Thánh Lễ Cầu Nguyện Cho Bệnh Nhân
Tại Nhà Thờ Thủ Thiêm, Giáo Phận Saigòn
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Thánh
Lễ Cầu Nguyện Cho Bệnh Nhân Tại Nhà Thờ Thủ Thiêm, Giáo
Phận Saigòn.
Giáo Xứ Thủ Thiêm thuộc giáo phận Sài Gòn đã dành một thánh lễ đặc biệt cầu nguyện cho bệnh nhân, nhân ngày quốc tế bệnh nhân. |
Saigòn, Việt Nam (10/02/2007) - Sáng ngày 10 tháng 2 năm 2007, tại nhà thờ Thủ Thiêm thuộc giáo phận Sài Gòn đã dành một thánh lễ đặc biệt cầu nguyện cho bệnh nhân nhân ngày quốc tế bệnh nhân.
Nhà thờ tọa lạc bên cạnh dòng sông Sài gòn và cũng ngay cạnh bến phà Thủ Thiêm, chỉ cách trung tâm Sai gon có một con sông mà đời sống người dân chênh lệch rõ rệt. Bên kia sầm uất đô hội bên này đìu hiu, thanh vắng, người dân sáng sáng nườm nượp đi phà sang bên kia làm thuê...
Cha chánh xứ cho chúng tôi biết Ngài cử hành thánh lễ này nhằm cho người bệnh cảm thấy luôn được sự quan tâm săn sóc và cầu nguyện. Cha đọc được tâm tình một người bệnh nhân của Mẹ Têresa, anh nói đại ý: "khi tôi đau ốm nằm vật vạ ở ngoài đường tôi bị coi như một con vật nhưng Mẹ Têrêsa đã đưa tôi về cho tôi chuẩn bị chết như một thiên thần. Và có lẽ Ngài cũng ước ao các bệnh nhân của Ngài cũng cảm nghiệm như thế".
Ðầu giờ lễ, cha phó nhắn nhủ với bệnh nhân rằng nỗi đau bệnh của ông bà cũng là sự đau bệnh của những người trong giáo xứ, anh chị em hết lòng chia sẻ cùng quý ông bà trong thánh lễ ban sáng và thánh lễ này mọi người cùng hiệp thông cầu nguyện cho ông bà.
Chưa 7 giờ người nhà của bệnh nhân đã đưa người thân của mình đến nhà thờ, cha sở Gioan Baotixita Lê Ðăng Niêm, cha phó Phêrô Nguyễn Văn Hành và cha Gioakim Nguyễn Văn Hiếu đã chờ ở cửa nhà thờ tự bao giờ, chính tay các ngài dẫn bệnh nhân vào nhà thờ. Tôi được chứng kiến một cử chỉ đẹp một tình thân nghĩa thiết và mang đầy tính nhân văn trong một buổi sáng cuối năm, khi ánh ban mai bắt đầu ló rạng.
Thành phần tham dự thánh lễ hôm nay gồm những bệnh nhân đau yếu, những cụ già trên 75 tuổi, đặc biệt có quý Soeur nhà hưu dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm. Hình ảnh quý chị Thỉnh Sinh và quý chị Tập Viện mỗi người đẩy một xe lăn chở các Soeur già từ Dòng sang nhà thờ làm những người đi đường phải dừng lại hồi lâu. Một hình ảnh đẹp nữa trong nắng mai. Tôi chợt nhận ra ở đây hai điều cho mình đó là dấu ấn thời gian tuy in đậm trên gương mặt quý Soeur, nhưng sự trung tín, lòng trung thành vẫn tràn đầy trên khoé mắt như hôm nào trong ngày khhấn Dòng, điều thứ hai là hai thế hệ cùng dắt nhau đi trên một con đường về nhà Cha, nụ cười tiếng nói của hai thế hệ chan hoà làm một.
Ðúng 7 giờ thánh lễ đồng tế được cử hành, cha Cố chủ tế, dù đã 83 tuổi nhưng tiếng nói vẫn dõng dạc, rõ ràng, mạch lạc. Cha mời gọi mọi người cùng chung ý cầu nguyện cho tất cả bệnh nhân những người hiện diện và tất cả những người vắng mặt.
Trong bài giảng, cha chủ tế đã nói về mầu nhiệm của sự đau khổ. Không phải ai có tội nhiều thì bệnh nặng và ngược lại, nhưng Thiên Chúa cho chúng ta cùng chịu những đau khổ để bắt chước Ðức Kitô, đấng không vương một chút tội nào nhưng cũng chịu nhiều đau khổ. Bệnh tật không làm ta nản chí sờn lòng nhưng qua đó mình biết vâng lời Thiên Chúa, khiến đau khổ đem lại lợi ích giúp ta làm đẹp lòng Chúa và phần thưởng ngày sau sẽ dành cho mỗi người trên Thiên Quốc.
Sau bài giảng, cả ba cha cùng đi xức dầu bệnh nhân, những ai có nhu cầu xức dầu khi vào nhà thờ đã được các trưởng khu dán trên ngực áo tờ giấy nhỏ với chữ xức dầu. Thánh lễ hôm nay được cử hành đặc biệt cho bệnh nhân nên có những điều đặc biệt: thứ nhất bàn thờ di động, bàn thờ được đem xuống khỏi gian cung thánh và đặt gần nhất với bệnh nhân. Ðặc biệt nữa khi tham dự thánh lễ, bệnh nhân chỉ có một cử chỉ duy nhất là ngồi và đặc biệt cuối cùng là được xức dầu tập thể cũng như Mình Thánh Chúa được đem đến tận nơi.
Ba bóng áo lễ trắng giữa những bệnh nhân, một tình thương mến của chủ chăn dành cho các con chiên đau bệnh, một sự trân trọng của những người có chiệm vụ chăm sóc những linh hồn không thể thường xuyên đến nhà thờ tham dự thánh lễ, một sự ân cần lo toan, chuẩn bị chu đáo... tất cả tạo nên một nét đẹp và ấn tượng nơi nhưng bệnh nhân. Quý cụ ông, cụ bà run run đón Mình Thánh Chúa. Quý Soeur lặng lẽ thu mình trong xe lăn chắp tay cầu nguyện... tất cả như đã sẵn sàng, những tâm hồn gần gũi Chúa hơn bao giờ hết và những lời cầu nguyện cũng tha thiết hơn bao giờ hết.
Khi ban phép lành cuối lễ xong, cha xứ chợt đề nghị quý ông bà anh chị em dù đã hết hơi nhưng hãy hết sức hát bài Xin dâng lời cảm tạ để tạ ơn Chúa, và trong ngôi thánh đường cổ kính tiếng hát của những người tàn hơi ngân lên dù không đồng điệu, không đúng cung, không có một nhạc cụ hay nhạc khí nào nhưng tôi cảm thấy đây là bài hát hay hơn bao giờ hết mà tôi đã từng được nghe.
Ra về, trên tay mỗi bệnh nhân là một phần quà nho nhỏ, dù ít nhưng lại nặng tình nặng nghĩa yêu thương, chợt thấy sáng lên lời mời gọi của giáo hội Việt Nam với năm sống đạo: Dấn Thân - Phục vụ bằng con đường yêu thương.
Minh Nguyên