Dân chúng tiếp tục đến Tòa Khâm Sứ Hà Nội
để đòi Nhà Nước trả lại đất
nhưng cổng Toà Khâm Sứ bị đóng kín
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Dân chúng tiếp tục đến Tòa Khâm Sứ Hà Nội để đòi Nhà Nước trả lại đất nhưng cổng Toà Khâm Sứ bị đóng kín.
Hà Nội, Việt Nam (21/12/2007) - Sáng ngày 21 tháng 12 năm 2007, bầu trời Hà Nội thoáng mưa nhỏ, không khí cũng có vẻ u ám nặng nề hơn. Ngay từ sáng sớm, nhiều người đã đến trước cổng Toà khâm sứ để hy vọng có thể vào viếng Ðức Mẹ Sầu Bi, nhưng cổng vào đã bị khoá, khác với hôm qua (20/12/2007), giờ đây cổng được bảo vệ cẩn thận hơn với ba lần khoá. Những bó hoa, những nén hương lòng đành ngậm ngùi gửi tặng Mẹ từ xa. Những người giáo dân ngậm ngùi ra về, gửi lại nơi Mẹ những tâm tình yêu mến, cậy trông và phó thác. Mẹ vẫn đứng đó, khuôn mặt vẫn sầu buồn!
Bên trong toà nhà, chúng tôi thấy thấp thoáng có mấy người ngó nghiêng ra, dường như họ đang phải canh chừng một điều gì đó, hay cũng có thể đang lo lắng vì sắp phải đối diện thêm với những điều theo họ là "trái khoáy" chặng!? Nhiều người đã lo lắng, liệu có thêm một vụ đập phá như ở Ðồng Ðinh mới đây không! Ðiều lo lắng đó cũng phần nào có cơ sở và cũng được minh chứng rõ ràng bởi các nhân chứng đêm qua thức để bí mật bảo vệ Mẹ từ bên ngoài hàng rào luôn khoá kín.
Ngày 20/12/2007, sau Thánh Lễ truyền chức linh mục, những bó hoa tươi thể hiện tâm tình hân hoan vui mừng của các tân chức đã dâng cả cho Mẹ, tạo thành một rừng hoa tươi quanh tượng Mẹ. Những bó hoa tươi cùng với ngạt ngào khói hương là thể hiện cho bao tâm tình của người con dâng kính Mẹ. Thật xúc động và thấm thía biết bao! Tuy nhiên, trong đêm, có mấy người đã lén đến bên tượng Mẹ, dẫm nát và lấy những bó hoa cho vào bao tải rồi lại lén lút mang đi, họ mang đi đâu chắc chúng ta cũng biết rồi. Chà đạp và vứt bỏ đi những gì là thể hiện của tấm lòng giáo dân với Ðức Mẹ, điều đó là một sự xúc phạm và cũng có thể coi là hành động xâm phạm tín ngưỡng một cách trắng trợn. Theo nhiều người cho biết, buổi chiều ngày 20 tháng 12 năm 2007, công an đã cho gọi cả người dùng xe xích lô để chở tượng và những người mà theo họ là "cầm đầu" khi đặt tượng lên gốc cây đa trước toà Khâm Sứ, giam họ và tra khảo đến xế chiều mới cho về. Chắc hẳn chúng ta cũng nhớ cách đây vài ngày, công an còn cho cả xe càn cùng với vài người của họ vào "canh gác" trong khuôn viên Toà Giám Mục Hà Nội. Tất cả những hành động đó cho thấy sự lúng túng và bối rối trong cách hành xử của chính quyền.
Cầu nguyện, trông cậy và hy vọng - đó chính là những phương thức và vũ khí mạnh mẽ của người Kitô hữu. Mẹ vẫn đứng đó, vẫn yêu thương và che chở những con cái đang sống cảnh lầm than. Chúng ta tin tưởng và phó thác mọi sự trong tay Mẹ, nhờ mẹ và với Mẹ để "đem chân lý vào chốn lỗi lầm".
Giuse Phạm Ngọc Minh