Bệnh nhân HIV/AIDS và người thân
cám ơn người Công giáo đã giúp đỡ họ
sau khi các bác sĩ đã hết cách cứu chữa
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Bệnh nhân HIV/AIDS và người thân cám ơn người Công giáo đã giúp đỡ họ sau khi các bác sĩ đã hết cách cứu chữa.
Sàigòn, Việt Nam (UCAN - VT01613.1424 Ngày 20-12-2006) - Những người đang sống với HIV/AIDS trong thành phố lớn nhất Việt Nam - Sàigòn - và thân nhân của họ cho biết họ biết ơn một nhóm Công giáo vì đã giúp đỡ họ vật chất và tinh thần mà họ không tìm thấy ở những nơi khác.
Tại một Thánh lễ kỷ niệm bảy năm thành lập nhóm Tiếng Vọng gần đây, những người bị nhiễm HIV và các thành viên trong gia đình họ chia sẻ việc nhóm này đã giúp đỡ họ như thế nào.
Bà Maria Lê Thị Thanh Nguyên, 51 tuổi, đã chuyển sang AIDS, chia sẻ với những người tham dự Thánh lễ tại nhà thờ Phú Trung rằng bà đã sút ký xuống còn 37 kilôgam khi căn bệnh này bắt đầu hủy hoại cơ thể bà. HIV tấn công hệ miễn dịch của cơ thể, thường chuyển sang AIDS, vốn làm cho người ta còn ít hay không còn khả năng chống lại bệnh tật, và gần như luôn gây chết người.
Bà Nguyên bị nhiều chứng bệnh nặng. Năm 2005, các bác sĩ tại một bệnh viện nhà nước đã bảo gia đình đưa bà về nhà vì họ không thể giúp bà được nữa. Các thành viên trong gia đình cũng hết hy vọng là bà sẽ bình phục và họ thậm chí đã mua một quan tài và đồ tang cho bà, bà kể lại. Chính lúc đó một nữ tu Công giáo bảo họ đến nhờ nhóm Tiếng Vọng giúp đỡ.
Bà Nguyên kể tiếp, các thành viên trong nhóm đã đến thăm, cầu nguyện và chăm sóc sức khỏe cho bà trong nhiều tháng, và bà đã có thể hồi phục sức khỏe phần nào và bây giờ bà cân nặng được 45 kilôgam.
Người mẹ của ba người con trai nói: "Tôi rất vui mừng vì còn sống cho đến hôm nay và còn tham dự đám cưới của con trai tôi hồi tháng 10 (năm 2006) nhờ sự giúp đỡ của nhóm". Bà còn hy vọng sẽ có thể thấy con trai út của bà, hiện đang học lớp tám, học hết đại học.
Bà Nguyên là một trong 200 bệnh nhân HIV/AIDS, thân nhân và bạn bè của họ đã tham dự Thánh lễ hôm 26-11-2006 do cha Giuse Maria Lê Quốc Thăng, chánh xứ Phú Trung, cử hành. Thành phố Saigòn cách Hà Nội 1,710 kilômét về phía nam.
Chị Maria Nguyễn Thị Vinh, người thành lập nhóm Tiếng Vọng năm 1999, nói với UCA News: "Chúng tôi muốn chăm sóc sức khỏe cho những người bị HIV/AIDS để họ có thể khỏe mạnh lại và sống tốt hơn". Người Công giáo 39 tuổi này cho biết chị thành lập nhóm để đáp lại lời kêu gọi của linh mục dòng Chúa Cứu Thế Mátthêu Vũ Khởi Phụng là mọi người hãy chăm sóc cho bệnh nhân HIV/AIDS bị gia đình bỏ rơi trong các bệnh viện địa phương.
Người dược sĩ này kể lại: "Tôi thích yêu mến những người bị bỏ rơi vì thế tôi quyết định tham dự một khóa học chăm sóc cơ bản cho bệnh nhân HIV/AIDS do dòng Chúa Cứu Thế tổ chức". Chị nói thêm, lúc đó người ta thường tránh tiếp xúc với những bệnh nhân này.
Theo chị Vinh, bảy năm qua nhóm này gồm 25 thành viên đã chăm sóc sức khỏe cho 2,070 người, trong đó 2/3 đã chết. Các nhà hảo tâm đã tài trợ một số thuốc men mà họ dùng để phục vụ bệnh nhân không phân biệt tôn giáo.
Các thành viên trong nhóm đưa các bệnh nhân AIDS không có nhà cửa đến một Trung tâm Mai Hòa của dòng Nữ tử Bác ái Thánh Vinh Sơn. Chị Vinh nói thêm, các nhà hảo tâm trả chi phí mua quan tài và tang lễ cho các bệnh nhân nghèo hay những người không có người thân.
Tại cuộc họp mặt hôm 26-11-2006, bà Phan Thị Lan, 60 tuổi, đã chia sẻ với các tham dự viên những việc mà nhóm của chị Vinh đã làm cho con trai bà, chết vì AIDS cách đây ba tháng.
Người phụ nữ gầy guộc này bày tỏ lòng biết ơn đối với các thành viên trong nhóm đã đến viếng thăm và chăm sóc cho con bà trong những ngày cuối đời. "Nó hạnh phúc khi lãnh nhận các nghi thức sau cùng và đã ra đi thanh thản", bà nói.
Nhiều bệnh nhân HIV/AIDS khác và thân nhân của họ cũng chia sẻ việc các thành viên nhóm Tiếng Vọng đã giúp cải thiện sức khỏe thể xác và tinh thần của người bệnh theo cách mà các bác sĩ địa phương không thể làm được.
Con trai của bà Lê Thị Xinh nghiện ma túy và bị nhiễm HIV. Năm 2005, các bác sĩ chẩn đoán con bà bị các bệnh liên quan đến gan và phổi nghiêm trọng và bảo bà đưa con bà về nhà vì họ không thể giúp được.
Bà Xinh, 48 tuổi, cho biết bà nhờ chị Vinh, lúc đó đang chăm sóc cho một bệnh nhân AIDS gần nhà bà, chăm sóc cho con bà.
Bà Xinh kể lại, mỗi ngày chị Vinh và các thành viên trong nhóm thường chăm sóc sức khỏe và cấp thuốc cho con bà, có cả dược thảo, và con bà bắt đầu phục hồi sức khỏe. "Giờ con tôi đã bỏ ma túy và đang giúp tôi quản lý cửa hàng. Nhóm đã cứu con tôi sống lại lần nữa đời nó".
Chị Vinh cho rằng "lời cầu nguyện của các bệnh nhân và gia đình họ" cũng như "sự chăm sóc tận tâm" của nhóm chị đã giúp người bệnh nặng hồi phục và sống lâu hơn các bác sĩ nghĩ. Lúc đầu chị học các kỹ năng chăm sóc HIV/AIDS từ các nhân viên y tế Công giáo và tham dự các khóa học về HIV/AIDS do Giáo hội tổ chức. Sau đó Ủy ban Phòng chống HIV/AIDS ở thành phố Saigòn đã cử chị ra Hà Nội tham dự các lớp học về điều trị HIV/AIDS vào năm 2002 và 2004.
Têrêsa Nguyễn Huỳnh Linh Thảo, 23 tuổi, một thành viên nhóm Tiếng Vọng, cho UCA News biết chị gia nhập nhóm là vì chị muốn phục vụ những người bị bỏ rơi. Chị cho biết chị học các kỹ năng chăm sóc HIV/AIDS từ mẹ chị, bà cũng là một thành viên trong nhóm.
Thảo làm việc tại một trường mẫu giáo vào buổi sáng, và viếng thăm bệnh nhân tại nhà vào buổi chiều. Chị cho biết, chị trò chuyện, nói đùa với họ và bắt tay họ, các cử chỉ này làm người bệnh cảm thấy hạnh phúc.
Theo chị Vinh, ngày càng nhiều bệnh nhân đến nhà chị để được chăm sóc sức khỏe, vì thế cha Thăng cho phép nhóm dùng một căn phòng trong nhà xứ hồi đầu tháng 11 (năm 2006) để chăm sóc sức khỏe và tư vấn.
Nữ giáo dân này hy vọng sự phục vụ bệnh nhân HIV/AIDS âm thầm của họ sẽ giúp nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của việc chăm sóc bệnh nhân trong cộng đồng.
UCAN