Tương quan giữa Giáo hội
và Y Tế, Bệnh Nhân
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Tương
quan giữa Giáo hội và Y Tế,
Bệnh Nhân.
Radio
Veritas Asia - [viết theo Zenit 29/03/2003] - Trong cuộc phỏng vấn dành
cho hãng thông tấn công giáo Zenit trong bản tin ra ngày 29/09/2003,
Ðức Cha José Luis Redrado, thư ký của Hội Ðồng Tòa Thánh về
Mục vụ cho các nhân viên y tế, đã nói đến công cuộc rao
giảng tin mừng mới trong thế giới bệnh tật. Ngài đặc biệt
nhắc đến chứng từ của Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II.
Nhắc
lại mối quan tâm của Giáo hội đối với việc săn sóc sức
khỏe của con người, Ðức cha Redrado khẳng định rằng ngay từ
đầu, Giáo hội đã đáp lại mệnh lệnh của Chúa Giêsu:
"Hãy đi rao giảng, làm phép rửa và chữa lành bệnh tật".
Qua
dòng lịch sử, chúng ta thấy Giáo hội luôn xem việc săn sóc
bệnh nhân là một trong những ưu tiên hàng đầu. Chúng ta có
những nhà vô địch về lòng bác ái như thánh Gioan Thiên Chúa,
thánh Camillus de Lellis, thánh Vinhsơn Phaolô và cả một đội ngũ
vĩ đại những người chuyên chăm phục vụ sức khỏe cho con
người, nhứt là các nữ tu, vào cuối thế kỷ thứ 19. Giáo
hội luôn có mặt trong những cơn khủng hoảng của thế giới.
Nhắc
đến gương của Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II, đức cha thư ký
của Hội đồng Tòa Thánh về mục vụ cho nhân viên y tế
đã gọi ngài là một nhà vô địch trong việc quan tâm
đến thế giới bệnh nhân. Lúc khỏe mạnh, ngài an ủi khuyến
khích chúng ta bằng lời nói. Khi bệnh hoạn, ngài lại nêu gương
sáng cho chúng ta về tinh thần chịu đựng và chấp nhận. Trong
thời gian bệnh hoạn và thường xuyên ra vào bệnh viện,
Ðức Thánh Cha nói đùa như sau: "Tôi có ba nơi thường trú:
một là Vatican, hai là Castel Gandolfo, ba là bệnh viện Gemelli ở
Roma".
Sau
cuộc mưu sát tại quảng trường thánh Phêrô ngày 13/05/1981,
ngài đã cho công bố một tông thư với tựa đề "Sự đau
khổ có sức cứu độ". Trong văn kiện này, Ðức Thánh Cha
đặc biệt nói đến bệnh tật, đau đớn và ý nghĩa của sự
đau khổ. Chính ngài là người đã cho thiết lập Hội Ðồng
Tòa Thánh về mục vụ cho các nhân viên y tế.
Theo
đức cha Redrado, trong tương lai, đức Gioan Phaolô II sẽ được
nhắc nhớ vì nhiều lý do, nhưng trước hết ngài sẽ được
nhớ đến như một vị giáo hoàng đã nói với chúng ta về
đau khổ, bởi vì ngài là con người đã từng trải nhiều
kinh nghiệm đau khổ. Ðức Cha Redrado nói về đức thánh cha như
sau: "ngài nói với chúng ta về kinh nghiệm đau khổ như một
giáo sư. Chúng ta đã học được khi thấy ngài đau khổ. Và
chúng ta chẳng bao giờ thấy ngài sáng giá cho bằng khi ngài
yếu nhược. Lẽ ra một vị giáo hoàng hay một vị vua nên che đậy
sự mỏng manh yếu đuối của mình. Nhưng ngài đã không có mặc
cảm nào khi tỏ ra yếu đuối".
Về
các chức năng của Hội đồng Tòa Thánh về mục vụ cho các
nhân viên y tế, đức cha thư ký của hội đồng cho biết như
sau: Hội đồng này phối hợp và
điều khiển tất cả những tổ chức liên hệ đến vấn đề
sức khỏe. Ðể bày tỏ mối quan tâm và gia tăng sự hiện
diện của Giáo hội trong thế giới bệnh nhân, Ðức Thánh Cha
đã thiết lập "Ngày Quốc Tế Bệnh nhân" được cử hành
vào ngày lễ Ðức Mẹ Lộ Ðức 11 tháng 02 hằng năm. Hội đồng
Tòa Thánh về mục vụ cho các nhân viên y tế có nhiệm vụ
tổ chức Ngày này trên khắp thế giới. Mỗi năm, ngày này
được cử hành tại một nơi đặc biệt. Chẳng hạn, năm 2003,
Ngày này được tổ chức tại Washington, Hoa kỳ. Năm 2004, Ngày
này sẽ được cử hành tại Lộ Ðức, để kỷ niệm 150 năm
ngày Giáo hội công bố tín điều Ðức Mẹ Vô Nhiệm Nguyên
Tội. Hơn nữa, chính tại Lộ Ðức mà Ngày Quốc Tế Bệnh nhân
được tổ chức lần đầu tiên.
Về
ý nghĩa của bệnh tật và khổ đau, đức cha thư ký của Hội
Ðồng Tòa Thánh về mục vụ cho các nhân viên y tế nói rằng
bệnh tật là cơ hội đặc biệt trong cuộc sống con người. Sống
với bệnh tật không phải là điều dễ dàng. Nhưng nếu con người
biết mở rộng tâm hồn để đón nhận một kinh nghiệm mới
về đức tin và tình yêu, họ sẽ có được một cảm nghiệm
phong phú và kỳ diệu về Thiên Chúa.
Ðức
Cha Redrado nói như sau: "Bệnh tật là một thời gian đặc biệt
đối với bệnh nhân. Con người luôn sống vội vã sẽ chẳng
bao giờ có thời giờ để suy nghĩ. Ðây là một thực tế
đối với tất cả chúng ta, dù là tín hữu hay không. Bệnh
tật cũng là một thời gian đặc biệt cho gia đình. Người bệnh
liên kết gia đình lại với nhau. Và đây cũng có thể là lúc
để Giáo hội, xuyên qua một thiện nguyện viên, một bác sĩ
hay một y tá, mang đến một nụ cười hay một cái gì khác hơn
là các phương tiện kỷ thuật. Như thế, Giáo hội đánh thức
những gì đang ngủ mê trong con người".
Hiện nay Giáo hội đảm trách đến 25 phần trăm những dịch vụ săn sóc bệnh nhân AIDS trên khắp thế giới. Nhận định về tỷ lệ này, đức cha Redrado khẳng định rằng Giáo hội vẫn luôn luôn đi tiên phong trong việc săn sóc các bệnh nhân. Nơi nào xảy ra một cơn dịch, Giáo hội liền có mặt tức khắc. Khi bệnh AIDS vừa xuất hiện, Giáo hội đã không bỏ quên các bệnh nhân, nhưng lấy lòng thương xót mà đối xử với họ. Giáo hội đã thừa hưởng được khả năng đón nhận và lòng thương xót ấy từ chính Chúa Giêsu, Ðấng luôn luôn đón nhận những người bị đẩy ra bên lề xã hội. Một Giáo hội không biết xót thương không phải là Giáo hội của Chúa Giêsu.
(Chu Văn)