Cảm nhận ngày Ðức Cha Nguyễn Văn Bản

chính thức về nhậm quản

giáo phận Ban Mê Thuột 29.04.2009

 

Ði Qua Bờ Bên Kia

(Mc 6,45)

Cảm nhận ngày Ðức Cha Vinh Sơn Nguyễn Văn Bản chính thức về nhậm quản giáo phận Ban Mê Thuột 29.04.2009.


Ðức Cha Phaolô Nguyễn Văn Hòa, Giám Mục Giáo Phận Nha Trang, nguyên giám quản Giáo Phận Ban Mê Thuột, tiếp đón Ðức Tân Giám Mục Vinh Sơn Nguyễn Văn Bản.


Ban Mê Thuột, Việt Nam (29/04/2009) - Kể từ bản tin cuối ngày 21.2.2009: Ðức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã chọn cha Vinh Sơn Nguyễn Văn Bản, thuộc hàng linh mục giáo phận Qui Nhơn, làm Giám mục chính tòa giáo phận Ban mê Thuột... cho tới khi Ðức Cha Vinh Sơn Bản chính thức về nhậm quản giáo phận ngày 29.04.2009, thời gian đếm được tròn 68 ngày, trải qua 3 mùa Phụng vụ: mùa Thường niên, Mùa Chay và mùa Phục Sinh.

Ðối với Ðức Cha Vinh Sơn, có lẻ thời gian đó chưa dài đủ để dự cảm hết thế nào là gánh nặng và thách đố của cuộc đời Giám mục, hay để chuẩn bị đầy đủ hành trang cho sứ vụ Mục tử trong tương lai. Còn riêng đối với cộng đồng Dân Chúa giáo phận Ban Mê Thuột, thời gian trên quả là cần thiết và thích hợp để chuẩn bị: "tiếp cận" dần dần với Vị Tân Chủ Chăn xa lạ đến từ một vùng đất "ngoại biên", đất Qui Nhơn, giáo phận "mẹ" hay "bà nội" của nhiều giáo phận miền Trung, trong số đó có cả giáo phận Ban Mê Thuột.

Nhưng rồi chuyện gì đến phải đến. Ngày lễ kính Thánh nữ Catarina thành Siêna đã được hai giáo phận Ban Mê Thuột và Qui Nhơn đồng thanh chọn lựa để đón và đưa. "Mẹ già" Qui Nhơn trong ngậm ngùi tiếc nuối tiển đưa "người con ưu tú" lên đường về xứ lạ; trong khi đó gia đình "giáo phận cháu" Ban Mê hân hoan đón rước "cô dâu Vinh Sơn" về "tòng phu, tòng tử" ! Mặc dầu không có chút gì giống với lễ nghi hôn phối của người đời khi bà con hai họ đưa tiễn và đón rước cô dâu; nhưng với Ðức Cha Vinh Sơn Nguyễn Văn Bản, ngày ra đi lìa xa tổ ấm giáo phận Qui Nhơn, nơi đã "mang nặng đẻ đau" và tần tảo chăm sóc gần hơn nửa cuộc đời để bây giờ đến "nhập tịch và phục vụ" cho một cộng đoàn giáo phận được giao phó#quả thật đã âm vang một chút gì đó như "giọt nước mắt xa mẹ của cô dâu trong ngày vu quy", cho dù sau đó chỉ còn lại những nụ cười rạng rỡ khi mái ấm "giáo phận góa 3 năm" mở rộng vòng tay đón tiếp "tân lang vào tiệc cưới".

Không cần phải nhắc lại những "lễ nghi" của cuộc đưa tiễn và đón rước. Công việc nầy đã có ban văn hóa truyền thông của giáo phân Ban Mê Thuột tường thuật chi tiết trên trang mạng của giáo phận. Ở đây, chỉ muốn ghi lại chút cảm nhận "đằng sau" biến cố mục vụ nầy trong "lăng kính phúc âm" mà trích đoạn Tin Mừng Mác-cô 6,45-56 như một gợi ý:

Lập tức, Ðức Giêsu bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia...

- Hãy "qua bờ bên kia", vì bên nầy đã no nê cả rồi bởi những chiếc bánh và con cá của sẻ chia và phục vụ, của huấn luyện và dạy dỗ, của yêu thương và hy sinh...

- Hãy "qua bờ bên kia" vì ở đó đang có quá nhiều người đang trông chờ và hy vọng; mà họ lại là những kẻ ốm đau tật nguyền linh hồn và thể xác, những kẻ bị bóc lột đọa đầy, những nhân phẩm bị xem thường chà đạp...

Người đi tới đâu, vào làng mạc, thành thị hay thôn xóm nào, người ta cũng đặt kẻ ốm đau ở ngoài đường ngoài chợ, và xin Người cho họ ít là được chạm đến tua áo choàng của Người; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.

- Hãy "qua bờ bên kia", vì nơi đó đang có hàng hàng lớp lớp anh chị em các dân tộc ít người khao khát Lời Chúa và chân lý cứu độ, khao khát những quyền tự do cơ bản của con người, khao khát những giá trị luân lý tốt lành đang bị xóa mòn tự gốc rễ...

- Hãy "qua bờ bên kia", vì nơi đó màu xanh của rừng cây, từng giọt nước tinh trong của bao dòng suối đang kêu cứu trước nguy cơ bị hủy diệt của "thảm họa Bauxit" và những cuộc khai thác tài nguyên vô trách nhiệm.

- Hãy "qua bờ bên kia", vì nơi đó đang cần biết bao bàn tay nối kết và qui tụ, hiệp nhất và sẻ chia và xây dựng lại niềm hy vọng của mùa xuân thánh ân và tươi trẻ thay cho nổi hiu hắt úa tàn của mùa đông giá buốt.

- Hãy "qua bờ bên kia", vì nơi đó những ánh mắt em thơ đang ngóng đợi nụ cười trìu mến của người cha, trái tim rạo rực của các bạn trẻ đang chờ mong ánh lửa nhiệt tình và thánh thiện để khơi lên, những bàn tay rã rượi, những đầu gối mõi mòn của các bậc làm cha, làm mẹ đang hy vọng sẽ tìm được người thông cảm ủi an và các gia đình trẻ với muôn vàn áp lực của truân chuyên và thách đố cuộc đời đang mong ước nhận được những giọt "rượu mới Cana" từ bàn tay cảm thông và chia sẻ của người mục tử mới...

- Hãy "qua bờ bên kia", vì đó chính là "mệnh lệnh" của Thầy chứ không phải sự "ngẩu hứng" của con hay của một tham vọng chính trị nào đó.

- Hãy "qua bờ bên kia", nhưng không phải để bám trụ và xây lâu đài hưởng thụ ở đó mà là để yêu thương và phục vụ.

- Hãy "qua bờ bên kia", vì đó là tiếng gọi của Chúa Thánh Thần; và vì thế hãy sẵn sàng mở lòng để lắng nghe và cầu nguyện.

Chắc chắn "bờ bên kia", "bờ giáo phận Ban mê Thuột" sẽ còn nhiều điều thú vị để Ðức Cha Vinh Sơn khám phá, thể hiện và sống trọn vẹn tác vụ thánh mà Chúa đã ân trao.

Chỉ ước mong sao khẩu hiệu mà Ðức Cha chọn lựa cho thừa tác vụ giám mục của mình: Spiritu Ambulate, sẽ mới mãi và âm vang mãi trên từng cây số của cuộc đời giám mục, để nhờ đó, sẽ vang vọng trong muôn vạn trái tim...

 

LM. Giuse Trương Ðình Hiền

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page