Thiên Chúa mang lấy
những thương tích của chúng ta
Thiên Chúa mang lấy những thương tích của chúng ta.
Vatican (Vat. 2-03-2017) - Chiếc la bàn định hướng của người Kitô hữu chính là việc bước theo Ðức Kitô chịu đóng đinh. Ngài là Thiên Chúa đã trở nên người phàm và mang lấy những thương tích của chúng ta. Ðức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng thứ tư 2 tháng 3 năm 2017 tại nhà nguyện Marta.
Mở đầu mùa chay với tiếng vang gọi mời sám hối, chúng ta được mời gọi nhìn vào thực tại với ba nét: thứ nhất là con người, thứ hai là Thiên Chúa, thứ ba là con đường.
Thực tại về con người
Thực tại là con người phải lựa chọn giữa thiện và ác. Thiên Chúa đã ban cho chúng ta tự do, và chúng ta phải thực hiện việc chọn lựa. Thế nhưng, Chúa không bỏ mặc chúng ta một mình, Ngài ban cho chúng ta các điều răn để dẫn đường chỉ lối. Tiếp đến, thực tại về Thiên Chúa là điều rất khó hiểu đối với các môn đệ. Các ông không hiểu được con đường thập giá của Chúa Giêsu. Bởi lẽ Chúa Giêsu là Thiên Chúa đã mang lấy trọn vẹn thân phận phàm nhân chỉ trừ tội lỗi. Nếu không có Thiên Chúa thì đã không có Chúa Kitô. Nếu tin vào Thiên Chúa mà không tin vào Ðức Kitô, thì vị Chúa ấy không thực.
Thực tại về Thiên Chúa
Thực tại về Thiên Chúa, chính là Thiên Chúa làm người, Thiên Chúa nơi Ðức Kitô, vì chúng ta và để cứu độ chúng ta. Khi chúng ta quay lưng lại với thực tại này, chúng ta cũng quay lưng lại Thập giá Chúa Kitô, và khi đó chúng ta đi ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa, đi ra khỏi con đường cứu độ của Thiên Chúa. Con đường của Thiên Chúa là thế này: Ngài đã đến với chúng ta, đến bên chúng ta để cứu chúng ta, và chết vì chúng ta. Ðó là thực tại về Thiên Chúa.
Có một cuộc đối thoại giữa một người theo thuyết bất khả tri và một tín hữu. Người theo thuyết bất khả tri với thiện ý, đã hỏi người tín hữu rằng: "Ðối với tôi, bằng cách nào mà có thể# Vấn đề là bằng cách nào mà Ðức Kitô là Thiên Chúa, điều này tôi không hiểu. Ðức Kitô là Thiên Chúa hay sao?". Người tín hữu đáp lại: "Vâng, với tôi, đây không phải là vấn đề. Vấn đề là làm sao Thiên Chúa lại không là Ðức Kitô".
Thực tại về Thiên Chúa là: Ðức Kitô chính là Thiên Chúa, Thiên Chúa đã trở nên người phàm, và đây là nền tảng để thực thi lòng thương xót. Các thương tích của anh chị em chúng ta cũng là những thương tích của Chúa Kitô. Chúng ta đều biết rằng, không thể sống mùa chay mà không sống thực tại này. Tất cả chúng ta cần thay đổi bản thân, không phải với một Ðức Kitô kiểu trừu tượng mông lung, nhưng là với một Ðức Kitô cụ thể bằng xương bằng thịt, Ðấng là Thiên Chúa làm người.
Thực tại về con đường
Thực tại thứ ba là con đường. Chúa Giêsu nói: "Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo".
Con đường ấy chính là con đường của Chúa Kitô, là bước theo Ðức Kitô để thực thi ý muốn của Chúa Cha như Ðức Kitô đã làm, là từ bỏ chính mình và vác thập giá mình hằng ngày mà theo Chúa Kitô. Không làm những gì mình muốn, nhưng là làm những gì Ðức Kitô muốn, đó là theo Ðức Kitô. Ngài đã nói về con đường từ bỏ, con đường liều mất mạng sống để rồi được lại sự sống. Ðó là con đường hy sinh mạng sống, hy sinh những gì mình muốn, hy sinh những tiện nghi, để phục vụ tha nhân, để phụng thờ Thiên Chúa. Ðó là con đường của Chúa Giêsu. Ðó là con đường phải lẽ.
Như thế, chỉ có một con đường chắc chắn, là bước theo Chúa Giêsu chịu đóng đinh, con đường thập giá. Ðó là thực tại với ba nét đặc thù: thực tại về con người, thực tại về Thiên Chúa, thực tại về con đường. Ðó là chiếc la bàn giúp người Kitô hữu không bị lạc lối.
Tứ Quyết, SJ
(Radio Vatican)