Thánh Lễ Cầu Nguyện Cho
Ðức Ông Giuse Nguyễn Ngọc Oánh
Nhân Ngày Giỗ 1 Năm
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Thánh Lễ Cầu Nguyện Cho Ðức Ông Giuse Nguyễn Ngọc Oánh Nhân Ngày Giỗ 1 Năm.
Hà
Nội, Việt Nam (11/08/2008) - Sáng ngày thứ Hai, 11 tháng 8 năm
2008, tại thánh đường giáo xứ Hà Thao - giáo phận Hà nội,
Ðức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt và khoảng 40 linh mục
đã dâng Thánh lễ cầu nguyện cho Ðức Ông Giuse Ðích Nguyễn
Ngọc Oánh nhân dịp giỗ lần thứ nhất. Tham dự Thánh lễ
đặc biệt này, có rất đông tu sỹ nam nữ, chủng sinh và
bà con giáo dân, cùng với thân quyến của Ðức Ông.
Ðức ông Giuse Ðích Nguyễn Ngọc Oánh sinh năm 1922, thụ phong linh mục năm 1957. |
Ðức ông Giuse Ðích Nguyễn Ngọc Oánh sinh năm 1922, thụ phong linh mục năm 1957. Khi còn nhỏ, Thiên Chúa đã chiếu soi vào tâm hồn Ðức ông, ơn gọi trọn đời tận hiến làm linh mục. Qua bao năm học hỏi, ơn gọi đó đã đến với Ðức ông. Thế rồi, những khó khăn, ngặt nghèo ập đến với Ðức ông. Trải qua bao năm tháng thăng trầm gian nan khổ sở, có lúc tưởng chừng sức người không vượt qua nổi, nhưng người vẫn một niềm phó thác, cậy trông và tin tưởng vào Chúa quan phòng. Chúa sẽ nhận lời cha như lời tạ ơn trong Thánh vịnh 4:
"Lạy Thiên Chúa là đèn trời soi xét
Khi con kêu, nguyện Chúa đáp lời
Lúc ngặt nghèo Chúa đã mở lối thoát cho con
Xin thương xót nghe lời con cầu khẩn".
Lịch sử cứu độ, từ Ai Cập tới miền đất hứa, chặng đường có chi là bao, mà Thiên Chúa đã thanh luyện dân Ngài qua 40 năm ròng. Ðúng là nhiều lúc Thiên Chúa đã vẽ đường thẳng thành đường cong. Ðối với Ðức ông, quả thực, từ Toà Giám mục về giáo xứ Hà Thao chưa đầy 40 chục cây số, thế mà người cũng phải đi mất 23 năm trường. Ðó đúng là ý Chúa nhiệm mầu trên cuộc đời của Ðức ông. Thế rồi Ðức ông được bổ nhiệm về Hà Thao coi sóc 16 xứ họ. Khi Ðức ông về đây, giáo dân thì khô khan, trểnh mảng, bởi lâu ngày không có người chăn dắt. Nhà thờ thì hư hỏng, nứt nở từng gian, nhà xứ thì tiêu điều mục nát. Một mình người với 13 ngàn giáo dân, ngày đêm hẳng quản nắng mưa, gian nan vất vả, dạy dỗ, coi sóc, xây dựng lại cơ sở vật chất cho Giáo Hội. Chẳng những thế, Ðức ông còn góp phần đắc lực vào công việc đào tạo các linh mục để dẫn dắt đoàn chiên của Chúa trong lúc "lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì thiếu". Tình thương của Ðức ông thật lớn lao, Ðức ông luôn nghĩ tới mọi người, những người nghèo cả về vật chất lẫn tinh thần. Người thường đi hàng trăm cây số để vào rừng núi hẻo lánh, mang Chúa đến cho họ. Người đói, Ðức ông mang gạo đến cho, người không nơi cư ngụ, Ðức ông làm nhà để tránh mưa nắng bất luận là thành phần nào. Hướng sống của Ðức ông là "Yêu thương và phục vụ", người đã vâng lời cách tuyệt đối để cứu rỗi các linh hồn.
Ðức ông về với Chúa để lại cho Giáo Hội một di sản vô cùng quý giá. Ðó là một hàng ngũ linh mục thông thái, đạo đức, thánh thiện dẫn dắt đoàn chiên của Chúa. Những ngôi thánh đường khang trang của 16 xứ họ và Mường Riệc nữa để xứng đáng nơi tôn thờ. Một đoàn chiên đông đảo vững vàng đức tin, một hàng ngũ giáo lý viên vững chắc để dẫn dắt thế hệ mai sau. Quả thực, việc Ðức ông ra đi tựa như hạt giống thối nát đi để sinh nhiều bông hạt mới. Ðức ông để lại tấm gương về một mảnh đời đơn sơ, khó nghèo, chan hòa và yêu thương mọi người, chia sẻ tất cả những tân toan lắng lo của mọi người.
Với
85 tuổi đời, 55 năm làm linh mục, cả cuộc đời Ðức ông
đã trung thành với ơn gọi của mình trong, trở nên chứng
nhân kiên cường của tình yêu Chúa và sự quảng đại
đối với tha nhân theo gương Thầy Chí Thánh. Ðức ông là
nhân chứng sống của lịch sử Giáo Hội Bắc Việt vào
những năm gặp nhiều thử thách của thập niên 50-60. Ðối
với các cụ già, Ðức ông hằng tôn trọng, đối với các
cháu thiếu nhi, Ðức ông hằng yêu thương dạy dỗ, đối
với giới trẻ, Ðức ông quý mến, luôn muốn các cháu tham
gia nhiều trong công việc mục vụ để thêm phần thăng tiến.
Ðức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt và khoảng 40 linh mục đã dâng Thánh lễ cầu nguyện cho Ðức Ông Giuse Ðích Nguyễn Ngọc Oánh nhân dịp giỗ lần thứ nhất. |
Trong ngày lễ an táng của Ðức ông, đại diện xứ Hà thao và 16 xứ họ được Ðức ông coi sóc đã chia sẻ: Ðức ông là người cha nhân từ hằng nuôi dưỡng chúng con bằng của ăn thiêng liêng chính là Mình Máu Chúa Kitô trong thánh lễ hàng ngày. Cha là người thầy dạy dỗ chúng con trong bàn tiệc Lời Chúa, ngay cả trong xã giao thường ngày để chúng con biết sống Lời Chúa và giữ đạo cho nên. Chẳng những là người cha, người thầy, hơn thế nữa cha còn là người mẹ hiền. Mỗi lúc chúng con ốm đau, cha thường thăm hỏi, hay có sự gì không hay, không phải, cha nhẹ nhàng dạy bảo. Với những người già ồm yếu, cha chăm sóc tận tình bằng những lời thăm hỏi. Những người cần đến bí tích cuối cùng thì bất kể đêm hay ngày, nắng hay mưa, trời nóng hay rét, cha đều tận tâm mang đến cho họ của nuôi linh hồn là chính Bí Tích Xức Dầu bệnh nhân và Bí Tích Hoà Giải, cha chăm sóc họ cả hồn lẫn xác. Công cha như núi Thái Sơn...
Phần cha, cha chỉ biết cho đi mà không đòi đền đáp, không một bằng khen, không một huy chương, chỉ biết phục vụ và phục vụ. Có lần chúng con hỏi cha về thân thế và sự nghiệp thì cha trả lời rằng: "Tôi thế nào thì mọi người đều biết cả". Chúng con xin lát đá hoa trong nhà cha cho sạch sẽ thì cha bảo: "Bao giờ mọi nhà trong làng Hà Thao này có đá hoa thì tôi mới lát". Trong những ngày xuân, mọi nhà chung vui tiệc tùng chúc tụng nhau, thì cha nắm cơm ra đi cùng các con, mang niềm vui ngày xuân đến cho những người bất hạnh, cô đơn, không có cơm ăn, nhà ở. Chỗ nghỉ ngơi của cha là dưới những lùm cây trên bờ đê sông Hồng, dòng sông vô tình vẫn lững lờ chảy mà không biết phía trên có cụ già tóc bạc đang phải bẻ từng miếng cơm nắm ăn vui vẻ. Những hạt mưa xuân cũng không kiêng nể gì đoàn người tìm niềm vui nơi những người bần cùng của xã hội, vẫn phảng phất bay bay đậu trên mái tóc một cụ già, làm cho mái tóc thêm trắng hơn. Một vĩ nhân âm thầm làm việc thiện đang nằm trên thảm cỏ xanh mà không ai biết đến.
Một năm đã trôi qua thật nhanh, hôm nay, con cái Ðức ông và đông đảo mọi thành phần dân Chúa cùng tụ họp về Hà thao để cùng hiệp thông với Ðức Tổng Giuse và quý Cha dâng Thánh lễ cầu nguyện cho Ðức ông. Hình ảnh của Ðức ông vẫn còn sâu đậm trong lòng mọi người với bao niềm thương mến, quý trọng.
Chia sẻ bài tin mừng về hai môn đệ trên đường Emmau, Ðức Tổng Giuse đã nêu bật hành trình cuộc đời của Ðức ông cũng như một con đường Emmau kéo dài với bao chuân truyên sóng gió. Năm 1954, khi đang du học ở nước ngoài, vâng lời bề trên, Ðức ông đã trở về giáo phận trong một hoàn cảnh đầy trắc trở hiểm nguy. Thế rồi, do thời thế, Ðức ông đã phải trải qua 25 năm quản chế khắc nghiệt giữa lúc tuổi trẻ đầy hăng say phục vụ và nhiệt huyết tông đồ. Cuộc đời Ðức ông là một chuỗi hành trình trên những con đường Emmau thật lắm chông gai nhưng đầy tràn niềm vui vì có Chúa đồng hành. Dù chịu nhiều oan ức, khổ đau nhưng Ðức ông vẫn vui lòng chấp nhận mà không oán trách, một lòng vì Chúa và đoàn chiên của mình. Tấm gương khiêm nhường, đơn sơ, thân thiện và nhất là lòng đạo đức sốt sắng của Ðức ông luôn còn mãi, dù giờ người đã về với Chúa.
Cuối thánh lễ, Cha Giuse Nguyễn An Khang - trưởng nghĩa tử của Ðức ông Giuse đã đại diện cộng đoàn, thân quyến nói lên tâm tình cảm tạ hồng ân Thiên Chúa vì muôn ân huệ đã ban xuống trên cuộc đời của Ðức ông, tri ân Ðức Tổng Giám mục và quý Cha cùng mọi thành phần dân Chúa đã hiện diện trong thánh lễ này để cầu nguyện cho Ðức ông. Ðức ông qua đi nhưng hình ảnh thân thương và gương sáng của người vẫn luôn đọng lại trong lòng mỗi người.
Lạy Chúa, xin thương xót và đón nhận linh hồn Ðức ông Giuse Ðích!
Giuse Trần Ngọc Huấn