Tường thuật lễ Tạ Ơn của
Ðức Cha Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Sang
Giám Mục Giáo Phận Thái Bình
Tường thuật lễ Tạ Ơn 51 năm hồng ân trong Thiên chức Linh mục và 28 năm hồng ân trong Thiên chức Giám mục của Ðức Cha Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Sang, Giáo Phận Thái Bình.
Thái
Bình, Việt Nam (22/04/2009) - Ngày 22/04/2009 theo lời mời của Cha
Tổng đại diện Giáo phận Thái Bình - Ðaminh Ðặng Văn Cầu.
Toàn thể Gia đình Giáo phận Thái Bình đã tụ họp tại nhà
thờ Chính tòa Giáo phận. Khách mời được chọn lựa là
trong số những Giám mục, Linh mục, Nam nữ Tu sỹ là học trò
cũ của Ðức Giám mục Giáo phận, họ hàng nội ngoại, bạn
bè thân hữu đa số là ở Miền Bắc, còn các chủ chăn
và những người khác đều có thiệp báo tin và xin cầu
nguyện. Thánh lễ tạ ơn nhằm vào dịp Ðức Cha khả kính của
Giáo phận vừa bước sang tuổi 79 - tuổi mà trong Kinh Thánh
được coi là hiếm:
Mừng Lễ Tạ Ơn 51 năm hồng ân trong Thiên chức Linh mục và 28 năm hồng ân trong Thiên chức Giám mục của Ðức Cha Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Sang, Giáo Phận Thái Bình. |
Tính tuổi thọ trong ngoài bảy chục
Mạnh giỏi chăng là được tám mươi.
với: 51 năm hồng ân trong Thiên chức Linh mục
và 28 năm hồng ân trong Thiên chức Giám mục.
Thật là một Hồng ân lớn lao mà Thiên Chúa đã ban cho Giáo phận qua vị mục tử đầy tài đức của mình. Sở dĩ, Gia đình Giáo phận tổ chức Thánh lễ này là vì Ðức Giám mục còn tại chức trong sứ vụ mục tử chăn dắt đoàn chiên Giáo phận Thái Bình, mặc dầu nhiều lần ngài đã xin nghỉ hưu nhưng chưa tìm được ứng nhân thích hợp để kế nhiệm ngài. Mặt khác, đây là dịp thuận tiện để cho Gia đình Giáo phận cùng với vị Cha chung của mình dâng lời Tạ ơn Thiên Chúa. Và cách riêng, đây cũng là dịp để bày tỏ tình cảm và lòng biết ơn sâu sắc của từng con chiên đối với Ðức Giám mục kính yêu.
Các vị khách ở xa đã đến từ chiều 21/04/2009 để chúc mừng Ðức Giám mục, tham quan ngôi nhà thờ Chính tòa "nhất Bắc Kỳ, nhì Ðông Dương" mà Ðức Giám Mục mới cắt băng khánh thành cách đây không lâu. Vào buổi chiều, có giờ chầu Thánh Thể Tạ ơn Thiên Chúa do chính Ðức Giám Mục chủ sự cùng với Linh mục đoàn trong Giáo phận, sau đó là đêm diễn nguyện "cây nhà lá vườn" tại quảng trường nhà thờ Chính tòa do các Dòng tu nam nữ trong và ngoài Giáo phận, cùng với các anh em Tu sinh đảm trách.
Từ sáng ngày 21/04/2009 chúng tôi đã thấy nhiều phái đoàn đến chúc mừng Ðức Giám Mục: Các vị chính quyền các cấp, các linh mục trong và ngoài Giáo phận, các Dòng tu nam nữ,... vv...
Bầu không khí vui mừng phấn khởi cộng với khí trời mát dịu làm cho buổi lễ thêm vui mừng trong tình yêu thương đoàn kết giữa mọi người.
Buổi chiều các vị khách mời, trong đó có các vị chính quyền Trung ương, chính quyền tỉnh Thái Bình và địa phương, các vị lãnh đạo trong các Tôn giáo đã tới chào thăm Ðức Giám Mục và dự bữa tiệc thân mật, trao đổi những câu chuyện tình cảm, hiệp thông với nhau trong tình đoàn kết yêu thương của những người thiện chí. Ðêm diễn nguyện được diễn ra tại quảng trường nhà thờ, với khoảng 3,000 người tham dự với những khuôn mặt thật rạng rỡ, vui tươi trong bầu trời đêm. Tuy đoàn diễn không chuyên nhưng cũng đủ sức nóng hun đúc lòng tin yêu của những người chứng kiến và đem lại niềm tin, niềm mến yêu trong mùa Phục sinh.
Ðức Giám Mục hiện diện trọn vẹn buổi diễn nguyện và phát biểu ý kiến, khen ngợi là hoành tráng, đầy ý nghĩa, mặc dù các nghệ sĩ không chuyên, chỉ là những tu sĩ nam nữ trong các Dòng. Ngài dí dỏm gợi lại câu chuyện vua Hêrôđê xưa cũng dự buổi múa của các mỹ nữ mà say mê, rồi hứa thưởng cho "thị" bất cứ thứ gì, kể cả nửa nước... Ðức Cha cũng mê nhưng ngài không có nửa nước mà cho, chỉ như hai Thánh Tông đồ xưa kia nhân danh Chúa Kitô Phục sinh, mời gọi mọi người đứng lên đón nhận phép lành, kết thúc ra về trong giấc ngủ ngon.
Sáng hôm sau, ngày 22/04/2009 là ngày lễ chính tiệc. Ðoàn khách mời đông đúc gia nhập cùng với đoàn giáo dân đến từ các xứ trong Giáo phận với lòng đầy vui tươi phấn khởi. Các đội kèn trứ danh trong Giáo phận, cũng như các đội trống khổng lồ được cất lên (làm lung lay bóng nguyệt) đã làm tăng thêm khí thế sôi nổi trong buổi lễ.
Ðúng 9 giờ, các đoàn hội tập trung trước cửa Tòa Giám mục, y phục chỉnh tề, nét mặt hân hoan, tiếng ca tiếng hát, tiếng kèn tiếng trống đã nâng đỡ bước chân người đi và cùng với Ðức Giám Mục lớn tuổi vẫn còn khỏe mạnh tinh nhanh, hướng về Cộng đoàn trong nụ cười trìu mến. Ðoàn rước đã tiến bước trang trọng vào trong Thánh đường với chừng 3,000 người, còn những đám đông tụ tập bên ngoài có thể tới vài ngàn người nữa. Trong mỗi nơi đoàn rước đi qua, ai ai cũng cố nhìn cho được Ðức Giám Mục thân yêu của họ bằng những tràng pháo tay dòn giã. Trước Thánh lễ, các đại biểu của Cộng đoàn gồm: các Ðức ông, các Linh mục, Nam nữ tu sỹ và giáo dân có những lời chúc mừng Ðức Giám Mục, mừng các sự kiện của Ðức Giám Mục và hân hoan dâng lên Thiên Chúa những lời tạ ơn chân thành từ những con tim hiệp thông với nhau trong cũng như ngoài Giáo phận, để trở nên một đoàn chiên chỉ có một chủ chiên. Ðức Giám Mục xin lỗi không đáp lời các vị đại diện chúc mừng ngài, mà ngài dành lời đáp từ đó nơi phần bài giảng.
Thánh lễ được bắt đầu, Ca nhập lễ được cất lên với những giọng ca du dương, thánh thót đầy truyền cảm của các ca viên là các Nữ tu Ðaminh, các anh em tu sinh, các thiếu nữ trong Ca đoàn nhà thờ Chính tòa và sự cộng tác của toàn thể mọi người có mặt trong cũng như ngoài nhà thờ. Tới phần diễn giảng Ðức Giám Mục đã đọc kinh nguyện Tạ ơn như sau:
Kính thưa quý Ðức Cha,
Quý Ðức Ông, quý Cha tổng đại diện,
Các Linh mục, các bề trên, nam nữ tu sĩ,
Anh chị em tín hữu trong và ngoài Giáo phận,
Và mọi người thân mến.
Thực ra tôi cũng muốn nhờ một đấng nào trong các đấng bậc nói trên giúp tôi chia sẻ mấy lời trong Thánh lễ hôm nay, nhưng tôi sợ các ngài lại khen tặng tôi quá lời như thường thấy. Nên tôi xin phép, trong bài chia sẻ hôm nay bằng Lời tạ ơn Thiên Chúa như sau:
Con xin tạ ơn Thiên Chúa là Cha mọi ơn phúc, là nguồn suối tình yêu từ trời tuôn xuống.
Trước hết, con tạ ơn vì được Thiên Chúa cho con được làm người. Thật đáng quý đáng trọng vì được sinh ra ở đời này. Chúa đã cho con được làm con Chúa. Bố Mẹ tốt lành, nhất là người Mẹ, dù sinh con thứ 11 cũng không phá huỷ bào thai trong lòng, nhưng để cho con được sống. Mẹ sinh con đang lúc đang làm bếp, thế nên ngày nay có nhiều người vẫn châm chọc rằng, thảo nào Ðức Cha khụt khịt và ho hen suốt đời.
Bố Mẹ lại nuôi con đến lúc trưởng thành trong tinh thần đạo đức của gia đình Công giáo đạo đức, sớm tối kinh hạt, siêng năng cầu nguyện.
Con tạ ơn Thiên Chúa nhờ Ðức Trinh Nữ Maria đã hướng dẫn con dâng mình cho Chúa từ thuở thiếu thời và được chịu chức Linh mục lúc tuổi thanh xuân. Ðó là một hồng ân cao cả, con phải tạ ơn cho đến muôn đời và đã hiến trọn những năm đẹp đẽ nhất của cuộc đời Linh mục ở một Giáo xứ danh tiếng trong Giáo phận Hà Nội là Giáo xứ Hàm Long, đã có công nuôi dưỡng 3 Ðức Hồng Y và 2 Giám Mục, trong đó có con là kẻ hèn mọn hôm nay. Sau con được chuyển lên Toà Giám Mục Hà Nội làm thư ký cho Ðức Hồng Y tiên khởi Việt Nam - Giuse Maria Trịnh Như Khuê. Dưới sự giám sát coi sóc rất ngặt của ngài, đôi khi con cũng bực bội, nhưng luôn tỏ ra là người con hiếu thảo do ngài đã đặt tay hiến thánh con làm Linh mục. Sau khi Ngài quá cố, con thấm thía công ơn dạy dỗ ngặt nghèo của ngài khiến con nên người, trở nên một Linh mục và sau này thành một Giám Mục. Con xin tạ ơn Thiên Chúa.
Dưới triều đại Ðức Hồng Y đệ nhị - Giuse Maria Trịnh Văn Căn, con còn được rèn luyện trong nhiều chức vụ của Giáo Hội, được phục vụ tại Nhà thờ Chính toà Hà Nội, nhờ sự giúp đỡ của các đấng bậc, Linh mục anh em, các cụ ông cụ bà và thanh niên nam nữ Nhà thờ Chính toà. Có người yêu, có người ghét, có người quý mến, có người đàm tiếu... Song, mọi sự đều do Thiên Chúa quyền năng ban phép để giáo dục. Con xin tạ ơn Chúa. Nhất là nhờ sự dưỡng dục nhân ái, đại lượng, nâng đỡ của Ðức Hồng Y Giuse Maria Trịnh Văn Căn đã đề cao con vào những chức vụ lớn lao trọng Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam, kể cả với Toà Thánh. Song, ý Chúa nhiệm mầu đã thương chỉ định con vào những chức vụ như ý Chúa muốn. Xin tạ ơn Thiên Chúa.
Chúa lại thương riêng chọn con làm Giám Mục, người kế vị các thánh tông đồ. Tuy cũng có người châm biếm hỏi con rằng: Ðức Cha kế vị thánh tông đồ nào vậy? Con trả lời: kế vị thánh tông đồ mà thôi, có nghĩa là được Chúa Giêsu trao cho quyền huấn giáo, cai quản và thánh hoá trong Giáo phận do Ðức Thánh Cha trao phó như Giáo phận Thái Bình ngày nay. Trong chức vụ Giám Mục 28 năm ròng, con đã phục vụ tại Giáo phận Hà Nội được hơn 10 năm, và ngày nay tại Giáo phận Thái Bình được 19 năm.
Con xin tạ ơn Chúa, vì trong cương vị Giám Mục, con được rất nhiều người yêu mến kính trọng. Ðó là lẽ thường tình, nhất là đối với Giáo phận Thái Bình gồm các Linh mục, tu sĩ nam nữ và giáo dân, cũng như trước đây ở Hà Nội vẫn có thói quen kính trọng Ðấng chủ chăn của mình. Con cũng rất sợ, bởi sự tôn kính yêu thương ấy dẫn đến những tính mê nết xấu vì con người dễ bị cám dỗ. Song, con cũng rất cảm đội ơn Chúa, vì không tránh được theo lẽ thường tình của nhân loại bị một số người ghen ghét. Nhờ đó mà thu lượm được một số bài học như lời người xưa: "người quân tử ta nên thân, nhưng không vì thân mà phụ hoạ; kẻ tiểu nhân ta nên tránh, nhưng không nên đối xử như kẻ thù hằn, lại biết sáng mắt mà nhận ra bản thân để cải đổi sửa mình". Nhất là trong tình trạng này, con phải tạ ơn Chúa và thấy mình được nên giống Chúa Giêsu là Thầy, là bạn, là đường đi của tất cả những ai làm môn đệ chung chia sứ mệnh của Chúa, vì chính Chúa bị Giáo Hoàng đầu tiên chối bỏ và môn đệ chính mình đã chọn lựa, đặt tay tuyển vào hoàng ngũ các tông đồ, nhưng cũng phản bội Thầy và bán nộp lấy 30 đồng bạc. Cũng chính tông đồ Tôma là người vô tín ngưỡng đầu tiên trong các môn đệ, vì chỉ tin vào con mắt và bàn tay mình tự kiểm tra thực tế, nhưng ông đã trở nên người "đứng đầu những người có phúc vì không thấy mà Tin". Không có tôn giáo nào, đảng phái nào có sự phá hoại của ma quỷ ngay từ ban đầu như vậy... nhưng sự sống của Chúa Phục Sinh đã chiến thắng tất cả. Tông đồ của Chúa phải nên giống Chúa, vinh dự được nên giống Chúa. Ðó là một vinh dự cao cả, con xin tạ ơn Chúa.
Giám Mục mà thôi thì cũng đủ rồi, theo lời một đấng đã nói trong một dịp lễ trọng khi ngài tới ngồi nhầm chỗ dành cho các bậc vị vọng trong nhà thờ tại Rôma. Thấy người bảo vệ đến hỏi ngài rằng: ngài là ai mà dám ngồi đây? Ngài thưa rằng: tôi là Giám Mục mà thôi - Episcopus Tamtum, không cần chức vụ gì hơn nữa. Thực ra danh vọng của Giám Mục thường đi đôi với gánh nặng, cho nên người ta thường nói: Onus honor. Hiểu như vậy cho nên con xin tạ ơn Chúa trong mọi lãnh vực.
Sau cùng con xin tạ ơn Chúa đã gửi con đến Giáo phận Thái Bình này để làm vườn nho của Chúa trong gần 20 năm qua. Từ lúc còn đen tóc tới nay đã bạc đầu, từ lúc còn trai trẻ, còn nhiệt huyết sôi động đến nay đã tóc bạc răng long, đôi chân già yếu, con mắt kèm nhèm, đôi tai nghễnh ngãng... song, vẫn giữ vững lòng nhiệt tình hăng hái để phục vụ các đấng bậc và cộng đoàn yêu dấu này.
Con xin tạ ơn Chúa, vì đã ban cho con hàng ngũ anh em Linh mục từ những học trò cũ đến các Linh mục do chính con đặt tay trên đầu và những anh em khác như bàn tay nối dài của con trong các Giáo xứ để thay con chăm sóc đoàn chiên sốt sáng nhiệt thành. Các nam nữ tu sĩ, bằng những đóng góp thiên hình vạn trạng và nhất là bằng lời cầu nguyện, đã làm cho Giáo phận Thái Bình ngày nay lừng danh trong và ngoài nước. Mặc dầu cũng trải qua sóng gió tinh thần vật chất, song nhờ ơn Chúa giúp với lời cầu bầu của Ðức Mẹ và các thánh tử đạo, đã vượt thắng tất cả. Con xin tạ ơn Chúa nhân lành.
Thiết nghĩ, cũng như người Kitô, các Linh mục, nam nữ tu sĩ cũng sống trong các môi trường xã hội chung quanh, gồm những đồng bào ở các thành phần xã hội khác nhau, từ các vị trong các tôn giáo bạn, chính quyền các cấp tới người thứ dân đều liên hệ với nhau rất chặt chẽ. Tôi cảm nghiệm được tình thương nhân ái của tất cả mọi người cùng chung chia sức lực xây dựng đât nước được thêm văn minh giàu mạnh. Xin tạ ơn Thiên Chúa vì những ơn lành đó.
Ngày nay bước sang tuổi 80, chuẩn bị về hưu như đã xin với Toà Thánh, rồi ra cũng sẽ được toại nguyện, mặc dầu ý muốn phục vụ mọi người còn hăng hái cho đến chết. Song nhớ lại lời một Giáo Hoàng quá bi quan đã nói: ơn cứu độ cho người giáo hữu được bảo đảm 80%, đối với Linh mục và nam nữ tu sĩ được 60%, đối với Giám Mục chỉ còn được 40%, với Giáo Hoàng chỉ còn được 20%. Vậy, trong sự tạ ơn Thiên Chúa, cảm tạ đội ơn các đấng bậc, các Giám Mục, Linh mục, các vị bề trên, các vị ân nhân tinh thần vật chất, anh em, bạn bè, con cháu thuộc họ hàng nội ngoại, xin mọi người nhớ cầu nguyện cho vị Giám Mục lớn tuổi này tăng thêm tỉ lệ cứu rỗi, đừng để cho nhận xét bi quan của vị Giáo Hoàng kia biến thành sự thật.
Một lần nữa, con xin đội ơn Thiên Chúa, Ðức Trinh Nữ Maria, các thánh nam nữ và cám ơn hết thảy mọi người có mặt cũng như vắng mặt, đã làm ơn cho tôi trong suốt cuộc đời này.
Xin đại lượng tha thứ những lỗi lầm, những xúc phạm hay gương mù gương xấu của tôi trong mọi lãnh vực nếu có. Xin hiệp thông trong Thánh lễ tạ ơn này: trong đêm bị trao nộp (tức là trong đêm chịu thương khó), Người cầm lấy bánh Tạ Ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ và nói: "Này là Mình Thầy sẽ bị nộp vì các con". Trong Phúc Âm Thánh Luca, khi nói về hai môn đệ trên đường đi làng Emmau, còn nói: trong lúc đó, mắt họ mở ra và nhận ra Chúa Giêsu... Xin cho Lễ Tạ Ơn hôm nay, tất cả mọi người chúng ta, từ Giám Mục, Linh mục, tu sĩ nam nữ và giáo dân, hay bạn bè, con cháu nội ngoại được mở mắt nhận ra nhau đều là những Kitô hiệp thông với nhau trong một Tấm Thân và một Chén Máu Chúa Kitô được liên kết với nhau cho tới ngày Chúa lại đến trong Thánh lễ tạ ơn trong Nước Chúa cho đến muôn đời. Amen.
Sau bài giảng, toàn thể cộng đoàn vỗ tay nhiệt liệt như là để biểu lộ mối hiệp thông với Ðức Giám Mục trong tất cả những lời ngài dâng lên để tạ ơn Thiên Chúa. Tiếp sau đó là phần dâng của lễ vừa sinh động, vừa nhịp nhàng do các thành phần khác nhau trong Giáo xứ nhà thờ Chính tòa dâng lên Ðức Giám Mục, qua bàn tay Ðức Giám Mục để dâng lên Thiên Chúa.
Thánh lễ sốt sáng được cử hành theo tinh thần hiệp thông và tạ ơn như những lời mà Ðức Giám Mục nhắn nhủ trong bài giảng. Mọi người có mặt cảm thấy mầm sống Phục sinh đang triển nở trong lòng và giống như hai môn đệ làng Emmau, dự lễ Tạ ơn mọi người đã gặp gỡ Chúa sống lại và cùng nhau khám phá ra Chúa trong mỗi người để rồi ra đi làm chứng nhân cho Chúa Phục sinh đến tận cùng trái đất.
Sau lời nguyện hiệp lễ, Ðức Giám Mục cùng với các Ðấng khác hợp ý ban phép lành với ơn Toàn xá cho toàn thể cộng đoàn tham dự thánh lễ tạ ơn này. Sau đó, mọi người đều dâng lên bài ca tạ ơn Ðức Mẹ Lavang Thái Bình, mọi người ca vang xin Mẹ dạy con hai tiếng "Xin vâng" phó thác như Mẹ.
Sau Thánh lễ, mọi người cùng nhau chụp chung một bức ảnh lưu niệm cùng Ðức Giám Mục, và ai nấy cùng nhau dự bữa tiệc của những vị khách mời và thì thầm với nhau rằng: Trong tương lai Ðức Cha còn có thể tổ chức nhiều Thánh lễ Tạ ơn như ngày hôm nay thì hạnh phúc quá!
Tương lai là của Chúa thì chúng ta chỉ biết phó thác cho Thiên Chúa mà thôi.
Phạm Thưởng