Lời giã biệt Ðức Cha Giám Ðốc

Phêrô Nguyễn Văn Nho

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaires in Asia

 

Cúi lạy Ðức Cha Giám Ðốc kính yêu, giờ này, bên linh cửu của Ðức Cha, con xin đại diện anh em chủng sinh Ðaị Chủng Viện Sao Biển được có đôi lời từ biệt Ðức Cha.

Trước hết, chúng con xin dâng lên Ðức Cha những nén hương với tấm lòng kính cẩn và ghi ơn.

Giam Muc Nho

Thưa Ðức Cha, anh em chúng con thật đau buồn khi hay tin Ðức Cha bạo bệnh, chúng con bàng hoàng và đau buồn hơn khi hay tin Ðức Cha được Chúa gọi về. Bởi vì, mới hôm qua 18.05.2003 vừa qua, Ðức Cha vẫn còn hiện diện để phong chức Phó Tế và ban tác vụ giúp lễ cho một số anh em chúng con. Thế mà hôm sau, Ðức Cha đã lâm trọng bệnh và vĩnh viễn lìa xa chúng con. Khi hay tin Ðức Cha ra đi, một bầu không khí u buồn lặng lẽ bao trùm cả Ðại Chủng Viện. Niềm thương tiếc Ðức Cha xâm chiếm tâm hồn mỗi người chúng con. Chúng con ai cũng ngậm ngùi trước sự ra đi đột ngột của Ðức Cha. Không ai trong chúng con nghĩ rằng Ðức Cha đã ra đi thật. Chúng con những tưởng Ðức Cha chỉ đi xa như bao lần khác và anh em chúng con đang đợi quà của Ðức Cha mỗi khi Ðức Cha đi xa về. Thế nhưng hôm nay Ðức Cha đã lìa xa chúng con mãi mãi. Chúng con xin đón nhận thành ý nhiệm mầu của Thiên Chúa, nhưng vẫn thấy xót xa vô cùng.

Cúi lạy Ðức Cha Giám Ðốc, Ðức Cha đã ra đi không một lời giã biệt, không một lời nhắn nhủ. Ðức Cha ra đi khi công việc của địa phận, của Ðại Chủng Viện còn dở dang, cả việc dạy học chúng con cũng thế. Giờ đây, đứng trước linh cửu của Ðức Cha, bao kỷ niệm, bao hình ảnh thân quen về người Cha kính yêu, bao công lao của Ðức Cha lại hiện về trong tâm trí của chúng con. Cả cuộc đời của Ðức Cha đã gắn liền với địa phận, cách đặc biệt gắn liền với Ðại Chủng Viện. Ðức Cha như ngọn đèn không ngừng chiếu sáng và chịu hao mòn để soi dẫn chúng con. Làm sao chúng con quên được những lời nhắc nhở thắm đượm tình phụ tử của Ðức Cha mỗi khi Ðông về: "Các Thầy nhớ trước khi đi ngủ phải đóng cửa để tránh gió độc. Phải mang tất vào để giữ ấm đôi chân,... Phải giữ gìn sức khỏe để học hành, để phục vụ...". Ôi! những lời nhắn nhủ thân thương đó giờ này còn đâu nữa! Ðức Cha cũng không quên dạy chúng con những bài học nhân bản trong cách đối nhân - xử thế, cả trong cách ăn uống để bảo vệ sức khỏe. Làm sao chúng con quên được công đức của Ðức Cha khi mà mọi sự ở Ðại Chủng Viện từ cây cảnh, hoa trái và các loài vật đều ghi dấu ấn của Ðức Cha. Cả con người chúng con, thể xác cũng như tinh thần đều có bàn tay của Ðức Cha lo lắng, vun trồng. Ðức Cha thường dạy chúng con, đời sống Người Mục Tử phải:

"Ðối ngoại hữu kỳ tâm,

Ðối nội vô tâm giả."

(Phải quên mình để sống cho và sống vì tha nhân)

Hôm nay:

"Cha về Thiên Cảnh thân thơ thới;

Con ở dương gian dạ ngậm ngùi".

Giam Muc Nho

Cúi lạy Ðức Cha, người ta thường nói: "Sinh ký tử qui" - "Sống gửi thác về". Ðời người là một hành trình, và xem ra hành trình ấy kết thúc bằng cái chết. Cái chết của Ðức Cha cũng là một cuộc trở về nhà Cha trên trời. Lời của Thánh Têrêxa Hài Ðồng Giêsu đã nói trên gường hấp hối: "Tôi không chết nhưng tôi đang bước vào cõi sống". Xét về mặt nhân loại: "Cái chết của Ðức Cha là một điều phũ phàng, đau xót. Nó chấm dứt hẳn sự sống đời này, cắt đứt hẳn mối liên hệ thể xác với mọi người. Bởi chết là ra đi khỏi thế giới loài người. Sự hiện diện được thay thế bằng khiếm diện. Thế nhưng với niềm tin vào Chúa KiTô Phục Sinh, chúng con tin rằng cái chết của Ðức Cha như là một hành vi vâng phục và cũng là một của lễ tôn vinh Thiên Chúa, tin tưởng vào Thiên Chúa là Chúa của tình yêu và sự sống.

Cúi lạy Ðức Cha, sau bao năm vất vả hy sinh trên hành trình của đời mục tử, nay Ðức Cha đã hoàn thành chương trình của Thiên Chúa và Ngài gọi Ðức Cha về để thưởng công. Trước tòa Chúa, xin Ðức Cha tiếp tục cầu nguyện cho chúng con. Thưa Ðức Cha, đứng trước linh cửu của Ðức Cha, chúng con không biết diễn tả tâm tình biết ơn của mình như thế nào cho xứng trước công ơn cao dày mà Ðức Cha đã dành cho chúng con. Chúng con xin ghi tâm những lời dạy của Ðức Cha và nổ lực trong từng ngày sống để khỏi phụ lòng mong mỏi của Ðức Cha. Trong những năm tháng chúng con được sống bên Ðức Cha, chắc hẳn chúng con không tránh khỏi những lần làm cho Ðức Cha buồn. Giờ phút cuối cùng này đây, xin Ðức Cha tha lỗi cho mỗi anh em chúng con. Chúng con xin dâng bao công lao vất vả của Ðức Cha với chúng con và với địa phận lên Thiên Chúa. Xin Chúa KiTô Phục Sinh cho Ðức Cha mau hưởng Thánh Nhan Ngài.

 

Một lần nữa, chúng con xin cúi đầu từ biệt Ðức Cha.

 

Chủng sinh Ðại Chủng Viện Sao Biển

Nha Trang 24.05.2003

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page