Lời từ biệt của

Ðức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt

gửi cộng đồng dân Chúa

Tổng Giáo Phận Hà Nội

 

Lời từ biệt của Ðức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt gửi cộng đồng dân Chúa Tổng Giáo Phận Hà Nội.


Ðức Thánh Cha tiếp kiến Ðức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt tại Vatican trong dịp viếng mộ hai thánh Phêrô và Phaolô tông đồ.


Hà Nội, Việt Nam (13/05/2010) - Ngày thứ Năm 13 tháng 5 năm 2010, Phòng Báo Chí Toà Thánh công bố Ðức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã chấp nhận đơn xin từ nhiệm Tổng Giám Mục Hà Nội của Ðức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt, đúng theo khoản giáo luật 401, triệt 2. Trước khi lên đường đi ngoại quốc chữa bệnh, Ðức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt đã gửi cho cộng đồng dân Chúa Tổng Giáo Phận những lời từ biệt sau:

 

Lời từ biệt của đức Tổng Giuse

Kính gửi

Cộng đồng Dân Chúa

Tổng Giáo phận Hà nội

 

Tòa Tổng Giám Mục Hà Nội

40 Phố Nhà Chung

Hà Nội - Việt Nam

 

Ngày 13 tháng 5 năm 2010

 

Anh chị em thân mến,

Tòa Thánh vừa công bố Ðức Thánh Cha đã chấp nhận đơn xin từ nhiệm của tôi. Ðã đến lúc tôi phải chia tay anh chị em. Thật khó khăn khi phải nói lời từ biệt. Nhất là khi anh chị em chưa sẵn sàng đón nhận việc ra đi của tôi. Không thể không nói gì nhưng cũng không thể nói tất cả cho một lần cuối. Tôi rất mong anh chị em hiểu, dù biết rằng, khó có lý lẽ nào thuyết phục được nỗi buồn. Nhưng tôi tin, với lòng quảng đại vốn có, anh chị em sẽ chấp nhận một sự việc không còn có thể thay đổi được.

Tôi thật có lỗi khiến anh chị em thất vọng khi nộp đơn xin từ nhiệm. Nhưng anh chị em hãy tin rằng tôi đã làm tất cả chỉ vì lợi ích của Giáo hội, cụ thể là của Tổng giáo phận Hà nội chúng ta. Thực ra khi tôi đề cập đến vấn đề này, các Bộ liên quan đều phản đối. Nhưng khi tôi trực tiếp đệ đơn lên Ðức Thánh Cha, ngài đã cảm thông và với tấm lòng hiền phụ, ngài đã chấp nhận. Cùng với đơn xin từ nhiệm, tôi cũng xin Tòa Thánh tìm người kế vị và Tòa Thánh đã tuyển chọn Ðức cha Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam Phêrô Nguyễn văn Nhơn. Vì vâng lời Ðức cha Phêrô đã can đảm lãnh nhận nhiệm vụ nặng nề trong thời điểm đầy tế nhị hiện nay. Tất cả đã được thực hiện trong tinh thần phục vụ và yêu thương.


Ðức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt cùng giáo dân đi thăm viếng và ủy lại các gia đình nạn nhân tại các khu vực bị lụt lội vào tháng 10 năm 2008.


Trong giây phút cảm động này, tâm tình mãnh liệt trong tôi chính là tâm tình yêu thương và cảm tạ.

Tôi tạ ơn Chúa đã phủ kín đời tôi bằng tình yêu chan chứa của Người. Không nơi nào và không lúc nào trong đời tôi không tràn ngập tình thương của Chúa. Tôi thấy mình thực là "người môn đệ được Chúa yêu". Dù tôi bất xứng, Chúa vẫn yêu thương. Dù tôi bất trung, Chúa vẫn không từ bỏ. Qua biết bao cạm bẫy hiểm nguy, bàn tay Chúa vẫn dẫn tôi đến nơi an toàn. Hôm nay bàn tay yêu thương của Chúa dẫn đưa tôi vào một con đường mới để tôi thêm hiểu biết và sống trọn vẹn cho tình yêu thương của Người. Tôi sẽ cảm tạ tình thương của Chúa đến muôn đời.

Thật hạnh phúc khi tôi được ở trong Giáo hội. Dù ở đâu và làm gì tôi cũng thuộc về gia đình Giáo hội. Dù dưới miền xuôi đông vui hay trên miền ngược heo hút; dù ở thành phố phồn hoa hay nơi thôn dã nghèo nàn, tôi vẫn là một thành phần trong Giáo hội. Dù đảm trách những nhiệm vụ quan trọng hay chỉ làm một công việc tầm thường, thậm chí khi nằm bất động trên giường bệnh, tôi vẫn đóng góp vào sự sống của Giáo hội. Và vì thế, dù bé nhỏ tầm thường, tôi vẫn luôn được chăm sóc, yêu thương.

Tình yêu ấy được thể hiện sống động và cụ thể nhất qua anh chị em, những người thân yêu xa gần đã hết lòng chia sẻ và nâng đỡ tôi trong suốt cuộc đời. Anh chị em là cha, là mẹ, là anh em, là chị em thân thuộc của tôi. Chúng ta đã nên một với nhau trong biết bao biến cố vui buồn. Chúng ta đã cùng sống với nhau, cùng làm việc với nhau. Còn hơn thế nữa, chúng ta đã cùng vui mừng và hi vọng với nhau, cùng lo âu và buồn khổ với nhau. Ðặc biệt là trong những giờ phút nguy biến, khi tính mạng bị đe dọa, chúng ta đã sẵn sàng cùng chết với nhau. Còn gì có thể chia cách chúng ta được nữa?

Anh chị em là món quà quí giá nhất Chúa đã ban tặng cho tôi trên đường đời.

Tạ ơn Chúa đã ban cho tôi Ðức cha Phụ tá và các linh mục, những người anh em rất thân thiết. Anh em là trái tim của tôi. Anh em là sức sống của Giáo phận vì anh em đã xây dựng Giáo phận nên một gia đình trên thuận dưới hòa, một lòng một ý. Cám ơn anh em đã cho tôi được hạnh phúc nếm cảm tình huynh đệ đằm thắm dưới mái nhà Giáo phận. "Ngọt ngào tốt đẹp lắm thay, Anh em được sống vui vầy bên nhau" (Tv 132, 1).

Tạ ơn Chúa đã ban cho tôi các tu sĩ nam nữ, những người cộng sự thân tín. Âm thầm nhưng tích cực, không quản ngại những công việc khiêm hạ nhất, sẵn sàng đi đến những nơi xa xôi nhất, anh chị em đang góp phần mở rộng cánh đồng truyền giáo của Tổng giáo phận, khiến những mùa gặt ngày càng thêm phong phú. Xin cám ơn lòng quảng đại của anh chị em.


Ðức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt cùng giáo dân đi thăm viếng và ủy lại các gia đình nạn nhân tại các khu vực bị lụt lội vào tháng 10 năm 2008.


Tạ ơn Chúa đã ban cho tôi các chủng sinh, những người con thân yêu. Các con là con ngươi trong mắt cha. Trong tinh thần hiến dâng phục vụ, các con đã mở rộng tâm hồn nhiệt tình đón nhận chương trình đào tạo của Giáo phận: chuyên chăm trau giồi trí thức, hăng hái tham gia mục vụ, dấn thân phục vụ người nghèo, người bệnh, đặc biệt các bệnh nhân phong và nhất là không ngừng rèn luyện đạo đức. Cám ơn các con đã cho cha thấy trước tương lai đầy hi vọng của Giáo phận.

Tạ ơn Chúa đã ban cho tôi các anh chị em giáo dân, những thành viên thân thương của gia đình Tổng giáo phận Hà nội. Nghĩ đến anh chị em, tôi không sao cầm lòng được. Không chỉ chịu vất vả làm nền móng cho tòa nhà Giáo hội bền vững, khiêm nhường làm gốc rễ cho thân cây Giáo hội không ngừng trổ sinh hoa trái dồi dào, anh chị em còn góp phần xây dựng xã hội khi can đảm lên tiếng bên vực công lý, sẵn sàng hi sinh tính mạng để bảo vệ sự thật. Anh chị em là Giáo hội. Anh chị em đã đổ mồ hôi nước mắt và cả máu đào để gìn giữ và phát triển Giáo hội. Tôi tự hào về anh chị em. Tôi cảm phục anh chị em. Tôi tri ân anh chị em.

Nói đến yêu thương không thể không nói đến tha thứ. Xin anh chị em hãy tha thứ cho những lầm lỗi thiếu sót của tôi. Xin anh chị em cũng hãy vì tôi tha thứ cho những người đã xúc phạm đến chúng ta. Chúng ta không chấp nhận sự dữ nhưng chúng ta hãy tha thứ và cầu nguyện cho những người lầm lạc biết trở về đàng lành.

Một lần giã biệt, nói mấy cho vừa. Lời sau cùng của tôi là xin anh chị em hãy giữ gìn tình yêu thương hợp nhất. Ðó là kho tàng quí giá nhất của Giáo phận chúng ta. Trong tình yêu thương hợp nhất sẵn có, tôi tin chắc anh chị em sẽ yêu mến Ðức cha Phêrô như đã yêu mến tôi và sẽ cộng tác với ngài như đã cộng tác với tôi. Ngài sẽ thay thế vị trí của tôi ở giữa cộng đoàn yêu thương của chúng ta, để mạch yêu thương không bao giờ đứt đoạn.

Tuy xa cách nhưng lời cầu nguyện sẽ liên kết chúng ta. Dù ra đi nhưng tôi vẫn tiếp tục phục vụ Giáo phận bằng lời cầu nguyện. Với lời cầu nguyện hòa trong tình thương giữa chúng ta, Chúa sẽ ban cho Giáo phận nhiều ơn lành hơn chúng ta dám ước mong. Vì thế, xin anh chị em đừng níu kéo nhưng hãy để tôi ra đi theo ý nguyện. Tôi tin rằng việc tôi ra đi phù hợp với thánh ý Chúa và có ích lợi cho anh chị em cũng như cho chính bản thân tôi.

Bình an của Chúa hằng ở cùng anh chị em.

(Ký tên)

Giuse Ngô quang Kiệt

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page