Những Lời Nhắn Nhủ của ÐTC Bênêđitô XVI

vào Trưa Chúa Nhật Lễ Các Ðẳng

mùng 2 tháng 11 năm 2008

 

Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines

 

Những Lời Nhắn Nhủ của ÐTC Bênêđitô XVI vào Trưa Chúa Nhật Lễ Các Ðẳng, mùng 2 tháng 11 năm 2008.

(Radio Veritas Asia 3/11/2008) - Quý vị và các bạn thân mến. Lúc 12 giờ trưa ngày mùng 2 tháng 11 năm 2008, Chúa Nhật, Lễ Các Ðẳng, ÐTC Bênêđitô XVI đã xuất hiện nơi cửa sổ phòng làm việc của ngài, để đọc kinh Truyền Tin với các tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phêrô. Trước khi xướng kinh, ÐTC đã nói vài lời huấn đức về ý nghĩa của ngày Lễ, nhất là của Niềm Hy Vọng Kitô, như sau:

 

Anh chị em thân mến,

Hôm thứ Bảy mùng 1 tháng 11, lễ Các Thánh Nam Nữ đã làm cho chúng ta chiêm ngắm "thành thánh trên trời, thành Giêrusalem thiên quốc, người Mẹ của chúng ta". Hôm nay, mùng 2 tháng 11, với tâm hồn hướng về những thực tại cuối cùng, chúng ta kính nhớ tất cả mọi tín hữu đã qua đời, "đã đi trước chúng ta trong đức tin và đang nghỉ yên". Ðiều thật quan trọng là chúng ta, những người kitô, chúng ta sống mối tương quan với những người đã qua đời trong sự thật Ðức Tin, và chúng ta nhìn vào cái chết và vào cõi bên kia, trong ánh sáng của Mạc Khải. Thánh Phaolô Tông Ðồ, khi viết thư cho những cộng đòan đầu tiên, đã thường khuyến khích các tín hữu "đừng buồn phiền giống như những kẻ không có niềm hy vọng". Thánh nhân đã viết nơi thư 1 Thessalonica, chương 4, các câu 13-14, như sau: "Nếu quả thật, chúng ta tin rằng Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại, thì chúng ta cũng tin rằng Thiên Chúa Cha, qua Chúa Giêsu, sẽ quy tựu những kẻ đã chết lại với Ngài". Cả vào thời đại chúng ta đây, cần phải Phúc âm hóa cái chết và sự sống đời đời, --- những thực tại thường bị đặt tùy thuộc vào những mê tín dị đoan và vào những hình thức pha trộn, --- (cần Phúc âm hóa cái chết và sự sống đời đời) ngõ hầu chân lý kitô không gặp nguy hiểm bị lẫn lộn với đủ loại câu chuyện thần thọai.

Trong thông điệp của tôi về Ðức Cậy Trông kitô, tôi đã tra vấn mình về mầu nhiệm sự sống đời đời (x. Spe Salvi, 10-12). Tôi đã chất vấn mình như sau: đức tin kitô đối với con người ngày nay có còn là niềm hy vọng có sức thanh luyện và nâng đỡ đời sống họ hay không (x. Spe Salvi, số 10)? Và một cách tận căn hơn, tôi đặt vấn đề như sau: con người nam nữ thời đại chúng ta có còn ao ước sự sống đời đời hay không? Phải chăng cuộc sống trên trần gian đã trở thành chân trời duy nhất của họ? Trong thực tế, như thánh Agostino đã thường nhận định, tất cả đều ao ước sự sống hạnh phúc, ao ước hạnh phúc. Chúng ta không biết rõ sự sống đời đời là gì và là như thế nào, nhưng chúng ta cảm thấy mình bị thu hút về sự sống đời đời này. Sự sống đời đời là niềm hy vọng phổ quát, chung cho tất cả mọi người, mọi nơi mọi lúc. Cách nói "sự sống đời đời" xem ra như muốn chỉ một sự mong ước không thể nào hủy diệt được: nó không phải là sự tiếp nối không cùng tận, nhưng là sự dìm mình vào trong đại dương của tình yêu vô cùng, trong đó, thời gian, cái trước, cái sau, không còn nữa. Một sự sống và niềm vui trọn đầy: đây là điều mà chúng ta hy vọng và chờ đợi từ sự hiện diện của chúng ta với Chúa Kitô." (x. Ibidem, số 12).

Hôm nay, chúng ta hãy canh tân niềm hy vọng vào sự sống đời đời, được xây thực sự trên cái chết và sự phục sinh của Chúa Kitô. "Ta đã phục sinh và giờ đây ta luôn hiện diện với con". Chúa phán với chúng ta như vậy. "Bàn tay Ta nâng đỡ con: Bất cứ nơi nào con té ngã, thì con té ngã trong tay Ta, và ta sẽ có mặt đó, cả cho đến tận nơi cửa sự chết. Nơi mà không ai còn có thể đồng hành với con được nữa, và là nơi mà con không còn có thể mang gì theo với mình được nữa, thì ở đó Ta có mặt chờ con, để biến đổi bóng tối thành ánh sáng cho con. Tuy nhiên, niềm hy vọng kitô không bao giờ chỉ là của riêng cá nhân mà thôi, mà còn luôn là niềm hy vọng cho kẻ khác nữa. Những cuộc đời chúng ta được liên kết chặt chẽ với nhau một cách sâu xa, và điều tốt điều xấu mà mỗi người chu tòan, luôn có liên hệ đến kẻ khác. Như thế lời cầu nguyện của một tâm hồn còn sống hành hương trong thế giới, có thể giúp cho một tâm hồn khác đang thanh luyện chính mình sau cái chết. Ðây là lý do tại sao hôm nay Giáo Hội mời gọi chúng ta cầu nguyện cho những kẻ thân yêu đã qua đời và dừng lại bên mộ của họ nơi các nghĩa trang. Nguyện xin Mẹ Maria, ngôi sao của niềm hy vọng, làm cho đức tin chúng ta vào sự sống đời đời, được trở nên mạnh mẻ hơn và đích thực hơn; Nguyện xin Mẹ nâng đỡ lời cầu nguyện của chúng ta cho các tín hữu đã qua đời.

Quý vị và các bạn thân mến.

Vừa rồi là những lời huấn đức của ÐTC vào trưa Chúa Nhật, lễ Các Ðẳng, mùng 2 tháng 11. Hẹn gặp lại quý vị và các bạn.

 

(Ðặng Thế Dũng)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page