Những ngày cuối năm cùng với

anh chị em Legio Mariae tại Lào

 

Những ngày cuối năm cùng với anh chị em Legio Mariae tại Lào.

Viêngchăn, Lào (13/01/2010) - Nhận lệnh từ anh Trưởng Senatus Việt Nam tại Sài Gòn, chúng tôi vội vã lên đường thăm anh chị em Legio Mariae tại Lào vào những ngày cuối năm, Trưa 12 giờ ngày 11/1/2010 sau bữa cơm thân mật, để lên chương trình cho chuyến đi, tôi và anh trưởng Comitium Vinh đã lên đường, một người bạn Thái Lan đã chở chúng tôi khởi hành từ Hà Tĩnh, 6h30 chiều chúng tôi đã có mặt tại Thakhet.


Cùng với anh chị em Legio Mariae tại Lào.


Thật là xúc động, không phải như những lần trước chúng tôi ngỡ ngàng bơ vơ, vì ngôn ngữ bất đồng, đường sá không biết..... nay chúng tôi đã được đem về tận địa điểm của 2 anh thông tín viên Praesidium Thakhet, bữa cơm chiều đạm bạc đã được chuẩn bị sẵn sàng, chúng tôi chỉ kịp hỏi thăm nhau vài câu và vào công việc xếp đặt cho chuyến hành trình tối nay. Sau bữa tối chúng tôi đi đạo phố Thakhet uống ly cà phê bên dòng sông Mekông, để đổi ít tiền Kip và để thay Sim cho máy điện thoại, 8 giờ tối chúng tôi đã lên xe trực chỉ về Thủ đô Viêngchăn, đoàn chúng thêm 2 ngưòi thông tín viên thạo tiếng Lào là Chính và Anh Quynh, vậy là đoàn chúng tôi gồm có 4 người, trên chuyến xe giường nằm, chúng tôi đã kể cho nhau nghe nhiều chuyện về công việc Legio phát triển tại Lào trong vòng 2 năm qua, một đêm trên xe buýt, vượt 600 km chúng tôi đã đến Viêngchăn khi trời mờ sáng. Chị Tam và một chị khác người Lào ở Luang Prabang đem chúng tôi nhà chị, trong bữa ăn sáng chúng tôi đã tham khảo ý kiến và lên chương trình cho một ngày sinh hoạt của Curia Viêngchăn, trước tiên là việc găp gỡ Ðức Giám Mục Jean Khamsé Vithavong để cảm ơn, vì Ngài đã quan tâm mời gọi Legio đến giáo phận của Ngài. 8 giờ sáng chúng tôi đã được ngài tiếp kiến tại phòng khách Toà Giám Mục Viêngchăn, trong buổi tiếp kiến còn có cha Bec (người Lào) phụ trách nhà thờ chính toà. Vì thời gian để chuẩn bị cho cuộc lễ khấn của dòng Ture tại Pakse ngày mai nên buổi tiếp kiến đã được khép lại sau những lời chúc vui mừng và cảm ơn. Cha Bec coi nhà thờ Chính toà Viêngchăn, người gốc Lào, rất nhiệt tình với Hội đoàn Legio.

Còn một chút thời gian, chi Tam đã đem chúng tôi đi tham quan một vài địa điểm danh tiếng trong thu đô. Wat Sisakut, một ngôi chùa cổ nhất tại Viêng Chăn Rừng chiều của Lào (That Luang, ngôi chùa nổi tiếng này là biểu tượng quốc gia, được in trên tiền giấy và quốc huy của Lào. Chùa That Luang được xây dựng từ năm 1566 dưới triều vua Xệt-thả-thi-lạt theo mô hình một nậm rượu, trên phê tích của một ngôi đền Ấn Ðộ thế kỷ XIII, bên ngoài được dát vàng. Theo truyền thuyết, trong tháp có lưu giữ xá lợi của Ðức Phật là một sợi tóc và rất nhiều châu báu. Kiến trúc chùa tháp mang đậm phong cách văn hóa và bản sắc Lào. That Luang gồm tháp chính cao 45m, bao quanh là các tháp phụ, sơn son thếp vàng rực rỡ, uy nghiêm.)

Cha Linh giám Comitium Vinh & chị Trưởng Curia Viêngchăn. (Viêng Chăn nghĩa là thành phố Trăng, là thủ đô của Lào từ năm 1563. Nằm ở tả ngạn sông Mekong, phía tây bắc của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào. Thủ đô Viêng Chăn có diện tích 3,920 km2 và số dân khoảng một triệu người. Là trung tâm văn hóa, thương mại, hành chính cũng là trung tâm kinh tế lớn nhất cả nước. Viêng Chăn còn là một thành phố du lịch nổi tiếng và đó là một thế mạnh kinh tế của thành phố. Nơi đây tập trung rất nhiều những danh lam thắng cảnh, những ngôi chùa bề thế và cổ kính. Và là trung tâm của những lễ hội đặc sắc đặc trưng của văn hóa Lào.)

Thế là xong một buổi sáng, chúng tôi trở về nhà chị Trưởng Curia Viêngchăn, để dùng bữa cơm trưa và chuẩn bị buổi sinh hoạt chiều nay, vì phải chờ một số chị em ở cố đô Luang Prabang nắm ở phía bắc, đường sá xa xôi, mặc dù hôm nay chỉ là buổi sinh hoạt găp mặt các trưởng và phó Praesidium ở Viêng chăn, Luang Prabang và các vùng lân cận mà thôi, cuộc đại hội phải chờ tết Lào vào tháng 7 lễ hội Bun mới tổ chức găp mặt được tất cả thành viên tai Thakhet như đã dự trù.

2 giờ chiều ngày 12 các trưởng phó các Praesidium đã có mặt đầy đủ tại nhà thờ chính toà, chúng tôi được ưu tiên sinh hoạt trong một căn phòng khá rộng và thoáng mát của Toà Giám Mục bên cạnh nhà chính toà. Sau phút hội ngộ, tay bắt mặt mừng, chào thăm sức khoẻ, (sự lễ phép người Lào gặp nhau, chào nhau chắp tay trước ngực để tỏ lòng tôn kính, người Lào rất thật thà, chất phát. không bao giờ họ lớn tiếng cãi nhau, họ coi trọng danh dự: người Lào rất ít khi gây gỗ với nhau, ngay cả trong chợ cũng vậy).

Sau màn giới thiệu, chúng tôi đã khai mạc cùng nhau quỳ lần hạt 50, một chục kinh bằng tiếng Lào một chục kinh tiếng Việt, trong suốt buổi sinh hoạt đều dùng 2 thứ tiếng vì trong số thành viên 2/3 là người Lào, 1/3 là người Lào gốc Việt., Sau khi điểm danh hiện diện đầy đủ, chúng tôi đã nghe qua phúc trình của một sô Praesidium, sau cùng là lời tổng kết của chị trưởng và huấn từ của cha linh giám Comitium.

Lương thực nuôi sống Legio chính là bí tích Thánh Thể và lời cầu nguyện là sức mạnh truyền giáo của Legio Mariae. Ðể kết thúc buổi gặp gỡ anh chị em Legio cùng cha linh giám hiệp dâng Thánh Lễ cầu nguyện cho Giáo Hội Lào và cho tất cẩ thành viên Legio đang hoạt động tại Lào.

Thánh lễ thật sốt sắng được đọc bằng 2 thứ tiếng, sau khi ban bình an, chụp hình lưu niệm và chia tay đầy cảm xúc trong tình yêu thưong hiêp nhất và mong ngày tái ngộ.


Cùng với anh chị em Legio Mariae tại Lào.


Sau bữa cơm buffet chiều tại nhà hàng, chúng tôi chia tay nhau, thật cảm động, chính tôi cũng không ngờ sự trưởng thành mau chóng của một Curia xa xôi không được gần gũi để chăm sóc, vun tưới như các Curia tại Viet Nam, nhưng họ đã mau chóng trưởng thành, chị trưởng là một con người hăng say nhưng khiêm tốn, luôn luôn nhiệt tình và vui vẻ. "Chúa đã làm cho họ nhưng điều kỳ vì Danh Ngài là thánh..."

Chúng tôi lại lên xe giường nằm lúc 7 giờ tối chuẩn bị cho chuyến hành trình dài hơn ngàn cây số, từ Viêng chăn tớii Pakse. Chúng tôi đã chọn 4 giường gần nhau, xe khách ở Lào rất lịch sự và sạch sẽ, mua vé hay không mua vé giá cả đều bằng nhau, họ không lấy hơn giá vé hoặc đôi co với khách để kiếm thêm đôi hào nữa. Xe chuyến bánh chúng tôi cùng nhau lần hạt tạ ơn Ðức Mẹ đã giúp chúng tôi trải qua một ngày tốt đẹp.

Ðúng 7 giờ sáng ngày 13/1/2010 chúng tôi đã đến Pakse, sau khi trả khách hết, chủ xe hỏi chúng tôi muốn về đâu? Và họ đã đem xe 4 chỗ chở chúng tôi đến nhà anh Thành trưởng Praesidium Pakse, anh thật ngỡ ngàng và vui sướng, không ngờ chúng tôi đến được sớm như vậy. Sau bữa cơm sáng chúng tôi lại ống ly cà phê bên giòng sông Mekông để bàn chuyện sinh hoạt trong một ngày . Cũng như ơ Viênchăn vì buổi sáng Ðức Giám Mục Louis-Marie Ling Mangkhanekhoun đi dâng thánh lễ khấn dòng Turé tại Thàkhet chiều mới về. Chúng vội vã đi thăm một Praesidium trên miền núi cách Pakse khoảng 40 km, đường sá gồ gề và bụi bặm, vì chúng tôi phải đi bằng xe máy, cảnh đồi núi hoang vu ngút ngàn vạn dặm, anh Thành người Lao gốc Việt, anh còn nói được tiếng Việt nhưng không thạo lắm, cùng đi với đoàn chúng tôi có em Tuyết con gái của anh Thành, đang học đại học năm thứ 3 tại Pakse, Tuyết là một thành viên Legio tích cực, đang cùng cha Thư dịch thủ bản Legio tiếng Việt sang tiếng Lào, trên đường đi anh Thành chỉ những quả đồi trọc, kể cho tôi nghe: đây là chiến tích của chiến dịch Lam Sơn 719, cuộc tấn công vào hệ thống đường mòn và cuộc thử nghiệm chính sách Việt Nam hoá chiến tranh, trận đánh Hạ Lào vào đầu tháng 2 năm 1971, nó hoang tàn đến nỗi gần 40 năm cấy chưa phủ xanh được mặt đất...

Mãi mê nói chuyện chúng tôi đến một xứ đạo heo hút gió lúc 9 giờ, anh Thành cho biết đây có 9 đến 10 buôn làng có đạo nên sinh hoạt tôn giáo vẫn sầm uất, ngặt một nỗi là không có linh mục coi sóc, mỗi tháng cha Thư mới lên dâng lễ một lần, nhưng từ khi có Legio thi việc giữ đạo có sức sống hơn. Nhà phòng của giáo xứ có một Xơ dòng Turê 55 tuổi coi sóc và một số em có hoàn cảnh khó khăn đến đây để đi học. họ nghèo nên không ai có điện thoại, không có xe máy, chúng tôi đến nơi mới cho người đi gọi các anh chị trường phó. Khu vực nhà thờ rộng thênh thang, nhung cũng để thả bò, hoặc chăn dê mà thôi, Xơ Khan tiếp đón chung tôi rất nồng hậu, Xơ cảm ơn rất nhiều vì từ khi có Hội Ðoàn Legio với tinh thàn tông đồ giáo dân đã làm cho xứ đạo hồi sinh dần. Xơ nói rằng: "Tôi làm tất cả thay cho một linh mục, chỉ trừ các bí tích không được làm mà thôi, giúp người nghèo, khuyết tật, dạy giáo lý, đem Mình Thánh cho bệnh nhân..."

Sau nửa giờ chờ đợi anh chi trường phó đã tề tựu đầy đủ, co một số nhóm ở xa không liên lạc được, chúng tôi găp nhau chào hỏi xong, khai mạc kinh Cháa Thánh thần và quỳ xuống lần hạt bằng tiếng Lao, sau đó anh trưởng báo cáo qua tình hình sinh hoạt, khó khăn va thuận lợi, chắc chắn khó khăn nhiều hơn thuận lợi, vì điện thoai không, xe máy không#.. chỉ có sinh hoạt theo cụm mà thôi. Dù sao thì cảm ơn Chúa và Mẹ Maria, chúng tôi đang thắp lên một que diêm để rồi chính Mẹ Maria sẽ làm bùng lên ngọn lửa, chúng tôi từ biệt ra về trong ngậm ngùi thương yêu.

Legio Mariae hoạt động có hiệu quả là nhờ lời cầu nguyện, nhờ ơn Ðức Mẹ & Chúa Thánh Thần soi sáng, nhờ cuốn thủ bản hướng dẫn họ làm được tất cả, ngặt một điều là chúng ta chưa in được bản tiếng Lào cho ho dùng, vì chưa có nguồn vốn để in, đang chờ nhà hảo tâm và nhờ Senatus Sai gòn giúp đỡ.

Buổi chiều chúng tôi đi thăm một Praesidium khác gần thành phố hơn, nên chuyện đi lại cũng đỡ mệt nhọc, cách 15 km bên kia tả ngạn sông Mekông, vùng này có điện thoại và xe máy nên lúc 2 giờ chiều chúng tôi đến họ đã tập trung đầy đủ cả rồi, đày thuộc một giáo xứ khá sầm uất, có một sở dòng 10 Xơ giúp dạy giáo lý và sinh hoạt trong giáo xứ thường xuyên, có các em dự tu. Sau khi chào hỏi thân tình chúng tôi sinh hoạt bình thường, ở đây họ trưởng thành hơn vì nhờ các Xơ tận tình giúp đỡ, có 2 Xơ biết nói tiếng Việt, nên quy tu được một số thành viên viên Việt Kiều sinh hoạt thường xuyên với hội. Thuận lợi hơn nữa là được cha Thư chăm sóc, nên họ phát triển khá nhanh, vì ảnh hưởng thành phố và đời sống kinh tế nên họ làm việc cũng tốc độ cao. Sau buổi sinh hoạt chúng tôi cùng hiệp dâng Thánh Lễ cầu nguyện cho công cuộc phát triển Legio tại Lào.

Hoạt động của Legio Mariae có hiệu quả không dựa vào của cải vật chất nhưng nhờ nỗ lực làm việc của các hôi viên, đặc biệt trong công tác thăm viếng thường xuyên vừa duy trì đời sống của Hội, vừa nuôi dưỡng lòng bác ái là phương thế phát sinh hiệu quả truyền giáo rất cao, đó là công việc mà các Sr. Khan đang làm cho Giáo Hội trên đất nước Lào.

Sau thánh lễ, lúc 5 giờ chiều, chúng tôi được tiếp kiến Ðức Giám Mục Louis-Marie Ling Mangkhanekhoun, Giám Quản Tông Tòa Paksé, ngài vừa về đến nhà sau chuyến đi lễ khấn dòng cho các Sr. Dòng Ture ở Thakhet, mặc dầu mới trải qua một chăng đường dài mệt nhọc, nhưng ngài đón tiếp chúng tôi cách niềm nở đúng phong cách Lào, trước tiên chúng tôi cảm ơn Ngài đã cho Legio hiện diện trong giáo phận của Ngài, ngài nói tiếng Anh và tiếng Pháp, Ngài cảm ơn Mẹ Maria và cảm ơn chúng tôi vì Uy Danh của Mẹ mà thực hiện được một điều kỳ diệu, đó là việc phổ biến hội đoàn Legio trong giáo phận của Ngài nói riêng và trong cả đất nước Lào nói chung.

Trong cuộc đàm thoại có sự diện của cha Thư, rất thuận lợi cho chúng tôi vì Ngài nói được cả tiếng Anh, tiếng Pháp, Tiếng Viêt, Ngài dịch rất nhanh và thông ngôn chính xác, (hiện nay Ngài giúp dich thủ bản Legio từ tiếng Việt qua tiếng Lào). 1 tiếng rưỡi đồng hồ chúng tôi chưa chán nghe ngài nói chuyện và trao đổi về giáo hội Lào. Ðến bữa ăn chiều của Ðức Cha nên chúng tôi xin phép ra về.

Sau bữa cơm tối thân mật ấm cúng với gia đình anh Thành, chúng tôi lại vội vã lên đường. Chia tay nhau thật cảm xúc, ai cũng thấy quyến luyến dường như thời cũng muốn ngừng lại, nhưng người tông đồ với sứ mệnh, phải dứt khoát lên đường. Anh thành đã đem chúng tôi lên bến xe, chuyến xe cuối cùng đã đưa chúng tôi về Thakhet trong đêm nay, đúng 2 giờ sáng ngày 14/1 chíếc xe đã ghé bến, mặc dầu trời khuya sương lạnh nhưng anh em Legio Thakhet cũng đã ra đón chúng tôi tại bến xe, về nhà tắm rửa nghỉ ngơi cho đến sáng, 8 giờ chúng tôi lai hành trình thăm viếng một vài Praesidium Thakhet trong xưởng mộc, cuông việc cuối năm của những người thợ mộc vất vả, vội vàng để chuẩn bị đón tết, dầu vậy họ cũng đã dành thời gian cho cuộc gặp gỡ thật chu đáo, buổi chiều tại nha thờ chính toà giáo phận Savannakhet, cha Phongsavan quản xứ chính toà đã chuẩn bị sẵn cho tôi phòng sinh hoạt và bố trí cho chúng tôi dâng thánh lễ buổi chiều .

Sau buổi găp gỡ các hội viên Legio tại Thakhet chúng tôi hiệp dâng Thánh Lễ với gần 100 công nhân Việt Nam đang lao động tại đây. Nhưng theo như anh Chính thông tín viên của Praesidium Thakhet nói là số công nhân tham dự Thánh Lễ hôm nay chưa được 1/3 số công nhân công giáo đang thực thụ làm việc ở thành phố này.

Ước mong việc Legio Mariae hồi sinh tại Lào sẽ trở thành một cuộc phục sinh, đem đến một sức sống mới tràn đầy niềm hân hoan, hăng hái cho hoạt động Tông đồ Giáo dân, đặc biệt trong lĩnh vực truyền giáo.trên đất nước Lào.

Xin Chúa ban tràn đầy phúc lành cho anh chị em Legio Mariae trên toàn thế giới, là những chiến binh đang phụng sự dưới là cờ uy linh, đang viết lên trang sử ngàn đời của Mẹ. Sự dữ, tà thần và bóng tối không bao giờ thắng được, vì một lời hứa bền vững của Thiên Chúa, " dòng giống người nữ đó sẽ đạp nát đầu mi". (STK 3,15). Nơi đâu có Legio Mariae hiện diện nơi đó quyét sạch được bóng quân thù.

 

Linh Mục Raphael Trần Xuân Nhàn

Linh Giám LegioMariae Comitium Vinh

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page