Những Lời Huấn Ðức của ÐTC tại Assisi
trước khi đọc Kinh Truyền Tin
liền sau thánh lễ sáng Chúa Nhật 17/06/2007
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Những Lời Huấn Ðức của Ðức Thánh Cha tại Assisi trước khi đọc Kinh Truyền Tin liền sau thánh lễ sáng Chúa Nhật 17 tháng 6 năm 2007.
(Radio Veritas Asia 18/06/2007) - Quý vị và các bạn thân mến. Chúng ta đã theo dõi trọn cả bài giảng của ÐTC trong thánh lễ tại Assisi, vào sáng Chúa Nhật, ngày 17 tháng 6 năm 2007. Hôm nay, kính mời quý vị và các bạn theo dõi những lời Huấn Ðức, tóm gọn sứ điệp của Thánh Phanxicô Assisi cho con người ngày nay, mà ÐTC đã nói sau thánh lễ, trước khi xướng kinh Truyền Tin với mọi người hiện diện. ÐTC đã nói như sau:
Anh chị em thân mến,
Cách đây tám thế kỷ, thành phố Assisi khó mà tưởng tượng ra vai trò mà Chúa Quan Phòng muốn trao cho, một vai trò làm cho thành phố Assisi hôm nay được biết đến trên toàn thế giới, một "nơi đích thật của linh hồn".
Mang đến cho thành phố một đặc điểm như vừa nói, là biến cố đã xảy ra tại nơi đây và đã ghi dấu thành phố Assisi này một cách không thể xoá đi được. Tôi muốn nói đến biến cố về cuộc trở lại của thanh niên Phanxicô; sau 25 năm sống tầm thường, mơ mộng, với việc đi tìm thú vui và những thành công thế tục, thanh niên Phanxicô mở rộng tâm hồn đón nhận ân sủng, trở về với chính mình, và từ từ nhận Chúa Kitô làm lý tưởng cho đời sống mình. Cuộc hành hương hôm nay của tôi đến Assisi muốn gợi lại trong ký ức biến cố trở lại này, để sống ý nghĩa và tầm mức của nó. Với lòng xúc động đặc biệt, tôi đã dừng lại thăm ngôi nhà thờ nhỏ San Damiano, trong đó thanh niên Phanxicô đã nghe được từ Ðấng chịu đóng đinh những lời đề nghị chương trình sống như sau: "Phanxicô, hãy đi sửa chữa lại Nhà Ta" (2 Cel I,6,10: FF 593). Ðó là một sứ mạng được bắt đầu với việc trở lại trọn vẹn của con tim, để rồi sau đó trở thành men Tin Mừng, được gieo vãi mạnh mẽ trong Giáo Hội và trong xã hội. Tại Rivotorto, tôi đã nhìn thấy nơi mà theo truyền thuyết những anh chị em phong cùi tụ họp lại, để Phanxicô đến gặp với hết tình thương, và như thế bắt đầu cuộc sống ăn năn đền tội; tại Rivotorto, tôi cũng đã thấy Nhà Thờ, gợi nhớ lại nơi cư ngụ nghèo hèn của thánh Phanxicô và của những anh em đầu tiên theo ngài. Tôi đã đến thăm Vương Cung Thánh Ðường Thánh Chiara, và chiều nay, sau khi viếng thăm Nhà Thờ Chính Toà Assisi, tôi sẽ dừng thăm nơi được gọi là "Porziuncola", mà từ đó Thánh Phanxicô, --- dưới bóng Mẹ Maria, --- đã hướng dẫn những bước đầu tiên của cộng đoàn huynh đệ đang phát triển, và cũng là nơi thánh nhân trút hơi thở cuối cùng. Tại nơi này, Tôi sẽ gặp các bạn trẻ, bởi vì thanh niên Phanxicô, sau khi đã trở lại với Chúa Kitô, đã thu hút được tâm hồn các bạn trẻ.
Giờ đây, trong giây phút này, từ Vương Cung Thánh Ðường Thánh Phanxicô -- nơi còn cất giữ hài cốt ngài -- tôi muốn lấy làm của mình những lời chúc tụng của thánh Phanxicô như sau: "Lạy Ðấng tối cao, Ðấng toàn năng, lạy Chúa, là Ðấng tốt lành, xin dâng lên Ngài lời chúc tụng, vinh quang và danh dự và mọi phúc lành" (Bài ca chúc Anh Mặt Trời 1, FF 263). Thánh Phanxicô Assisi là nhà giáo dục vĩ đại cho đức tin và lời chúc tụng của chúng ta. Say mê Chúa Giêsu Kitô, thánh nhân đã gặp được dung mạo Thiên Chúa Tình yêu, trở thành người say mê hát mừng Thiên Chúa. Theo ánh sáng của Tám Mối Phúc của Tin Mừng, người ta hiểu được sự dịu hiền mà thánh Phanxicô đem ra sống thực với kẻ khác; ngài khiêm tốn đến với tất cả mọi người và biến mình thành chứng nhân và là kẻ xây dựng hoà bình.
Từ thành phố của Hoà Bình này, tôi muốn gởi lời chào đến những nhân vật lãnh đạo các cộng đoàn kitô và các tôn giáo khác, mà vào năm 1986, các vị đã nhận lời mời của vị tiền nhiệm đáng kính của tôi, để đến đây, quê hương của thánh Phanxicô, sống một Ngày Quốc Tế cầu nguyện cho Hoà Bình. Tôi cho mình có bổn phận nói lên từ nơi đây một lời kêu gọi khẩn thiết: xin hãy ngưng tất cả mọi xung đột vũ trang đang nhuộm máu trái đất; ước gì tiếng súng im đi, và khắp nơi hận thù hãy nhường chỗ cho tình thương, sự xúc phạm nhường chỗ cho sự tha thứ, và sự bất đồng nhường chỗ cho sự hiệp nhất! Trong tinh thần, chúng ta cảm nghiệm như đang có mặt nơi đây, tất cả những ai đang khóc than, đang đau khổ và đang phải chết vì chiến tranh và vì những hệ quả bi thảm của nó, tại bất cứ nơi nào trên thế giới. Tâm tư chúng ta đặc biệt nghĩ đến Thánh Ðịa, nơi rất được thánh Phanxicô yêu mến, nghĩ đến Iraq, Liban, và toàn vùng Trung Ðông. Dân chúng tại những đất nước này, từ nhiều năm qua, đã biết những khủng khiếp của chiến tranh, của nạn khủng bố, của bạo lực mù quáng; họ đã trải qua ảo tưởng cho rằng sức mạnh có thể giải quyết những xung đột; họ chối từ lắng nghe những lý lẽ của kẻ khác và chối từ trả lại sự công bằng cho kẻ khác. Chỉ một cuộc đối thoại chân thành và có tinh thần trách nhiệm, được nâng đỡ một cách quảng đại bởi cộng đồng quốc tế, mới có thể chấm dứt biết bao đau khổ và ban lại sự sống và phẩm giá cho con người, cho các cơ cấu và các dân tộc.
Nguyện xin Thánh Phanxicô, con người của hoà bình, cầu cùng Chúa ban cho chúng ta ơn này: là được gia tăng nhiều người chấp nhận trở thành "dụng cụ của hoà bình", nhờ qua hàng ngàn hành vi đơn nhỏ của cuộc sống hằng ngày; ước chi tất cả những ai nắm giữ vai trò trách nhiệm, được linh động bởi tình yêu say mê hoà bình và bởi một ý chí sắt đá muốn đạt đến hoà bình, bằng việc chọn lấy những phương thế tương xứng để đạt đến hoà bình. Nguyện xin Ðức Nữ Ðồng Trinh, --- mà thánh Phanxicô yêu mến với con tim dịu dàng và ca tụng với những lời ca đầy linh thánh, --- (xin Ðức Nữ Ðồng Trinh) giúp chúng ta khám phá bí quyết của hoà bình trong phép lạ tình thương được hoàn tất trong cung lòng Mẹ, với việc nhập thể của Con Thiên Chúa.
Sau những lời trên, ÐTC xướng kinh Truyền Tin và ban phép lành cho mọi người hiện diện, kết thúc chương trình viếng thăm Assisi buổi sáng Chúa Nhật 17 tháng 6 năm 2007. Buổi chiều, ÐTC còn gặp các bạn trẻ, trước khi rởi Assisi trở về lại Roma. Chúng tôi sẽ tường thuật trong bài thời sự lần tới.
(Ðặng Thế Dũng)