái mình càng sớm càng tốt để họ có thể trở thành một phần của gia đình vĩ đại của Thiên Chúa. Chúng ta cần mời tất cả mọi người đến dự tiệc!

Các gia đình thân mến,

Anh chị em là đại đa số trong dân Thiên Chúa. Giáo hội sẽ ra sao nếu không có anh chị em? Ðiều này giúp chúng ta nhận ra vẻ đẹp và tầm quan trọng của gia đình, với những ánh sáng và bóng tối của nó mà tôi đã viết trong Tông huấn Amoris Laetitia về niềm vui của tình yêu, và đã muốn chọn chủ đề của Cuộc Gặp Gỡ Các Gia Ðình Thế Giới này là "Tin Mừng của Gia Ðình, Niềm vui cho thế giới". Thiên Chúa muốn mọi gia đình trở thành một ngọn hải đăng cho niềm vui của tình yêu Ngài trong thế giới chúng ta. Ðiều đó có nghĩa là gì? Nó có nghĩa là chúng ta, những người đã gặp được tình yêu cứu độ của Thiên Chúa, hãy cố gắng diễn đạt tình yêu ấy thành lời hay qua những hành động tử tế trong thói quen hàng ngày của chúng ta và trong những khoảnh khắc kín đáo nhất trong cuộc sống thường nhật.

Toàn bộ sự thánh thiện là như thế. Tôi thích nói về các vị thánh ở sát "kế bên", là tất cả những người bình thường phản ảnh sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời sống và lịch sử của thế giới chúng ta (xem Tông huấn Mừng Rỡ Hân Hoan, 6-7). Ơn gọi yêu thương và nên thánh không phải là một điều gì đó dành riêng cho một vài cá nhân ưu tuyển. Ngay cả lúc này đây, nếu chúng ta có đôi mắt để nhìn thấy, chúng ta có thể thấy ơn gọi ấy đang được sống xung quanh chúng ta. Nó âm thầm hiện diện trong trái tim của tất cả những gia đình trao ban tình yêu, sự tha thứ, và lòng thương xót khi họ nhìn thấy những người túng quẫn, và họ làm như vậy lặng lẽ, không phô trương ồn ào. Tin Mừng của gia đình thực sự là niềm vui cho thế giới, vì ở đó, trong gia đình của chúng ta, ta có thể gặp gỡ Chúa Giêsu, trong sự đơn sơ và thanh bần như Ngài đã làm trong mái ấm Thánh Gia Nazareth.

Hôn nhân Kitô giáo và đời sống gia đình chỉ được nhìn thấy trong tất cả vẻ đẹp và sức hấp dẫn của chúng nếu chúng được neo trong tình yêu của Thiên Chúa, Ðấng đã tạo ra chúng ta theo hình ảnh riêng của Người. Cha mẹ, ông bà, con cái cháu chắt: tất cả đều được mời gọi để tìm thấy, trong gia đình, sự viên mãn của chúng ta trong tình yêu. Ân sủng của Thiên Chúa giúp chúng ta hằng ngày sống đồng tâm nhất trí với nhau. Ngay cả giữa con dâu và mẹ chồng! Không ai nói điều này sẽ dễ dàng. Nó giống như pha trà: thật dễ dàng để đun sôi nước, nhưng một tách trà ngon rất cần thời gian và sự kiên nhẫn; nó cần phải được ươm! Vì thế, mỗi ngày Chúa Giêsu làm ấm chúng ta bằng tình yêu của Ngài và để tình yêu ấy thâm nhập toàn thể chúng ta. Từ kho tàng Thánh Tâm của Ngài, Chúa ban cho chúng ta ân sủng cần thiết để chữa lành những yếu đuối của chúng ta và mở lòng trí chúng ta ra để nghe, hiểu và tha thứ lẫn nhau.

Chúng ta vừa nghe các chứng từ của Felicité, Isaac, và Ghislain, là những người đến từ Burkina Faso. Họ kể cho chúng ta một câu chuyện cảm động về sự tha thứ trong gia đình. Một nhà thơ nói rằng "sai lầm là chuyện người ta thường tình, còn tha thứ là nghĩa cử thần thánh". Và đó là sự thật: sự tha thứ là một ân sủng đặc biệt từ Thiên Chúa chữa lành sự mỏng dòn của chúng ta và lôi kéo chúng ta đến gần với nhau và với Ngài hơn. Những hành động tha thứ nhỏ và đơn giản, được đổi mới mỗi ngày, là nền tảng mà cuộc sống gia đình Kitô vững chắc được xây dựng nên. Chúng buộc chúng ta phải vượt qua niềm tự hào, sự xa cách, và xấu hổ của chúng ta, và kiến tạo nên hòa bình. Tôi thích nói rằng trong gia đình chúng ta, chúng ta cần phải học ba từ: "xin lỗi", "làm ơn" và "cảm ơn". Khi anh chị em cãi nhau trong nhà, hãy chắc chắn rằng trước khi đi ngủ hãy xin lỗi và nói rằng anh chị em thấy ân hận. Ngay cả khi tranh cãi khiến bạn ngủ trong một căn phòng khác, một mình và tách biệt, hãy gõ cửa và nói: "Xin cho tôi vào được không?" Tất cả những gì cần là một cái nhìn, một nụ hôn, một lời nói nhẹ nhàng # và mọi thứ được trở lại như cũ! Tôi nói điều này bởi vì khi gia đình làm điều này, họ tồn tại được. Không gia đình nào hoàn hảo đâu; nếu không có tha thứ, gia đình có thể bị bệnh và dần dần sụp đổ.

"Tha thứ" có nghĩa là "cho đi" một cái gì đó của chính mình. Chúa Giêsu luôn tha thứ cho chúng ta. Nhờ quyền năng tha thứ của Người, chúng ta cũng có thể tha thứ cho người khác, nếu chúng ta thực sự muốn thế. Ðó chẳng phải là điều chúng ta vẫn cầu nguyện khi chúng ta đọc kinh Lạy Cha đó sao? Trẻ em học cách tha thứ khi thấy cha mẹ tha thứ cho nhau. Nếu chúng ta hiểu điều này, chúng ta có thể đánh giá cao sự vĩ đại trong lời rao giảng của Chúa Giêsu về sự trung tín trong hôn nhân. Vượt xa một nghĩa vụ pháp lý lạnh lùng, trên tất cả, đó là một lời hứa mạnh mẽ về sự trung tín của chính Thiên Chúa đối với lời hứa của Ngài và ân sủng không bao giờ tàn lụi của Ngài. Chúa Kitô đã chết cho chúng ta để chúng ta, đến lượt mình, có thể tha thứ và hòa giải với nhau. Nhờ thế, trong tư cách cá nhân và gia đình, chúng ta có thể nhận biết sự thật trong những lời này của Thánh Phaolô, dù mọi thứ có qua đi, "tình yêu không bao giờ kết thúc" (1 Cor 13: 8).

(Còn tiếp...)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page