Nên thánh và yêu thương tha nhân
(Chúa Nhật VII A Mùa Thường Niên)
Nên thánh và yêu thương tha nhân (Chúa Nhật VII A Mùa Thường Niên).
Roma (Vat. 18-02-2017) - Trích sách Lêvi: Chúa phán với ông Mô-sê rằng: "Hãy nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en và bảo chúng: Các ngươi phải thánh thiện, vì Ta, Giavê, Thiên Chúa của các ngươi, Ta là Ðấng Thánh. Ngươi không được để lòng ghét người anh em, nhưng phải mạnh dạn quở trách người đồng bào, như thế, ngươi sẽ khỏi mang tội vì nó. Ngươi không được trả thù, không được oán hận những người thuộc về dân ngươi. Ngươi phải yêu đồng loại như chính mình.
Suy Niệm
Vào thế kỷ XIII trước công nguyên sau khi giải phóng dân Do thái khỏi kiếp sống nô lệ bên Ai Cập. Giavê Thiên Chúa đã ký kết giao ước với họ tại núi Sinai. Qua giao ước đó Thiên Chúa trở thành Chúa của dân Israel và Israel trở thành dân riêng của Ngài. Muời Ðiều Răn hay Mười Lời Giavê Thiên Chúa ban cho họ qua trung gian ông Môshê là Hiến Chương hướng dẫn cuộc sống của họ trong tương quan với Chúa và với nhau.
Nhiệm vụ chính của dân được tuyển chọn là thờ phượng và yêu mến Giavê Thiên Chúa duy nhất "hết lòng hết dạ, hết sức", như viết trong sách Ðệ Nhị Luật; và nên thánh như Thiên Chúa là Ðấng Thánh đã tuyển chọn họ làm dân riêng của Ngài, cũng như yêu thương tha nhân như viết trong sách Levi ở đây.
Thật ra ngay trong trình thuật tạo dựng vũ trụ và con người, Thánh Kinh đã cho thấy con người được tạo dựng nên giống hình ảnh của Thiên Chúa. Mà Thiên Chúa là Ðấng Thánh Thiện, đầy lòng từ bi thuơng xót và hết mực yêu thương con người là tuyệt tác công trình tạo dựng của Ngài. Vì thế ơn gọi của con người là phản ánh và duy trì hình ảnh nguyên tuyền thánh thiện và vô cùng cao quý ấy của Thiên Chúa nơi chính mình và biểu lộ ra trong cung cách suy tư hành xử của mình. Sau này Chúa Giêsu cũng sẽ lập lại lời mời gọi nên thánh này khi nói với các môn đệ: "Các con hãy nên trọn lành như Cha các con ở trên trời là Ðấng trọn lành". Sự trọn lành thánh thiện ấy định tính Thiên Chúa, nhưng cũng định tính tín hữu và con người được tạo dựng nên giống hình ảnh của Thiên Chúa.
Với Chúa Giêsu chúng ta còn biết Thiên Chúa là tình yêu. Vì thế thánh Gioan là môn đệ được Chúa yêu thương mới định nghĩa: "Thiên Chúa là tình yêu". Thánh nhân viết trong chương 4 thư thứ nhất: "Anh em thân mến, chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa. Phàm ai yêu thương, thì đã được Thiên Chúa sinh ra, và người ấy biết Thiên Chúa. Ai không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu. Tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta được biểu lộ như thế này: Thiên Chúa đã sai Con Một đến thế gian để nhờ Con Một của Người mà chúng ta được sống. Tình yêu cốt ở điều này: không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta, và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta. Anh em thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu thương nhau" (1 Ga 4,7-11).
Và Chúa Giêsu là Ánh Sáng soi chiếu thế gian. Tin Mừng của Ngài là Tin Mừng Yêu Thương. Ngài là tình yêu của Thiên Chúa nhập thể làm người đến sống giữa chúng ta để dậy cho chúng ta biết sống thánh thiện và yêu thương. Vì thế chúng ta có thể định nghĩa ơn gọi của kitô hữu là noi gương Chúa Giêsu sống thánh thiện và yêu thương để tìm lại hình ảnh nguyên tuyền của Thiên Chúa trong chính mình, và để nó phản chiếu rạng ngời trong cuộc sống và trong các tương quan với tha nhân. Hậu quả là trong cuộc sống cụ thể tín hữu không được để lòng thù ghét oán hận người anh em, nhưng phải có lòng bác ái, yêu thương quảng đại và tha thứ cho họ. Nếu khi thấy người anh em có lỗi phạm gì và cần giúp đỡ thăng tiến cho nhau, thì phải có can đảm góp ý, khuyên nhủ, và quở trách vì thiện ích của họ, và vì trách nhiệm luân lý đối với người khác.
Trong diễn văn từ biệt trước khi thành lập Phép Thánh Thể, là bí tích của Tình Yêu Thương, Chúa Giêsu nói với các môn đệ: "Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy. Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người. Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn. Ðây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết. Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. Ðiều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau." (Ga 15,9-17). Chính vì vậy thánh Gioan mới viết trong chương 2 cùng thư thứ nhất: "Căn cứ vào điều này, chúng ta nhận ra rằng chúng ta biết Thiên Chúa: là chúng ta tuân giữ các điều răn của Người. Ai nói rằng mình biết Người mà không tuân giữ các điều răn của Người, đó là kẻ nói dối, và sự thật không ở nơi người ấy. Còn hễ ai giữ lời Người dạy, nơi kẻ ấy tình yêu Thiên Chúa đã thực sự nên hoàn hảo. Căn cứ vào đó, chúng ta biết được mình đang ở trong Thiên Chúa. Ai nói rằng mình ở lại trong Người, thì phải đi trên con đường Ðức Giê-su đã đi. Anh em thân mến, đây không phải là một điều răn mới tôi viết cho anh em, nhưng là một điều răn cũ mà anh em đã có ngay từ lúc khởi đầu. Ðiều răn cũ ấy là lời mà anh em đã nghe. Nhưng đó cũng là một điều răn mới tôi viết cho anh em, - điều ấy thật là thế nơi Ðức Giê-su và nơi anh em -, bởi vì bóng tối đang qua đi và ánh sáng thật đã tỏ rạng. Ai nói rằng mình ở trong ánh sáng mà lại ghét anh em mình, thì vẫn còn ở trong bóng tối. Ai yêu thương anh em mình thì ở lại trong ánh sáng, và nơi người ấy không có gì nên cớ vấp phạm. Nhưng ai ghét anh em mình thì ở trong bóng tối và đi trong bóng tối mà chẳng biết mình đi đâu, vì bóng tối đã làm cho mắt người ấy ra mù quáng." (1 Ga 2,3-11).
Ước chi mọi kitô hữu khắc ghi các giáo huấn này trong tâm trí và thực hành chúng mỗi ngày để là ánh sáng trung thực sự thánh thiện và tình yêu của Thiên Chúa giữa lòng trần gian!
Linh Tiến Khải
(Radio Vatican)