Diễn Văn của ÐTC Bênêđitô XVI
tại Ðại Học Truyền Giáo Roma
để kỷ niệm 40 năm công bố
Sắc Lệnh của Công Ðồng Vaticano II
về Truyền Giáo (Ad Gentes)
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Diễn Văn của Ðức Thánh Cha Bênêđitô XVI dành cho Những Tham dự viên Hội Nghị Quốc Tế tại Ðại Học Truyền Giáo Roma, để kỷ niệm 40 năm công bố Sắc Lệnh của Công Ðồng Vaticano II về Truyền Giáo (Ad Gentes).
(Radio Veritas Asia - 15/03/2006) - Sáng thứ Bảy, ngày 11 tháng 3 năm 2006, ÐTC Bênêđitô XVI đã tiếp kiến khoảng 1,000 tham dự viên Hội Nghị Quốc Tế do bộ Truyền Giáo và Ðại Học Urbaniana, cùng tổ chức tại Thính Ðường Ðại Học, để kỷ niệm 40 năm Công Bố Sắc Lệnh của Công Ðồng Vaticanô II "Ad Gentes" về Truyền Giáo. ÐTC đã nhắc lại bổn phận Truyền Giáo do mệnh lệnh của Chúa, và giải thích công việc truyền giáo như là việc chia sẻ tình yêu Thiên Chúa cho anh chị em. ÐTC đã ngỏ lời với các tham dự viên như sau:
Thưa Quý Ðức Hồng Y,
Chư Huynh đáng kính trong hàng giám mục và linh mục,
Anh chị em thân mến,
Tôi chân thành chào tất cả quý vị và anh chị em, đã tham dự Hội Nghị Quốc Tế, do Bộ Truyền Giáo và Ðại Học Urbaniana cùng tổ chức, nhân dịp kỷ niệm 40 năm công bố Sắc Lệnh Công Ðồng Vaticanô về Truyền Giáo "Ad Gentes". Trước hết tôi kính chào Ðức Hồng Y Crescenzio Sepe, Tổng Trưởng Bộ Truyền Giáo. Tôi cám ơn Ðức Hồng Y về những lời tốt đẹp ngài dành cho tôi, nhân danh tất cả. Tôi chào quý đức giám mục và các linh mục hiện diện và tất cả những ai đã tham dự vào sáng kiến hết sức hợp thời này, bởi vì nó đáp lại nhu cầu phải tiếp tục và đào sâu những giáo huấn của Công Ðồng Vaticanô II, để làm nổi bật sức thúc đẩy được Sắc Lệnh của Công Ðồng Vaticanô II khắc ghi vào đời sống và sứ mạng của Giáo Hội.
Thật vậy, với sự chấp nhận vào ngày 7 tháng 12 năm 1965 của sắc lệnh Ad Gentes, một sức thúc đẩy mới đã được đưa vào sứ mạng của Giáo Hội. Những nền tảng thần học của việc dấn thân truyền giáo đã được làm sáng tỏ cách tốt đẹp hơn; giá trị và tính cách thời sự của Sắc Lệnh, trước những thay đổi của thế giới và trước những thách thức mà thế giới tân tiến đặt ra cho việc rao giảng Tin Mừng (x. số 1). Giáo Hội đã có một ý thức rõ ràng hơn về ơn gọi truyền giáo bẩm sinh của mình, vừa nhìn nhận đó như là yếu tố cấu thành chính bản chất của mình. Trong tinh thần vâng phục mệnh lệnh của Chúa Kitô, Ðấng đã sai các môn đệ ra đi rao giảng Phúc âm cho tất cả mọi dân tộc (x. Mt 28,18-20), cộng đoàn kitô, cả trong thời đại chúng ta hôm nay, cảm thấy mình được sai đến những con người nam nữ của ngàn năm thứ ba, để làm cho họ nhận biết sự thật của sứ điệp Tin Mừng và mở ra cho họ con đường cứu rỗi. Và điều này, như tôi đã nói, không phải là điều tự do làm hay không cũng được, nhưng là ơn gọi riêng biệt của Dân Chúa, một bổn phận của Dân Chúa do mệnh lệnh của chính Chúa Giêsu Kitô (x. Evangelii Nunbtiandi, 5). Quả thật, lời rao giảng và chứng tá cho Tin Mừng là công việc phục vụ đầu tiên mà những người kitô có thể cống hiến cho mọi người cũng như cho toàn thể nhân loại, xét vì những người kitô là những kẻ được mời gọi thông truyền cho tất cả mọi người tình yêu của Thiên Chúa Cha, được biểu lộ trọn đầy nơi Chúa Giêsu Kitô, Ðấng Cứu Thế Duy Nhất của thế giới.
Việc công bố Sắc Lệnh về Truyền Giáo - Ad Gentes - của Công Ðồng Vaticanô II, sắc lệnh mà quý vị và anh chị em được dịp suy nghĩ, đã cho phép ta làm nổi bật gốc rễ nguyên thủy của sứ mạng của Giáo Hội; gốc rễ nguyên thủy đó là chính Ba Ngôi Thiên Chúa, mà từ đó phát sinh dòng tình yêu từ Ba Ngôi Thiên Chúa đổ tràn xuống trên nhân loại. Tất cả được phát sinh từ con tim Thiên Chúa Cha trên trời, Ðấng đã yêu thương thế gian đến nỗi trao ban Con Một Mình cho thế gian, ngõ hầu bất cứ ai tin vào Người, thì không phải chết, nhưng được sống muôn đời (x. Gn 3,16). Với Mầu Nhiệm Nhập Thể, Con Một Thiên Chúa đã được thiết lập làm đấng trung gian đích thật và tối cao giữa Thiên Chúa Cha và con người. Trong Người, Ðấng đã chết và sống lại, lòng nhân từ dịu dàng đầy quan phòng của Thiên Chúa, chạm đến từng người, trong những hình thức và theo những con đường mà chỉ một mình Thiên Chúa mới biết mà thôi. Trách vụ của Giáo Hội là không ngừng thông truyền tình yêu thần thiêng này, nhờ qua tác động ban sức sống của Chúa Thánh Thần. Thật vậy, chính Chúa Thánh Thần là Ðấng biến đổi đời sống của các tín hữu, vừa giải thoát họ khỏi làm nô lệ cho tội lỗi và sự chết, và làm cho họ có khả năng làm chứng cho tình yêu thương nhân từ của Thiên Chúa, Ðấng muốn làm cho nhân loại trở thành một đại gia đình duy nhất, trong Con Một Ngài (x. TÐ "Thiên Chúa là Tình yêu", Deus Caritas est).
Ngay từ khởi đầu, Dân Kitô đã ý thức rõ ràng về tầm quan trọng phải chia sẻ sự phong phú tình yêu Thiên Chúa cho tất cả những ai chưa biết Chúa Kitô, nhờ qua hoạt động truyền giáo không ngừng. Hơn nữa, trong những năm qua, người ta cảm thấy nhu cầu cần nhấn mạnh lại sự dấn thân này, bởi vì trong thời hiện đại, --- như vị tiền nhiệm đáng mến của tôi, Ðức Gioan Phaolô II, nhận định --- sứ mạng truyền giáo Ad Gentes xem ra như đã bước vào giai đoạn bị chậm lại, do bởi khó khăn nẩy sinh từ sự thay đổi khung cảnh nhân học, văn hoá, xã hội và tôn giáo của nhân loại. Ngày hôm nay, Giáo Hội được mời gọi đối diện với những thách thức mới và hãy sẵn sàng đối thoại với những nền văn hoá và những tôn giáo khác nhau, vừa cố gắng cộng tác với mọi người thiện chí để cùng nhau xây dựng sự chung sống hoà bình giữa các dân tộc. Như thế lãnh vực của sứ mạng truyền giáo ad gentes cho thấy được nới rộng thêm một cách đáng kể, và không phải chỉ được xác định dựa trên những nhận định có tính cách địa dư hay pháp lý mà thôi; thật vậy, không phải chỉ có những dân tộc không kitô và những vùng đất xa xôi, nhưng còn phải kể đến những môi trường xã hội và văn hoá nữa, nhất là phải kể đến những con tim con người, đối tượng đích thật của họat động truyền giáo của Dân Chúa.
Ðây là một mệnh lệnh mà việc trung thành thi hành đòi buộc sự kiên nhẫn và sáng suốt, đòi buộc lòng can đảm và khiêm tốn, đòi buộc thái độ lắng nghe Thiên Chúa và tỉnh thức phân biệt những dấu chỉ của thời đại. Sắc lệnh của Công Ðồng về Truyền Giáo "Ad gentes" làm nổi bật cho ta thấy như thế nào Giáo Hội biết mình cần phải đi qua cùng con đường của Chúa Kitô, con đường dẫn đến cái chết trên thập giá, ngõ hầu tất cả những gì đã được thực hiện xưa kia để cứu rỗi tất cả mọi người, nay được thực hiện trọn vẹn trong tất cả qua các thế kỷ" (n.3). Thật vậy, công cuộc rao giảng Tin Mừng "phải tiến trên cùng một con đường mà Chúa Kitô đã đi qua, nghĩa là con đường của sự khó nghèo, vâng phục và phục vụ, con đường hiến dâng chính mình, cho đến bằng lòng chịu chết, một cái chết mà từ đó Chúa đã chiến thắng bước ra" (Ibid. số 5). Ðúng vậy! Giáo Hội được mời gọi phục vụ nhân lọai của thời đại chúng ta, với lòng chỉ tin tưởng vào Chúa Giêsu, vừa để cho mình được soi sáng bởi lời Chúa và bắt chước Ngài trong việc hiến thân cách quảng đại cho anh chị em. Giáo Hội là dụng cụ trong tay Ngài, và do đó chu toàn tất cả những gì có thể, với ý thức rằng chính Chúa luôn là Ðấng làm tất cả mọi sự.
Anh chị em thân mến, xin cám ơn anh chị em vì suy tư mà anh chị em đã khai triển trong những ngày này, vừa đào sâu những nội dung và những cách thức của họat động truyền giáo trong thời đại chúng ta, vừa đặc biệt muốn làm nổi bật vai trò của thần học, hiểu như là sự trình bày có hệ thống những khía cạnh khác nhau của sứ mạng của Giáo Hội. Với sự đóng góp của tất cả mọi người kitô, lời rao giảng Phúc Âm chắc chắn sẽ luôn trở thành dễ hiểu hơn và hữu hiệu hơn. Nguyện xin Mẹ Maria, ngôi sao sáng của công việc rao giảng Phúc âm, trợ giúp và nâng đỡ những ai tại biết bao vùng trên thế giới đang họat động ở tiền tuyến của sứ mạng truyền giáo. Về vấn đề này, làm sao không nhắc lại đây, tất cả những ai, cả mới đây nữa, đã hy sinh mạng sống mình cho Tin Mừng? Ước gì hy sinh của các ngài mang đến một mùa xuân canh tân, với dồi dào hoa trái tông đồ cho công việc rao giảng phúc âm. Chúng ta hãy cầu nguyện theo ý chỉ này, vừa phó thác cho Chúa tất cả những ai, trong nhiều cách thức khác nhau, đang làm việc trong vườn nho rộng lớn của Chúa. Với những tâm tình vừa nói, tôi xin trao ban Phép lành Toà Thánh cho quý vị và anh chị em đang hiện diện nơi đây, cho tất cả nguời thân của quý vị và anh chị em và cho những cộng đoàn giáo hội của quý vị và anh chị em.
(Bản dịch Việt ngữ của Ðặng Thế Dũng)