Ðừng dậm chân tại chỗ

mà hãy can đảm tiến bước

 

Ðừng dậm chân tại chỗ mà hãy can đảm tiến bước.

Vatican (Vat. 17-01-2017) - Hãy là những Kitô hữu can đảm, với cái neo chắc chắn là niềm hy vọng, để có thể vững vàng trước những khoảnh khắc đen tối. Ðức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng thứ ba 17 tháng 01 năm 2017 tại nhà nguyện Marta.

Ðừng lười biếng mà hãy cam đảm lên

Sống một cách can đảm, đó là lối sống của người Kitô hữu. Can đảm tiến về phía trước. Ðó là thái độ cần có trong cuộc sống, giống như người vận động viên chăm chỉ luyện tập để dành chiến thắng. Hãy đối diện với sự lười biếng bằng lòng dũng cảm.

Có những Kitô hữu lười biếng, có những Kitô hữu không muốn nhấc chân lên để bước, có những Kitô hữu không muốn tranh đấu để tạo nên những thay đổi, những gì mới mẻ, những gì tốt đẹp cho mọi người. Những Kitô hữu ấy lười biếng và tìm thấy Giáo Hội như là trạm dừng, như là bãi đậu xe. Và tôi có thể nói rằng, các Kitô hữu ấy là những giáo dân, là những linh mục, là những giám mục# Tất cả. Có những Kitô hữu như thế! Ðối với họ, Giáo Hội là bến đậu an toàn, là bến đậu cho cuộc sống. Những Kitô ấy làm tôi nghĩ tới điều mà đứa bé nói với ông bà rằng: "Ông bà hãy cẩn thận, đừng có ngăn cản nước, vì nếu nước không chảy, thì trước tiên nước sẽ bị bẩn".

Bám chắc vào neo hy vọng để vững vàng trong giông tố

Ðiều gì giúp cho người Kitô hữu có thể sống can đảm? Ðó là niềm hy vọng. Những Kitô hữu lười biếng, vì họ không có niềm hy vọng, vì họ đang "nghỉ hưu". Thật là tốt đẹp để nghỉ hưu sau nhiều năm làm việc. Nhưng hãy cẩn thận, chẳng tốt đẹp gì nếu cả cuộc đời đều là nghỉ hưu.

Thông điệp của ngày hôm nay là niềm hy vọng, hy vọng là không thất vọng, hy vọng là còn có điều gì khác nữa. Niềm hy vọng là cái neo vững chắc cho cuộc sống. Niềm hy vọng chính là cái neo: chúng ta ném cái neo xuống, nó bám chắc, và chúng ta nắm vững sợi dây. Ðó là niềm hy vọng của chúng ta. Ðừng nghĩ rằng: đây là bầu trời, thật là đẹp, và tôi vẫn còn# Không. Hy vọng có nghĩa là chiến đấu, là bám chắc sợi dây, là đạt tới. Trong cuộc tranh đấu hằng ngày thì hy vọng chính là đức tính để mở rộng các chân trời chứ không đóng lại! Có lẽ, nếu bạn hiểu thì hy vọng chính là đức tính mạnh mẽ nhất. Hy vọng: sống trong hy vọng, sống bằng hy vọng, luôn nhìn tới phía trước với lòng can đảm. Một số người trong anh chị em có thể nói: "Vâng, thưa cha, nhưng có những lúc tệ hại, khi ấy dường như mọi sự đều tối đen, con nên làm gì?" Khi ấy, hãy nắm chắc sợi dây và chịu đựng với đầy nghị lực.

Xin ơn vượt thắng tính ích kỷ

Chúng ta phải can đảm nhìn lại và rồi bước tiếp. Những Kitô hữu tốt lành cũng vẫn thường mắc sai lỗi. Tất cả chúng ta đều có những sai lỗi. Những người đứng yên một chỗ, có vẻ như chẳng làm gì sai. Khi bạn không thể bước đi vì mọi sự đều tăm tối, vì mọi thứ đều đóng lại, thì bạn phải có khả năng chịu đựng, bạn phải kiên trì. Chúng ta có thể bền lòng bền chí vì chúng ta có niềm hy vọng, vì chúng ta không thất vọng, vì Thiên Chúa không thất vọng.

Chúng ta hãy tự hỏi: Tôi đang thế nào? Ðời sống đức tin của tôi thế nào? Ðời sống của tôi là những chân trời rộng mở, tràn đầy hy vọng, can đảm tiến bước, hay lại là cuộc sống hâm hẩm thậm chí là một cuộc sống không có khả năng chịu đựng những thời khắc đen tối? Nguyện xin Chúa ban cho chúng ta ân sủng của Ngài, để chúng ta có thể vượt thắng tính ích kỷ vốn chỉ biết lo cho mình mà không thèm nhìn anh chị em.

 

Tứ Quyết, SJ

(Radio Vatican)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page