Lời cầu của ông Tobít
Lời cầu của ông Tobít.
Roma (Vat. 15-08-2016) - Sách Tobia giới thiệu với chúng ta cuộc sống đức tin và tinh thần đạo đức của các gia đình do thái phải sống lưu đầy bên Ninivê, thủ đô của đế quốc Assiria, qua chuyện của ông Tôbít.
Thấy Tobia và Sara còn sống, hai ông bà Raguen rất đỗi vui mừng và quyết dịnh mở tiệc cưới ăn mừng 14 ngày. Hai ông bà cho con rể và con gái phân nửa gia tài. Còn nửa kia họ sẽ nhận khi ông bà qua đời.
Tobia đưa văn bản viết tay của cha cho thiên sứ Raphaen và xin đến nhà ông Gabaen nhận số tiền cha đã ký gửi. Thiên sứ đem theo bốn người đầy tớ đi tới nhà ông Raguen nhận bạc, đồng thời cũng cho ông biết tin Tobia con ông Tobít đã lấy vợ và mời ông tới dự lễ cưới. Ông Raguen thanh toán với thiên sứ số bạc ký gửi rồi cùng lên đường đi dự lễ cưới. Khi thấy Tobia chạy ra chào, ông Raguen bật khóc và chúc lành cho Tôbia: "Ôi người con tôn qúy và lương thiện của một người cha tôn qúy và lương thiện, công chính và hay bố thí! Xin Chúa đổ phúc lành từ trời xuống cho cháu, cho vợ và cha mẹ cháu! Chúc tụng Thiên Chúa, vì tôi đã được thấy lại Tôbít, người anh em họ của tôi, qua người con giống ông như đúc!" (Tb 9,6).
Trong thời gian đó thì hai ông bà Tôbít tính từng ngày trông ngóng con về. Họ lo buồn đứng ngồi không yên, vì không biết số phận Tobia ra sao và việc đi đòi tiền ký gửi tiến triển thế nào. Bà Anna thì nghĩ quẩn rằng Tôbia đã chết. Ngày nào bà cũng ra ngõ trông ngóng con về cho tới khi mặt trời lặn mới trở về nhà, và bà ai oán khóc than suốt đêm, không tài nào ngủ được.
Hết hai tuần mừng lễ Tobia xin cha me vợ cho ông về nhà, vì ông biết cha mẹ mình đang sốt ruột mòn mỏi đợi trông. Ông Raguel cố giữ Tobia ở lâu hơn nữa và đề nghị cho người đi báo tin cho ông Tobít biết mọi chuyện. Nhưng Tobia nài nỉ ông để cho chàng và vợ về nhà. Ông Raguel liền đứng dậy, trao Sara cho chàng cùng với phân nửa tài sản của ông gồm tôi trai tớ gái, bò, cừu, lừa, lạc đà, y phục vàng bạc và đồ dùng. Ông chúc hai vợ chồng thành đạt và mong được nhìn thấy con cái của họ trước khi nhắm mắt. Vợ ông cũng chúc các con như thế. Hai ông bà còn dặn dò Sara sống trọn bổn phận làm dâu và coi cha mẹ chồng như cha mẹ mình. Ðùng bao giờ làm cho ai phải buồn.
Thế là Tô-bi-a rời khỏi nhà ông Ra-gu-ên, ra đi phấn khởi, hân hoan; cậu chúc tụng Chúa Tể trời đất, là Vua muôn loài, vì Người đã làm cho cuộc hành trình của cậu thành công. Ông Ra-gu-ên nói với cậu: "Chúc con được phước thờ cha kính mẹ, bao lâu các ngài còn sống!"
Thiên sứ Ra-pha-en nói với Tô-bi-a trước khi cậu đến gần cha: "Tôi biết là mắt cha em sẽ mở ra. Hãy tra mật cá vào mắt ông. Thuốc sẽ làm cho các sẹo trắng teo lại và bay ra khỏi mắt ông. Cha em sẽ thấy lại được, sẽ nhìn thấy ánh sáng."
Ðang ngồi ngoài ngõ bà Anna trông thấy Tobia liền báo cho ông Tôbít biết, rồi bà chạy đến ôm choàng lấy cổ con và nói: "Con ơi, mẹ lại thấy con! Từ nay, mẹ có chết cũng được!" Rồi bà khóc oà lên. Ông Tô-bít đứng lên, chân đi loạng quạng bước qua cửa sân mà ra. Tô-bi-a đi về phía ông, tay cầm mật cá; cậu thổi vào mắt ông. Cậu giữ chặt lấy ông và nói: "Thưa cha, xin cha cứ tin tưởng!" Cậu bôi thuốc cho ông và để thuốc ngấm. Rồi cậu lấy hai tay bóc vẩy ra khỏi khoé mắt ông. Ông ôm choàng lấy cổ cậu, vừa khóc vừa nói: "Con ơi, cha đã thấy con! Con là ánh sáng cho đôi mắt cha!" Rồi ông nói: "Chúc tụng Thiên Chúa! Chúc tụng Danh cao trọng của Người. Chúc tụng mọi thiên sứ thánh thiện của Người! Ước gì Danh cao trọng của Người che chở chúng ta! Chúc tụng mọi thiên sứ đến muôn đời! Vì tôi đã bị Người đánh phạt, nhưng nay lại được thấy Tô-bi-a, con tôi!"
Tô-bi-a hoan hỷ bước vào nhà, miệng vang lời chúc tụng Thiên Chúa. Tô-bi-a kể cho cha cậu biết là cuộc hành trình của cậu đã thành công, cậu đã mang bạc về, đã cưới vợ là cô Xa-ra, con gái ông Ra-gu-ên như thế nào, và hiện giờ cô sắp tới, đang tiến gần đến cửa thành Ni-ni-vê.
Ông Tô-bít ra tận cửa thành Ni-ni-vê đón con dâu, vừa hoan hỷ vừa chúc tụng Thiên Chúa. Thấy ông đi đứng, di chuyển hoàn toàn vững mạnh mà không cần ai cầm tay dẫn đi, dân trong thành Ni-ni-vê đầy kinh ngạc. Trước mặt họ, ông Tô-bít xưng tụng Thiên Chúa đã xót thương và mở mắt cho ông. Rồi ông Tô-bít đến bên Xa-ra, vợ của Tô-bi-a, con ông, chúc lành cho cô và nói: "Này con, chúc con mạnh khoẻ! Chúc tụng Thiên Chúa của con, Ðấng đã dẫn con đến với cha mẹ, con ơi! Xin Chúa giáng phúc cho cha con, cho Tô-bi-a, con của cha, cũng như cho chính con, hỡi con! Con ơi! Con hãy phấn khởi hân hoan bước vào nhà con đây, và xin Chúa giáng phúc cho con!" Ngày ấy là ngày vui cho mọi người Do-thái ở Ni-ni-vê. Hai ông A-khi-ca và Na-bát, cháu ông Tô-bít, cũng vui mừng đến nhà thăm ông.
Ông Tôbít tổ chức tiệc cưới linh đình cho Tobia. Mãn tiệc cưới, ông Tô-bít gọi Tô-bi-a, con ông, và bảo con trả công cho anh bạn đồng hành một nửa tất cả nhũng gì anh ta giúp mang về đuợc.
Bấy giờ, thiên sứ kín đáo gọi hai cha con lại và nói: "Hãy chúc tụng Thiên Chúa và tuyên xưng Người trước toàn thể sinh linh, về những điều tốt lành Người đã làm cho cha con ông. Hãy chúc tụng và ca ngợi danh Người! Những việc Thiên Chúa đã làm, hãy long trọng tỏ cho mọi người biết. Ðừng ngần ngại xưng tụng Người! Giữ kín bí mật của vua là điều tốt đẹp; nhưng công trình của Thiên Chúa, thì phải tỏ bày và long trọng xưng tụng. Hãy làm điều lành thì cha con ông sẽ không gặp điều dữ.
Cầu nguyện kèm theo đời sống chân thật, bố thí đi đôi với đời sống công chính, thì tốt hơn có của mà ở bất công; làm phúc bố thí thì đẹp hơn là tích trữ vàng bạc. Việc bố thí cứu cho khỏi chết và tẩy sạch mọi tội lỗi. Những người làm phúc bố thí sẽ được sống lâu. Những ai phạm tội ăn ở bất công là kẻ thù của chính mình.
Tôi sẽ tỏ cho ông và con ông biết tất cả sự thật, không giấu giếm chi. Tôi đã tỏ cho cha con ông biết rồi và đã nói: Giữ kín bí mật của vua là điều tốt đẹp, nhưng công trình của Thiên Chúa thì phải bày tỏ để tôn vinh Người. Hãy biết rằng khi ông và cô Xa-ra cầu nguyện, chính tôi đã tiến dâng những lời cầu nguyện đó lên trước nhan vinh hiển của Ðức Chúa, để xin Chúa nhớ đến hai người; tôi cũng làm như vậy khi ông chôn cất người chết. Và khi ông không ngại trỗi dậy, bỏ dở bữa ăn để đi chôn cất người chết, bấy giờ tôi được sai đến bên ông để thử thách ông. Thiên Chúa cũng sai tôi chữa lành cho ông và cô Xa-ra, con dâu ông. Tôi đây là Ra-pha-en, một trong bảy thiên sứ luôn hầu cận và vào chầu trước nhan vinh hiển của Ðức Chúa."
Hai cha con bàng hoàng sợ hãi, sấp mình xuống đất. Thiên sứ nói: "Ðừng sợ! Bình an cho các ngươi! Hãy chúc tụng Thiên Chúa đến muôn đời! Phần tôi, tôi đã ở với các ngươi không phải do lòng tốt của tôi, mà do ý muốn của Thiên Chúa. Vậy ngày ngày các ngươi hãy chúc tụng Thiên Chúa, hãy ngợi khen Người! Các ngươi đã thấy tôi ăn, nhưng thực ra tôi không ăn gì cả, đó chỉ là một thị kiến mà các ngươi thấy. Giờ đây, hãy chúc tụng Ðức Chúa nơi trần gian, hãy xưng tụng Thiên Chúa. Này tôi lên cùng Ðấng đã sai tôi. Hãy viết ra mọi điều đã xảy đến cho cha con ông."
Và thiên sứ lên trời. Hai cha con đứng dậy, nhưng không thể thấy thiên sứ nữa. Thế là họ chúc tụng và ngợi khen Thiên Chúa, xưng tụng Người vì những công trình hùng vĩ của Người, là làm cho họ được thấy một thiên sứ của Thiên Chúa!
Linh Tiến Khải
(Radio Vatican)