Cảm nhận từ một góc nhìn

về Ðại Hội Giới Trẻ tại Hải Phòng

 

Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines

 

Cảm nhận từ một góc nhìn về Ðại Hội Giới Trẻ tại Hải Phòng.

Hải Phòng, Việt Nam (10/11/2007) - Tôi không thể viết hết được những thành công, diễn biến của Ðại hội giới trẻ các giáo phận miền Bắc vừa diễn ra tại Hải Phòng. Mà chỉ dám nói lên từ một "góc nhìn", chút cảm nhận từ một khía cạnh nào đó về Ðại hội giới trẻ. Những giây phút tuyệt vời mà tôi được chứng kiến, những khoảnh khắc không thể nào quên.


Ðại Hội Giới Trẻ các Giáo phận Miền Bắc Việt Nam tại Hải Phòng.


Sự thành công về quy mô của Ðại hội là một điều thật đáng ngưỡng mộ. Một sự kiện tôn giáo với sự tham gia của hơn 10 nghìn bạn trẻ đến từ 10 giáo phận khu vực Miền Bắc, khuôn viên, địa bàn tổ chức tiện nghi, hiện đại "thiên thời, địa lợi, nhân hoà". Chắc chắn, đã có ơn Chúa luôn sát cánh cùng sự nỗ lực âm thầm phục vụ của bao nhiêu con người để làm nên sự thành công của Ðại hội. Có thể nhận thấy đó thực sự là một sự kiện tôn giáo nổi bật. Nhưng đó mới chỉ là bề nổi. Còn đằng sau đó, tôi cảm nhận được sự thành công tuyệt vời nhất là những gì người trẻ đón nhận được, kín múc được, cảm nghiệm được sau sự kiện trọng đại này.

Bước vào thánh lễ khai mạc đại hội, những giây phút chứng kiến sự hiện diện của các đấng bậc chủ chăn, lòng tôi tràn ngập tâm tình tạ ơn Chúa. Tạ ơn Chúa vì có quá nhiều bạn trẻ mến mộ các đấng bậc bề trên của mình. Rõ ràng tôi chẳng bao giờ thần tượng một ngôi sao điện ảnh hay một cầu thủ bóng đá nổi tiếng nào... Tôi thần tượng đời sống linh mục, đời tu trì của các ngài. Và ở khía cạnh nào đó, trong đức tin, tôi tin các đấng bậc ấy đang sống và phục vụ chúng tôi, phục vụ giáo hội. Niềm tin ấy đánh động tâm hồn tôi, lương tri của tôi.

Lắng đọng tâm hồn trước khi bước vào chương trình cầu nguyện sám hối. Có rất nhiều bạn trẻ xét mình, xưng tội, đền tội. Một hình ảnh lắng đọng trong tâm trí tôi là hình ảnh của một bạn trẻ, mặt đối diện trước Thánh giá, cầu nguyện trong thinh lặng mà sốt mến đến lạ lùng. Làm sao tìm được ở đâu một tâm hồn chân thành đến thế của một người trẻ! Bạn đang sám hối, đang cầu nguyện gì trước Chúa. Trong tiếng nhạc thánh ca êm đềm, sâu lắng, tôi ngồi giữa lòng hội trường, ngước nhìn lên Thánh giá, soi lại những biến cố của cuộc đời mình. Tôi thấy Chúa đang đồng hành với tôi, với bạn trẻ kia, và với bao nhiêu người khác nữa.

Trong tiếng hát vang câu kinh hoà bình, ánh nến soi lên bao gương mặt sốt sắng của các bạn trẻ.. Có rất nhiều bạn trẻ ngoài công giáo nữa, họ cũng hát theo, nhìn theo, và chắc chắn họ cũng cảm nhận được ý nghĩa của những lời kinh tuyệt vời ấy. Bởi ở đó có một thứ ngôn ngữ chung, ngôn ngữ của tình yêu, tình liên đới, ngôn ngữ của sự sáng: "để con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hoà vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm..."

Trong cái lạnh lạnh của đêm dạ hội thánh ca, 12h đêm tôi rảo bước qua các trại của các bạn trẻ đến từ xa. Họ tới tham dự đại hội với niềm hăng say, háo hức vô cùng. Mặc cho cái rét của trời đất, không màng tới cái khó khăn của điều kiện ăn ở lại qua đêm, ở họ tôi chỉ thấy những nụ cười ấm lòng, những ánh mắt reo vui được tham dự đại hội. Và trên hết là niềm tin, là tinh thần hoan hỉ trong ơn Chúa.

Phép lành toà thánh ban cho tất cả những ai thành tâm sám hối, có tinh thần cầu nguyện và hướng về Ðại hội giới trẻ này. Một bạn trẻ Việt Nam đang ở xa quê, có gửi cho tôi một message: Những ngày này, mình nhớ quê hương vô cùng, mình cùng nhau cầu nguyện hướng về đại hội. Một bạn trẻ khác vượt đường xa về tham dự đại hội, không may bố mẹ bị ốm, phải ở nhà chăm sóc bố mẹ mà lòng vẫn ao ước được tham dự đại hội. Nhiều bạn trẻ phải làm ca mà không được nghỉ nhưng tâm hồn khao khát được bước tới đại hội. Những người bạn đang phải vật lộn với cơn đau đớn của bệnh tật, những người đang miệt mài làm việc thiện nguyện vì mục đích cho hành động bác ái... Trong giờ phút cầu nguyện tôi nhớ tới những con người ấy. Họ chính là những nhân chứng hành động cho những lời cầu nguyện của đại hội hôm nay.

"Hãy theo Thầy", không biết tiếng gọi ấy có phai nhạt dần trong lòng các bạn trẻ sau những ngày đại hội hay không. Nhưng trong niềm tin rằng, đã có Chúa hiện diện và thôi thúc chúng tôi, những người trẻ của giáo hội hôm nay sẽ nghe thấy tiếng gọi ấy trong hành trình cuộc đời mình. Rõ ràng ngày nay đang có rất nhiều người trẻ tự cho mình cái quyền cách tân những giá trị văn hoá truyền thống, những chuẩn mực đạo đức và đạo lý làm người, ngày càng nhiều bạn trẻ đang coi nhẹ mọi hình thức có tính chất giáo dục, tư vấn, khuyên răn họ, bình luận về nếp sống của họ. Một chương trình truyền hình, một bài báo, một cuốn sách, một bộ phim nổi tiếng, một liveshow hay một blog hoành tráng, thậm chí cả một cơ chế pháp lý... tất cả đều không thể có sức lay động kỳ diệu bằng một điều đơn sơ nhất nhưng đã được xác tín trong niềm tin của người trẻ rằng: Tôi đã nghe thấy tiếng gọi "Hãy theo Thầy".

 

Lê Thủy

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page