Ðức Thánh Cha bế mạc

Ðại Hội Thánh Thể Toàn Quốc Italia

 

Ðức Thánh Cha bế mạc Ðại Hội Thánh Thể Toàn Quốc Italia.

Ancona (Vat. 11/09/2011) - Ðức Thánh Cha Biển Ðức 16 đã bế mạc Ðại Hội Thánh Thể toàn quốc Italia lần thứ 25 tại Ancona sáng chúa nhật 11 tháng 9 năm 2011 trước sự hiện diện của 100 ngàn tín hữu.

Ðây cũng là chuyến viếng thăm thứ 24 của Ðức Thánh Cha tại Italia. Thành phố cảng Ancona ở miền trung Italia, cách Roma lối 200 cây số về hướng đông bắc và có 227 ngàn tín hữu Công Giáo.

Ðại hội Thánh Thể toàn quốc Italia lần thứ 25 kết thúc sau một tuần lễ tiến hành với chủ đề "Lạy Chúa chúng con theo ai bây giờ? - Thánh Thể cho đời sống thường nhật", và dưới quyền chủ tọa của Ðức Hồng Y Ðặc Sứ Giovanni Battista Re, nguyên Tổng trưởng Bộ Giám Mục.

Ðại hội Thánh Thể toàn quốc Italia lần thứ 24 đã diễn ra cách đây 6 năm, tại thành phố Bari từ ngày 21 đến 29 tháng 5 năm 2005 với chủ đề "Nếu không có chúa nhật, chúng tôi không thể sống được".

Trong một tuần lễ nhóm họp, mỗi ngày đều có các thánh lễ, các buổi chầu Mình Thánh Chúa và các sinh hoạt phụng vụ và văn hóa, tôn giáo.

Ðức Thánh Cha đã từ Castel Gandolfo đáp trực thăng đến Ancona lúc 9 giờ 45 dưới bầu trời cuối mùa hè vẫn còn nóng nực. Ngài được đại diện chính quyền và giáo quyền địa phương đón tiếp trước khi dùng xe bọc kính tiến qua các lối đi tại khu vực để chào thăm các tín hữu, bầu không khí rất phấn khởi.

Trên lễ đài màu trắng rộng 800 mét vuông, tại khu vực xưởng tàu, đã có lối 300 Giám Mục, và phía trước đó là 1,500 linh mục đồng tế thánh lễ với Ðức Thánh Cha.

Ðầu thánh lễ, Ðức Hồng Y Angelo Bagnasco, Tổng Giám Mục Genova, Chủ tịch Hội Ðồng Giám Mục Italia, đã chào mừng và cám ơn Ðức Thánh Cha, đồng thời cũng nhắc đến một chủ đích của Ðại hội Thánh Thể toàn quốc lần này là giúp tái khám phá quan hệ mật thiết, không thể tách biệt giữa Thánh Thể và đời sống thường nhật.

Bài giảng của Ðức Thánh Cha

Trong bài giảng, Ðức Thánh Cha đã giải thích bài Tin Mừng theo thánh Gioan đoạn thứ 6 trong đó Chúa Giêsu nói về Bánh Sự Sống là Mình Chúa ban cho nhân loại, nhưng nhiều môn đệ không chấp nhận điều ấy. Ðức Thánh Cha cũng giải thích lý do tại sao nhiều người ngày nay cũng có thái độ khước từ như vậy. , và ngài rút ra những hệ luận thực hành cho đời sống Kitô.

"Lời này khó nghe quá! Ai có thể nghe được?" (Ga 6,60). Khi nghe bài giảng của Chúa Giêsu về bánh sự sống, tại Hội đường Do thái ở Cafarnaum, nhiều người bỏ Chúa Giêsu, phản ứng này của các môn đệ không khác xa lắm so với sự kháng cự của chúng ta trước sự hiến thân trọn vẹn của Chúa. Bởi vì đón nhận thực sự hồng ân này có nghĩa là từ bỏ bản thân, để cho mình can dự và được biến đổi đến độ sống nhờ Chúa, như thánh Phaolô Tông Ðồ đã nhắc nhở chúng ta trong bài đọc thứ hai: "Nếu chúng ta sống, chúng ta sống cho Chúa, nếu chúng ta chết, chúng ta chết cho Chúa. Vì thế, dù sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa" (Rm 14,8).

"Lời này khó nghe quá!", khó nghe vì nhiều khi chúng ta lẫn lộn tự do với tình trạng không bị ràng buộc, với xác tín theo đó ta có thể tự mình hành động mà không cần Thiên Chúa, coi Thiên Chúa như một giới hạn tự do. Chính ảo tưởng này sẽ trở thành một sự thất vọng, tạo ra lo âu sợ hãi và đưa tới sự nối tiếc những xiềng xích trong quá khứ: những người Do thái trong sa mạc đã nói "Ước gì chúng tôi được chết vì tay Chúa ở đất Ai Cập..." (Xh 16,3), như chúng ta đã nghe. Trong thực tế, chỉ khi nào chúng ta cởi mở đối với Thiên Chúa, đón nhận hồng ân của Chúa, chúng ta mới thực sự tự do, được giải thoát khỏi ách nô lệ tội lỗi làm biến dạng khuôn mặt con người và khi đó chúng ta mới có khả năng phục vụ thiện ích đích thực cho anh chị em chúng ta.

"Lời này khó nghe quá!", khó nghe vì con người thường rơi vào ảo tưởng có thể "biến đá thành bánh". Sau khi gạt bỏ Thiên Chúa, hoặc chỉ coi Ngài như một chọn lựa riêng tư và không được can thiệp vào đời sống công cộng, một số ý thức hệ chủ trương tổ chức xã hội dựa trên sức mạnh của quyền hành và kinh tế. Bi thảm thay, lịch sử cho chúng ta thấy mục tiêu đảm bảo cho tất cả mọi người được phát triển, an sinh vật chất và an bình, mà loại bỏ Thiên Chúa và mạc khải của Ngài, rốt cuộc chỉ đưa tới tình trạng cho con người những hòn đá thay vì cơm bánh. Anh chị em thân mến, bánh "là kết quả lao công của con người", và trong chân lý này có bao hàm tất cả trách nhiệm được ủy thác cho đôi tay và sự cần cù khéo léo của chúng ta; nhưng trước đó, bánh cũng là "kết quả của hoa mầu ruộng đất", đón nhận mưa nắng từ trên cao: đó là một hồng ân cần phải xin, sự kiện này tránh cho chúng ta mọi sự kiêu hãnh và khiến chúng ta kêu cầu với lòng tín thác của những người khiêm tốn: "Xin Cha... cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày" (Mt 6,11).

Con người không có khả năng tự ban cho mình sự sống, con người chỉ hiểu được chính mình từ Thiên Chúa: chính quan hệ với Chúa mang lại sức sống cho nhân tính của chúng ta và làm cho cuộc sống của chúng ta được tốt lành và ngay chính. Trong Kinh Lạy Chúa chúng ta xin cho Danh Chúa được thánh hóa, Nước Chúa được hiển trị, Ý Chúa được thể hiện. Trước tiên chúng ta cần phục hồi chỗ đứng thứ nhất của Thiên Chúa trong thế giới và đời sống chúng ta, vì chính vị thế thứ nhất như thế giúp chúng ta tìm lại sự thật về chúng ta và chính nhờ nhận biết và theo ý Chúa, mà chúng ta tìm được thiện ích chân thực của chúng ta. Dành thời gian và không gian cho Thiên Chúa, để Ngài là trung tâm sinh tử của cuộc sống chúng ta".

Vậy phải khởi hành từ đâu, từ nguồn mạch nào để phục hồi và tái khẳng định vị thế thứ nhất của Thiên Chúa? Thưa từ Thánh Thể: nơi đây Thiên Chúa trở nên gần gũi đến độ trở nên lương thực cho chúng ta, nơi đây Chúa trở thành sức mạnh trong hành trình nhiều khi khó khăn, nơi đây Ngài trở thành sự hiện diện thân hữu biến đổi chúng ta. Trong Luật được ban qua Môisê, Chúa đã được coi như "bánh bởi trời" nhờ đó Israel trở thành Dân của Chúa, nhưng trong Chúa Giêsu là Lời cuối cùng và chung kết của Thiên Chúa nhập thể, Chúa đến gặp gỡ chúng ta như một Người. Ngài là Lời vĩnh cửu, trở thành manna đích thực, là bánh sự sống (Xc Ga 6,32-35) và chu toàn công việc của Thiên Chúa là tin nơi Ngài (Xc Ga 6,28-29). Trong bữa Tiệc Ly, Chúa Giêsu tóm gọn trọn cuộc sống của Ngài qua một cử chỉ thuộc nghi thức chúc tụng Thiên Chúa trong lễ Vượt Qua, cử chỉ Ngài sống như Con cảm tạ Chúa Cha vì tình thương vô biên của Chúa. Chúa Giêsu bẻ bánh và chia sẻ, nhưng với một chiều sâu mới mẻ, vì Ngài ban chính mình Ngài. Chúa cầm lấy chén và chia sẻ để mọi người có thể uống, nhưng với cử chỉ này, Ngài ban "giao ước mới trong máu Ngài", Ngài ban chính mình. Chúa Giêsu báo trước cử chỉ yêu thương tột cùng, tuân theo thánh ý Chúa Chúa: đó là hy tế Thập Giá. Sự sống của Ngài sẽ bị tước bỏ trên Thập Giá, nhưng ngay trong lúc này, chính Ngài trao tặng sự sống ấy. Như thế, cái chết của Chúa Kitô không phải là một cuộc hành quyết dữ dằn, nhưng được Ngài biến cải thành một cử chỉ tự nguyện yêu thương, một sự tự hiến mình, tiến qua chính sự chết như chiến thắng và tái lập sự tốt lành của công trình sáng tạo từ tay Thiên Chúa, công trình tạo dựng ấy bị hạ giá vì tội lỗi nhưng sau cùng đã được cứu chuộc. Chúng ta đạt tới hồng ân vô biên ấy trong bí tích Thánh Thể: Thiên Chúa hiến mình cho chúng ta để mở rộng cuộc sống chúng ta cho Chúa, để đưa cuộc sống ấy vào trong mầu nhiệm tình thương của Thập Giá, để cho sự sống ấy được tham dự vào mầu nhiệm vĩnh cửu chúng ta từ Ngài mà ra, và để báo trước cuộc sống mới mẻ trọn vẹn trong Thiên Chúa, và chúng ta sống trong sự chờ đợi cuộc sống trọn vẹn ấy.

Trong phần kế tiếp của bài giảng, Ðức Thánh Cha dẫn tới những kết luận cho cuộc sống Kitô và nói rằng:

"Nhưng khởi hành từ Thánh Thể để tái khẳng định vị thế thứ nhất của Thiên Chúa có hệ luận gì đối với đời sống hằng ngày của chúng ta? Các bạn thân mến, sự hiệp thông Thánh Thể, hay là rước lễ, lôi kéo chúng ta ra khỏi thái độ cá nhân chủ nghĩa của chúng ta, thông truyền cho chúng ta tinh thần của Chúa Kitô đã chết và sống lại, làm cho chúng ta nên đồng hình dạng với Chúa; liên kết chúng ta một cách sâu đậm với anh chị em mình trong mầu nhiệm hiệp thông là Giáo Hội, nơi mà bánh duy nhất làm cho nhiều người trở thành một thân thể duy nhất (Xc 1 Cr 10,17), thực hiện kinh nguyện của cộng đồng Kitô nguyên thủy như được thuật lại trong sách Didaché, Giáo huấn của 12 Tông Ðồ: "Như bánh này được bẻ ra rải rác trên các ngọn đồi và được thu thập lại trở thành một sự duy nhất, cũng vậy Giáo Hội của Chúa từ các biên cương của trái đất cũng được tụ họp trong Nước Chúa" (IX, 4). Thánh Thể nâng đỡ và biến đổi toàn thể cuộc sống hằng ngày. Như tôi đã nhắc đến trong Thông điệp đầu tiên, "trong sự hiệp thông Thánh Thể có chứa đựng sự kiện chúng ta được yêu thương và sự yêu thương tha nhân", vì thế, "một Thánh Thể không biểu lộ qua tình yêu được thực hành cụ thể thì bị phân hóa ngay tự nơi mình" (Thiên Chúa là tình thương, 14).

Lịch sử hai ngàn năm của Giáo Hội đầy những vị thánh nam nữ có cuộc sống là dấu chỉ hùng hồn về kết quả sự hiệp thông với Chúa, từ Thánh Thể nảy sinh thái độ mới mẻ và nồng nhiệt lãnh nhận trách nhiệm ở mọi cấp độ trong đời sống cộng đoàn, và vì thế từ đó nảy sinh một sự phát triển tích cực cho xã hội, một sự phát triển đặt con người ở trung tâm, nhất là những người nghèo khổ, bệnh tật hoặc túng quẫn. Nuôi dưỡng mình bằng Chúa Kitô chính là con đường để không trở nên xa lạ hoặc dửng dưng đối với số phận của anh chị em, nhưng đi vào con đường yêu thương và hiến dâng của hy tế Thập Giá; ai biết quì gối trước Thánh Thể, lãnh nhận Mình Thánh Chúa, thì không thể không quan tâm tới những tình trạng bất xứng đối với con người, trong đời sống thường nhật, và họ biết cúi mình trên người túng thiếu, biết bẻ bánh của mình để chia sẻ với người đói, chia sẻ nước với người khát, cho người trần trụi áo mặc và viếng thăm bệnh nhân và tù nhân (Xc Mt 25,34-36). Họ biết nhìn thấy nơi mỗi người chính Chúa là Ðấng không do dự hiến toàn thân cho chúng ta và vì phần rỗi của chúng ta. Vì thế, một linh đạo Thánh Thể thực là thuốc giải trừ cá nhân chủ nghĩa và tính ích kỷ thường xảy ra trong đời sống thường nhật, giúp tái khám phá sự nhưng không, tầm quan trọng của các quan hệ, bắt đầu từ gia đình, và đặc biệt quan tâm thoa dịu những vết thương của các gia đình bị tan vỡ. Một linh đạo Thánh Thể là linh hồn của một cộng đoàn Giáo Hội vượt thắng chia rẽ và đố kỵ, đề cao giá trị của những đoàn sủng và thừa tác vụ khác nhau, đặt mình phục vụ sự hiệp nhất, sự sinh động và sứ vụ của Giáo Hội. Một linh đạo Thánh Thể là con đường để tái lập phẩm giá cho những ngày của con người và cho công việc, trong việc tìm kiếm sự dung hòa giữa lễ hội với gia đình, trong sự dấn thân khắc phục tình trạng công ăn việc làm bấp bênh và nạn thất nghiệp. Một linh đạo Thánh Thể sẽ giúp chúng ta tìm cách giải quyết những hình thức dòn mỏng yếu đuối của con người, với ý thức rằng chúng không làm lu mờ giá trị của nhân vị, nhưng đòi phải có sự gần gũi, đón tiếp và giúp đỡ. Từ Bánh Sự Sống sẽ rút ra được sức mạnh cho khả năng giáo dục được đổi mới, quan tâm làm chứng về các giá trị cơ bản của cuộc sống, của kiến thức, gia sản tinh thần và văn hóa; sức sinh động của Bánh Sự Sống giúp chúng ta cư ngụ trong xã hội loài người với thái độ sẵn sàng xả thân cho ích chung, để xây dựng một xã hội công bằng và huynh đệ hơn.

Nhắc nhớ biến cố 11-9-2001 tại Mỹ

Cuối thánh lễ, trong lời huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin, Ðức Thánh Cha đã phó thác giáo phận Ancona, miền Marche và toàn Italia cho sự bảo trợ của Ðức Mẹ. Ngài cũng nhắc đến kỷ niệm 10 năm cuộc khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001 tại Hoa Kỳ và ngài tái kêu gọi các vị lãnh đạo các dân nước tránh dùng bạo lực để giải quyết các tranh chấp. Ðức Thánh Cha nói:

"Hôm nay chúng ta cũng nghĩ đến ngày 11 tháng 9 cách đây 10 năm. Trong khi xin Chúa Tể Sự Sống nhớ đến các nạn nhân những vụ khủng bố trong ngày ấy và gia đình họ, tôi mời gọi các vị hữu trách của các quốc gia và những người thiện chí hãy vĩnh viễn loại bỏ bạo lực như giải pháp cho các vấn đề, hãy chống lại cám dỗ oán thù và hoạt động trong xã hội theo các nguyên tắc liên đới, công lý và hòa bình".

Thánh lễ kết thúc lúc 12 giờ 10. Một phi đội 9 máy bay của không lực Italia đã bay ngang hai lần khu vực hành lễ và thả khói màu họp thành hình lá cờ Italia đỏ trắng và xanh lá cây.

Sau đó Ðức Thánh Cha đã đến trung tâm mục vụ Colle Ameno dùng bữa trưa với các Giám Mục và khoảng 16 đại diện của các công nhân thất nghiệp và người nghèo.

 

Ðức Thánh Cha gặp gỡ các gia đình và các linh mục:

Chiều Chúa nhật 11 tháng 9 năm 2011, Ðức Thánh Cha Biển Ðức 16 đã gặp gỡ các gia đình và các linh mục, cũng như các cặp đính hôn, tại thành phố Ancona, trung Italia.

Ban sáng chúa nhật 11 tháng 9 năm 2011, ÐTC Biển Ðức 16 đã cử hành thánh lễ tại thành phố cảng Ancona cách Roma 200 cây số về hướng đông bắc, cùng với 300 Giám Mục, 1,500 Linh Mục trước sự hiện diện của 100 ngàn tín hữu để bế mạc Ðại hội Thánh Thể toàn quốc Italia lần thứ 25. Ban trưa ngài đã dùng bữa với các Giám Mục và một số đại diện của những người thất nghiệp và dân nghèo.

Ban chiều, vào lúc 5 giờ tại nhà thờ chính tòa thánh Ciriaco của tổng giáo phận Ancona, Ðức Thánh Cha đã gặp gỡ hàng trăm gia đình và các Linh Mục đến từ nhiều nơi ở Italia, ngồi chật thánh đường cổ kính này. Theo chủ ý của Ðức Cha Eduardo Menichelli, Tổng Giám Mục sở tại, và ban tổ chức, Ðức Thánh Cha gặp chung các Linh Mục và các gia đình, để nói lên sự liên hệ mật thiết và bổ túc cho nhau giữa hai bí tích Truyền chức thánh và Hôn phối. Cả hai cùng phục vụ tình hiệp thông dựa trên bí tích rửa tội và Thánh Thể.

Gặp các linh mục và các gia đình

Trong bài huấn dụ tại cuộc gặp gỡ đơn sơ, sau lời chào mừng của Ðức Tổng Giám Mục Menichelli, Ðức Thánh Cha đã quy hướng bí tích truyền chức thánh và hôn phối vào nguồn mạch duy nhất là Thánh Thể. Ngài nói:

"Cả hai bậc sống này đều có cùng căn cội trong tình yêu của Chúa Kitô, Ðấng đã hiến mình để cứu độ nhân loại; cả hai đều được kêu gọi thi hành một sứ vụ chung, đó là làm chứng tá làm cho tình yêu ấy hiện diện để phục vụ cộng đoàn, để xây dựng dân Chúa (Xc Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, số 1534). Trước tiên viễn tượng này giúp vượt thắng cái nhìn thu hẹp về gia đình, coi gia đình chỉ là đối tượng của hoạt động mục vụ mà thôi. Dĩ nhiên, trong thời buổi khó khăn hiện nay, gia đình cần được quan tâm đặc biệt, nhưng không vì thế mà coi nhẹ căn tính và trách nhiệm đặc thù của gia đình. Gia đình là sự phong phú đối với đôi vợ chồng, là thiện ích không thể thay thế được đối với con cái, là nền tảng không thể thiếu được cửu xã hội, là cộng đồng sinh tử đối với hành trình của Giáo Hội.

Và Ðức Thánh Cha nhắn nhủ các LM rằng

"Các Linh Mục thân mến, do hồng ân anh em đã nhận lãnh trong bí tích Truyền chức, trong tư cách là mục tử, anh em được kêu gọi phục vụ cộng đoàn Giáo Hội là "gia đình của các gia đình", và yêu thương mỗi người với con tim tận tụy, liên lỷ và trung thành: anh em là dấu chỉ sinh động gợi lại Chúa Giêsu Kitô, vị Mục Tử nhân lành duy nhất. Anh em hãy trở nên đồng hình dạng với Chúa, phù hợp với lối sống của Chúa, qua việc phục vụ toàn diện và trọn vẹn cho Chúa như sự độc thân biểu lộ điều ấy. Cả linh mục cũng có một chiều kích phu phụ; đó là hoàn toàn đồng cảm với trái tim của Chúa Kitô vị Hôn Phu, Ðấng ban sự sống cho Giáo Hội hôn thê của Ngài (Tông Huấn Sacramentum caritatis, 24). Hãy vun trồng cuộc sống thân mật với Lời Chúa, là ánh sáng chỉ đường cho anh em. Việc trung thành cử hành thánh lễ hằng ngày là nơi mà anh em kín múc sức mạnh để hiến thân mỗi ngày trong sứ vụ và liên tục sống trước sự hiện diện của Thiên Chúa: chính Ngài là nơi ở và là gia sản của anh em. Anh em cần làm chứng về điều đó cho các gia đình và cho mỗi người mà Chúa đặt trên đường đời của anh em, cả trong những hoàn cảnh rất khó khăn (Xc ibid. 80). Anh em hãy khuyến các đôi vợ chồng, chia sẻ trách nhiệm giáo dục của họ, giúp họ liên tục canh tân ơn thánh hôn nhân của họ. Hãy giúp gia đình giữ vai chính trong hoạt động mục vụ. Hãy cởi mở hiếu khách và từ bi, cả với những người gặp khó khăn nhiều trong việc chu toàn các nghĩa vụ đã cam kết khi kết hôn và với những người lỗi các nghĩa vụ ấy.

"Hỡi các đôi vợ chồng quí mến, hôn nhân của anh chị em ăn rễ sâu trong xác tín "Thiên Chúa là tình yêu" (1 Ga 4,8) và theo Chúa Kitô có nghĩa là "ở lại trong tình yêu" (Xc Ga 15,9-10). Sự kết hiệp của anh chị em - như thánh Phaolô đã dạy - chính là dấu chỉ bí tích tình yêu của Chúa Kitô đối với Giáo Hội (Xc Ep 5,32), tình yêu tới mức tột đỉnh trên Thánh Giá và "được biểu hiện và thực thi trong Thánh Thể" (Tông Huấn Sacramentum caritatis, 29). Mầu Nhiệm Thánh Thể ngày càng ảnh hưởng sâu xa hơn trong đời sống hằng ngày của anh chị em: hãy lấy hứng và sức mạnh từ Bí tích này để sống quan hệ vợ chồng của anh chị em và thi hành sứ mạng giáo dục mà anh chị em được kêu gọi chu toàn; hãy xây dựng gia đình của anh em trong sự hiệp nhất, là hồng ân đến từ trên cao và nuôi dưỡng sự dấn thân của anh chị em trong Giáo Hội và thăng tiến một thế giới công bằng và huynh đệ. Hãy yêu mến các linh mục của anh em, quí chuộng sự phục vụ quảng đại của các linh mục. Hãy biết chịu đựng những giới hạn của các vị, nhưng không bao giờ quên đòi các vị phải là những thừa tác viên gương mẫu nơi anh em, nói với anh em về Thiên Chúa và dẫn anh chị em về với Ngài. Tình huynh đệ của anh chị em là một trợ lực tinh thần quí giá cho các linh mục trong những thử thách của cuộc sống.

Và Ðức Thánh Cha kết luận rằng: "Các linh mục và các đôi vợ chồng quí mến, anh chị em hãy luôn luôn biết tìm thấy trong Thánh Lễ sức mạnh để sống sự thuộc về Chúa Kitô và Giáo Hội của Chúa trong sự tha thứ, hiến thân cho nhau và trong niềm biết ơn. Hoạt động hằng ngày của anh chị em hãy bắt nguồn và có trung tâm trong sự hiệp thông bí tích để tất cả được làm vì danh Chúa Kitô. Như thế, hy tế tình yêu của Chúa Kitô sẽ biến đổi anh chị em, đến độ làm cho anh chị em "trở thành một thân thể và một tinh thần trong Chúa" (Xc Ep 4,4-6)

Gặp các cặp đính hôn

Sau khi ban phép lành kết thúc cuộc gặp gỡ, Ðức Thánh Cha đã đến quảng trường Plesbiscito, Dân Ý, là 1 trong 4 quảng trường quan trọng nhất ở trung tâm thành phố Ancona. Tại đây đã có 500 cặp đính hôn và hàng ngàn các tín hữu khác chờ đợi Ðức Thánh Cha, trước một khán đài đơn sơ. Chủ đề cuộc gặp gỡ là: "Mỗi thế hệ trẻ là rượu ngon mới của Chúa Giêsu cho Giáo Hội và thế giới".

Sau lời chào mừng và giới thiệu của Ðức Tổng Giám Mục sở tại, một cặp đính hôn, anh Massimiliano Bossio và Fabiana Frapiccini đã đại diện mọi người bày tỏ lòng biết ơn và trình bày lên ÐTC những khó khăn và vấn đề của họ, nhất là tình trạng công ăn việc làm bấp bênh, như tại cảng Ancona này, khiến nhiều cặp nam nữ chưa dám tiến tới việc lập gia đình.

Về phần Ðức Thánh Cha, trong bài huấn dụ sau bài Tin Mừng theo thánh Gioan kể lại sự tích Tiệc Cưới Cana: Chúa Giêsu biến nước thành rượu ngon, ngài đã dựa vào bài Tin Mừng này để nhắc đến tình trạng ngày nay bàn tiệc có bao nhiêu cao lương mỹ vị nhưng thiếu rượu của ngày lễ. Ðó cũng là tình trạng của nhiều cặp đính hôn gặp khó khăn trong việc tìm được công ăn việc làm vững chắc. Tình trạng này góp phần làm cho nhiều cặp hoãn lại quyết định chung kết, và ảnh hưởng tiêu cực trên sự tăng trưởng của xã hội. Ðức Thánh Cha nói:

"Thiếu rượu ngày lễ cùng là tình trạng một nền văn hóa có xu hướng tách khỏi các tiêu chuẩn luân lý rõ ràng: trong sự hoang mang, mất định hướng, mỗi người bị thúc đẩy mạnh ai nấy lo, nhiều khi chỉ giới hạn trong chu vi của hiện tại mà thôi. Sự phân hóa các tế bào cộng đồng cũng phản ảnh qua thái độ duy tương đối, làm thương tổn các giá trị nền tảng... Thuộc về nền văn hóa thiếu rượu đại lễ, cũng là thái độ có vẻ là đề cao thân xác, nhưng trong thực tế là coi nhẹ tính dục và có xu hướng làm sao sống tính dục bên ngoài bối cảnh hiệp thông cuộc sống và tình yêu.

"Các bạn trẻ thân mến, các bạn đừng sợ đương đầu với các thách đố đó! Ðừng bao giờ đánh mất hy vọng. Hãy can đảm, cả trong những khó khăn, hãy tiếp tục kiên trì trong đức tin. Hãy chắc chắn rằng trong mọi hoàn cảnh các bạn vẫn được yêu thương và được tình thương của Thiên Chúa giữ gìn, Chúa là sức mạnh của chúng ta. Vì thế, điều quan trọng là gặp gỡ Chúa, nhất là trong kinh nguyện bản thân và cộng đoàn, kiên trì, trung thành giống như con đường tình yêu của các bạn: yêu mến Thiên Chúa và cảm thấy Chúa yêu thương. Không điều gì có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu Thiên Chúa! Tiếp đến, hãy tin chắc rằng Giáo Hội cũng gần gũi các bạn, nâng đỡ các bạn, và không ngừng nhìn các bạn với lòng tín nhiệm. Giáo Hội biết rằng các bạn khao khát các giá trị, những giá trị đích thực, và xây dựng căn nhà của các bạn trên đó, thực là điều bõ công. Giá trị của đức tin, của nhân vị, của gia đình và những quan hệ nhân bản, của công bằng. Các bạn đừng nản trí trước những thiếu sót có vẻ dập tắt niềm vui trên bàn ăn của cuộc sống. Tại tiệc cưới Cana, khi hết rượu, Mẹ Maria đã mời những người giúp việc thưa với Chúa Giêsu và dạy họ một điều rõ ràng: Bất cứ điều gì Người dạy, các ông hãy làm theo" (Ga 2,5). Hãy đón nhận những lời ấy, những lời cuối cùng của Mẹ Maria được thuật lại trong các sách Tin Mừng, như một di chúc tinh thần của Mẹ, và các bạn sẽ luôn được niềm vui của đại lễ: Chúa Giêsu chính là rượu của ngày lễ.

Tiếp tục bài nói chuyện với các cặp nam nữ đính hôn tại Ancona, Ðức Thánh Cha nói:

"Như những người đính hôn, các bạn đang sống một mùa đặc biệt duy nhất, mở ra sự kỳ diệu của cuộc gặp gỡ và giúp khám phá vẻ đẹp của cuộc sống cho nhau và quí giá đối với nhau.. Hãy sống khẩn trương đặc tính tiệm tiến (gradualità) và sự thật của con đường ấy. Các bạn đừng từ bỏ theo đuổi lý tưởng cao cả của tình yêu, là phản ánh và là bằng chứng tình yêu của Thiên Chúa! Nhưng làm thế nào để sống giai đoạn này trong cuộc đời các bạn, làm chứng về tình yêu trong cộng đoàn? Trước tiên tôi muốn nói với các bạn hãy tránh khép kín trong những quan hệ chỉ biết có nhau mà thôi, tạo ra một thứ an ninh giả tạo: trái lại hãy làm sao cho quan hệ của các bạn trở thành men gợi lên một sự hiện diện tích cực và có tinh thần trách nhiệm trong cộng đoàn. Và rồi đừng quên rằng, để có tính chất chân thực, tình yêu đòi phải qua một tiến trình trưởng thành, đi từ giai đoạn thu hút nhau ban đầu, từ sự cảm thấy thoải đối với người yêu, hãy học cách mong muốn điều tốt lành cho người yêu. Tình yêu sống bằng sự nhưng không, hy sinh bản thân, tha thứ và tôn trọng lẫn nhau.

Ðức Thánh Cha cũng nhắn nhủ các cặp đính hôn hãy sống giai đoạn này trong sự chờ đợi tín thác sẽ hiến thân cho nhau trong hôn nhân. Ngài nói: "Ngay từ bây giờ, các bạn hãy học về tự do của sự chung thủy, đưa tới sự giữ gìn nhau, đến độ sống cho nhau. Hãy chuẩn bị chọn lựa với xác tín chung kết, đi kèm tình yêu: đó là đặc tính bất khả phân ly. Trước khi điều này là một điều kiện, nó là một hồng ân cần được mong ước, được yêu cầu và sống thực, vượt lên trên mọi hoàn cảnh thay đổi của con người. Các bạn đừng theo não trạng thịnh hành cho rằng chung sống trước với nhau là một bảo đảm cho tương lai. Ðốt các giai đoạn như thế rốt cuộc sẽ đốt luôn tình yêu, tình yêu cần phải tôn trọng thời gian và đặc tính tiệm tiến trong sự diễn tả, cần dành không gian cho Chúa Kitô, Ðấng có thể làm cho tình yêu con người nên chung thủy, hạnh phúc và bất khả phân ly. Lòng trung thành và sự liên tục trong sự yêu thương nhau làm cho các bạn có khả năng cởi mở đón nhận sự sống, trở thành cha mẹ. Sự vững bền trong sự kết hiệp của các bạn trong bí tích hôn phối sẽ giúp con cái mà Thiên Chúa muốn ban cho các bạn đặc tăng trưởng trong sự tín thác nơi cuộc sống. Chung thủy, bất khả phân ly và thông truyền sự sống, đó là những cột trụ của mỗi gia đình, là công ích chân thực, là gia sản quí giá cho toàn thể xã hội.

Cuộc gặp gỡ của Ðức Thánh Cha với các cặp đính hôn kết thúc với kinh Lạy Cha và phép lành của Ðức Thánh Cha lúc 6 giờ 15 phút chiều. Liền đó, Ðức Thánh Cha ra hải cảng, đáp trực thăng đậu tại đây để bay về Castel Gandolfo, kết thúc chuyến viếng thăm thứ 24 dài 9 tiếng đồng hồ tại Italia. Chuyến viếng thăm thứ 25 tới đây ngài sẽ thực hiện tại giáo phận Lamezia Terme ở miền nam Italia vào ngày 9 tháng 10 năm 2011.

 

G. Trần Ðức Anh, OP

(Radio Vatican)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page