Tâm tình chia sẻ dịp tất niên Bính Tuất

và Ðón Mừng Năm Mới Ðinh Hợi 2007

 

Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines

 

Một vài Tâm tình chia sẻ dịp tất niên Bính Tuất và Ðón Mừng Năm Mới Ðinh Hợi 2007.

Chúng ta đang ở trong những ngày cuối cùng của năm âm lịch Bính Tuất. Chỉ còn vài ba ngày nữa là tết rồi. Trong những giờ phút giao thời giữa cũ và mới này, xin được chia sẻ một vài tâm tình:

1. Tâm tình tạ ơn.

Thiên Chúa là Cha yêu thương đã ban cho chúng ta biết bao ơn lành hồn xác trong một năm qua. Chúa ban ơn cho ta với tình thương vô điều kiện. Thiên Chúa là Ðấng làm cho mặt trời soi chiếu trên người lành cũng như kẻ dữ; cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất lương. Thiên Chúa ban ơn cho tất cả mọi người. Thiên Chúa không đòi ta phải trả ơn Ngài, nhưng những kẻ chịu ơn như chúng ta lại phải biết ơn Ngài. Liệu có ai trong chúng ta lại thích người vô ơn, lại muốn làm người vô ơn?

Thế nhưng muốn tạ ơn thì trước hết chúng ta phải nhận thấy những ơn lành Chúa ban đã. Nhận ra những ơn lành Chúa ban thì mới có thể tạ ơn, còn nếu chẳng thấy ơn lành đâu cả thì tạ ơn làm sao được! Trong cuộc đời, thiếu gì những người suốt quanh năm ngày tháng kêu ca khổ sở, bất hạnh. Có người còn nói: Trời ơi, sao tôi lại phải khổ sở thế này; có lẽ tôi còn đau khổ hơn cả Chúa Giê-su trong tuần thương khó! Nếu chỉ nhìn thấy những khổ đau như thế thì làm sao mà tạ ơn được. Phải nhận ra ơn thì mới hân hoan phấn khởi tạ ơn chứ. Chắc chắn Chúa ban cho mỗi người những ơn riêng khác nhau, ở đây chỉ xin nói đến ơn chung Chúa ban cho tất cả mọi người, đó là sự sống. Có những người liều lĩnh bảo: Tôi chẳng cần gì đến Chúa hết. Tôi tự làm, tôi tự ăn và tôi sống. Có thật thế không? Ai cũng đều thấy rõ: muốn sống được cần phải ăn, phải uống và phải thở. Trong thực tế, người ta có thể nhịn ăn được 1 tháng, người ta có thể nhịn uống được 1 tuần. Thế còn người ta có thể nhịn thở được mấy ngày? Làm sao mà nhịn thở được mấy ngày, chỉ nhịn thở một hai phút là đã hấp hối mất rồi. Thế nên khi có ai chết thì người Việt Nam còn gọi là tắt thở. Không thở thì làm sao mà sống được. Chúng ta nhiều khi cứ lo của ăn của uống mà quên rằng hơi thở là điều quan trọng nhất cho sự sống. Cái hơi thở đó ai ban cho chúng ta nếu không phải là chính Chúa? Và để biết ơn Chúa thì chúng ta hãy quí mến sự sống Chúa ban, hãy dùng sự sống ấy để mà xây dựng những liên hệ yêu thương nhân ái.

Một ơn lành quan trọng nữa Chúa ban cho hầu hết mọi người đó là thân xác. Chúa ban cho chúng ta một thân thể lành mạnh. Tạ ơn Chúa. Có biết bao người mù lòa cả đời họ chỉ là toàn bóng tối. Họ ước ao một lần được nhìn thấy trăng sao mà không được. Còn chúng ta, Chúa ban cho đôi mắt sáng để chiêm ngưỡng biết bao cảnh đẹp, nhìn ngắm biết bao gương mặt người thân. Tạ ơn Chúa. Có biết bao người cụt chân, cụt tay, có những người bại liệt chỉ ước ao giá mà đi được một bước thôi cũng hạnh phúc lắm rồi. Thế thì tại sao chúng ta không tạ ơn Chúa khi Ngài cho chúng ta đôi chân khỏe mạnh đi thăm biết bao nhiêu nơi, đi gặp gỡ biết bao nhiêu người? Biết đâu chẳng có những khi chúng ta khóc lóc buồn sầu khi mình có một đôi giày không hợp mốt thời trang, trong khi đó có người anh chị em chúng ta đang ngồi trên xe lăn vẫn vui cười tạ ơn Chúa.

Ðể đời hạnh phúc chúng ta cần nhận ra những ơn lành Chúa ban. Hằng ngày, Chúa cũng ban cho chúng ta những ơn lành tuyệt vời qua những người anh chị em xung quanh. Xin hãy tạ ơn Chúa và xin cảm ơn nhau. Ai đó đã nói rằng: Bạn bất hạnh bởi vì bạn chỉ những nhìn thấy những gì bạn Không Có, mà không nhận ra những gì bạn Ðang Có. Ðể hạnh phúc chúng ta hãy đếm những niềm vui, đừng đếm những nỗi buồn; hãy đếm những bạn thân, đừng đếm những kẻ thù; hãy đếm những nụ cười, đừng đếm những giọt lệ; hãy đếm những mạnh khỏe, đừng đếm những ốm đau; hãy đếm những hồng ân, đừng đếm những hoạn nạn. Có như thế đời chúng ta sẽ ngập tràn hạnh phúc vì luôn sống trong ơn Chúa, luôn cảm nghiệm được tình thương quan phòng của Thiên Chúa.

2.Tâm tình sám hối.

Tại Việt Nam, tết đến, ai ai cũng quét dọn nhà cửa cho sạch sẽ. Ở những vùng quê nghèo không có bình tắm nóng lạnh, trong mùa đông giá rét nhiều người ngại hàng tuần không tắm, thế nhưng tết đến, dù trời có rét cỡ nào đi nữa thì cũng phải cố gắng tắm một cái thật kĩ càng để đón tết. Mọi người muốn sạch hơn, muốn đẹp hơn, muốn thơm hơn để đón tết. Ðiều đó rất tốt. Thế nhưng nhiều khi chúng ta chỉ quan tâm làm sạch bên ngoài mà quên không làm sạch tâm hồn. Tâm hồn ta ai mà chẳng chứa rác bẩn là những tội lỗi thì ta lại không quan tâm để ý. Linh mục Nguyễn Trọng Tước đã viết: "Rác chỉ làm bẩn cuộc đời, còn tội đã biến cuộc đời thành rác". Tội nguy hại quá! Cây cối trong trời đất từ mùa đông sang mùa xuân cũng biết trút bỏ hết lá vàng vỏ khô để nẩy nở những chồi non lộc mới, để có một sức sống mới. Ước gì, mỗi người trong chúng ta khi vứt bỏ tất cả những gì là bẩn thỉu cũ kĩ ra khỏi nhà để đón tết, thì chúng ta cũng biết vứt bỏ tất cả tội lỗi, những tính mê nết xấu là những rác rưởi tâm hồn qua bí tích hòa giải. Có như thế, chúng ta mới thực sự sạch sẽ, đẹp đẽ, thơm tho trọn vẹn cả hồn lẫn xác để đón tết.

3.Tâm tình tha thứ.

Có hai thứ mùa xuân: mùa xuân của đất trời và mùa xuân của tâm hồn. Nắng ấm của mùa xuân đất trời làm cho những cành cây khẳng khiu cằn cỗi đâm chồi nẩy lộc xanh tươi, thì chính sự tha thứ của mùa xuân tâm hồn cũng làm cho những liên hệ tình thân đã khô héo thì nay nảy nở những chồi lộc yêu thương mới. Nếu ta không tha thứ, thì gió vẫn dịu mát, nắng vẫn chan hòa, bầy chim vẫn vui hót, chỉ có riêng lòng ta là cay đắng vì những hận thù mà thôi. Vậy thì tha thứ không chỉ được lợi cho kẻ được tha, mà còn được lợi cho chính người tha thứ. Có lẽ chúng ta đã sám hối, đã xin lỗi, đã giao hòa với Chúa rồi, nhưng chúng ta cần khiêm tốn, can đảm và thật lòng xin lỗi nhau. Chính khi những người trong gia đình, trong cộng đoàn, trong giáo xứ đến gặp gỡ và xin lỗi nhau, tha thứ cho nhau thì lúc đó mùa xuân tâm hồn bừng nở những đóa hoa yêu thương ngát hương hạnh phúc.

Nếu mỗi người luôn sống trong tâm tình tạ ơn, đồng thời biết sám hối và tha thứ cho nhau, thì chắc chắn chúng ta sẽ có một mùa xuân tâm hồn vô cùng xinh tươi, mùa xuân ấy không chỉ có ở mấy ngày tết nhưng nó kéo dài cả cuộc đời chúng ta. Chúa là mùa xuân vĩnh cửu. Có Chúa trong lòng, đời chúng ta luôn tràn ngập niềm vui, tình yêu và hạnh phúc.

 

Bắc Ninh, ngày 12/02/2007

Nguyễn Xuân Trường

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page