Mẹ Terexa Calcutta

một phép lạ cho thế giới

 

"Mẹ Terexa Calcutta, một phép lạ cho thế giới".

Calcutta [Fides 23/8/2010] - "Mẹ Terexa Calcutta, một phép lạ cho thế giới". Kính thưa quý vị, các bạn thân mến, trên đây là lời tuyên bố của nữ tu bề trên tổng quyền Dòng các nữ tu thừa sai bác ái do Mẹ Terexa Calcutta thành lập.

Thứ Năm 26 tháng 8 năm 2010 là sinh nhựt thứ 100 của Mẹ. Nhân dịp này, nữ tu Mary Prema, người Ðức, đương kim bề trên tổng quyền Dòng nữ tu thừa sai bác ái đã dành cho hãng thông tấn Fides của Bộ truyền giáo một cuộc phỏng vấn, qua đó nữ tu Prema ôn lại di sản tinh thần của Ðấng sáng lập cũng như con đường tu đức hiện nay của Dòng.

Tôn chỉ của Dòng nữ tu thừa sai bác ái là phục vụ những người nghèo khổ và bệnh tật. Ðược hỏi: tại sao Chúa để cho sự đau khổ xảy ra, nữ tu Prema trả lời: "Không thể xem đau khổ như một sự trừng phạt của Chúa. Tuy nhiên, Chúa cho phép đau khổ xảy ra. Chúng ta có thể lợi dụng đau khổ để đến gần Ngài và xin Ngài ban ơn để chịu đựng đau khổ và như vậy có thể sống đau khổ một cách tốt đẹp. Ðau khổ thường đến như hậu quả của những quyết định của chúng ta. Tuy nhiên, nó cũng là hậu quả của một thế giới mong manh chóng qua. Dĩ nhiên, đau khổ cũng có thể được gây ra bởi những điều vượt quá sự kiểm soát của chúng ta. Các thiên tai như động đất tại Haiti hay lụt lội tại Pakistan chẳng hạn là một thí dụ. Nhưng tôi xác tín rằng Chúa cho phép đau khổ xảy ra là bởi vì nó có thể biến đổi chúng ta nên những con người tốt và sâu sắc hơn. Như vậy, chúng ta có thể hiểu được rằng thế giới này và cuộc sống này không phải mục đích tối hậu, mà còn có một cái gì khác nữa. Ðó là sự sống của linh hồn: nếu chúng ta thực sự chấp nhận đau khổ thì sự sống này sẽ được thanh luyện".

Theo gương Ðấng sáng lập, nữ tu bề trên tổng quyền Dòng nữ tu thừa sai bác ái cũng phân biệt đau khổ thể lý và đau khổ tinh thần. Theo nữ tu Prema, đau khổ lớn nhứt chính là đau khổ tinh thần. Nữ tu nói rằng tại Calcutta các nữ tu của Mẹ Terexa nhận thấy: thỏa mãn những nhu cầu thể lý, thực thi những công việc bác ái, tắm rửa những người đang hấp hối, chăm sóc các bệnh nhân và giúp đỡ những người vô gia cư... là điều dễ làm. Nhưng chăm sóc cho những nhu cầu tinh thần mới là điều đòi hỏi nhiều hơn. Nữ tu Prema nói: "Chúng tôi chỉ có thể đáp ứng trước đau khổ tinh thần bằng lời cầu nguyện mà thôi. Ðiều quan trọng là để cho ơn Chúa đánh động những con người đang đau khổ như thế. Cũng vậy, chúng tôi thấy cầu nguyện là điều quan trọng. Mỗi ngày chúng tôi dành ra một tiếng đồng hồ để cầu nguyện trước Thánh Thể. Ðây là điều tối cần cho công việc của chúng tôi. Thật vậy, công việc của chúng tôi không phải là một hoạt động xã hội, mà là thừa sai."

Giải thích về hai chữ "thừa sai", nữ tu bề trên tổng quyền Dòng nữ tu thừa sai bác ái nói rằng Mẹ Terexa muốn mọi người biết và yêu mến Chúa Giêsu. Mẹ xác tín rằng ai cũng mong muốn được Chúa Giêsu cứu độ, dù họ có ý thức hay không. Tuy nhiên, hoán cãi hay không là việc của Chúa. Chỉ có Chúa mới có thể hoán cãi một tâm hồn. Mẹ Terexa đã hiến dâng cả cuộc đời để yêu mến Chúa Giêsu và chuyển đạt tình yêu này đến cho mọi người xung quanh. Ðây là mục đích duy nhứt của Mẹ. Mẹ cố gắng trung thành với bất cứ điều gì Mẹ nghĩ là Chúa chờ đợi Mẹ phải làm theo lương tâm của mình. Mẹ cảm nhận được rằng Chúa đã gọi Mẹ để phục vụ con người một cách vô vị lợi, để quan tâm trọn vẹn đến người đau khổ. Mẹ luôn hiện diện một trăm phần trăm và cởi mở với người mà Mẹ gặp gỡ bất cứ lúc nào. Mẹ không bao giờ quan tâm đến chuyện lớn. Mẹ cũng chẳng màng đến quảng cáo hay một điều tương tự. Ðiều quan trọng nhứt đối với Mẹ chính là luôn luôn "diện đối diện" với từng người. Thái độ này cho thấy sự khôn ngoan cao cả của Mẹ.

Nói đến di sản tinh thần mà Mẹ đã để lại, nữ tu Prema nói rằng trong suốt cuộc sống của Mẹ, Mẹ luôn mang mọi người xung quanh đến với Chúa. Mẹ không rao giảng, nhưng chỉ làm chứng bằng cuộc sống của Mẹ.

Nữ tu bề trên dòng nữ tu thừa sai bác ái nói: "Ngay cả ngày nay, nhiều người vẫn còn kể cho tôi nghe lần đầu tiên họ gặp gỡ Mẹ Terexa. Có lẽ họ chỉ thấy Mẹ vài phút trên sân thượng của Nhà Mẹ chúng tôi. Nhưng giây phút ấy đã vĩnh viễn thay đổi cuộc sống của họ. Ðôi khi chỉ cần một câu, một lời nói tử tế là đủ. Nhiều người trong số này là tín đồ Ấn giáo. Họ đã không trở lại Kitô giáo sau khi gặp gỡ Mẹ. Tuy nhiên, họ bắt đầu nhìn vào cuộc sống và công việc của họ bằng một con mắt khác và trở thành một con người khác, sống một cách khác, dựa trên yêu thương và nhân từ, trong gia đình họ."

Ðề cập đến những thách đố mà Dòng nữ tu thừa sai bác ái sẽ phải đương đầu trong những năm sắp tới, nữ tu Prema nói rằng "thoạt nhìn qua, người ta tưởng Dòng nữ tu thừa sai bác ái là một tổ chức lớn. Thật ra, Dòng không có những kế hoạch lớn cho 10 năm". Nữ tu Prema nói: "Chúng tôi cố gắng lắng nghe điều Chúa muốn chúng tôi làm. Chỉ có Chúa Giêsu mới nói cho tôi biết bước kế tiếp phải như thế nào. Do đó, theo tinh thần của Mẹ Terexa, tôi không phải là người kiểm soát mọi sự. Chúa mới là người quyết định".

Nữ tu Prema kể lại rằng có người đã hỏi Mẹ điều gì sẽ xảy ra khi Mẹ không còn sống. Mẹ trả lời: "Hãy để cho tôi được yên nghỉ đã". Mẹ không bao giờ vạch ra một kế hoạch cho tương lai, ngoài quyết tâm phải luôn sống thánh thiện hơn. Ðây là lời khuyên mà Mẹ không ngừng nhấn mạnh.

Mẹ Terexa luôn lắng nghe Chúa Giêsu và sẵn sàng đáp ứng với những thách đố của thời đại. Chẳng hạn thập niên 80 là thập niên bùng nổ của dịch bệnh Sida. Mẹ liền cho mở một nhà tại New York, Hoa kỳ.

Về việc huấn luyện các nữ tu, nữ tu bề trên tổng quyền dòng nữ tu thừa sai bác ái giải thích: "Ở khởi đầu thời kỳ huấn luyện, các tập sinh có cơ hội làm việc với người nghèo trong các khu ổ chuột. Họ nhận được những kiến thức cần thiết để săn sóc bệnh nhân và dĩ nhiên một sự huấn luyện cơ bản về thần học, lịch sử Giáo hội, giáo lý và Kinh Thánh."

 

CV.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page