Tiếng kêu từ những Giáo hội đang đau khổ
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Tiếng
kêu từ những Giáo hội đang đau khổ.
Radio
Veritas Asia [Viết
theo Avvenire 2/09/2003] - "Năm 1971, vừa đặt chân đến Hongkong,
tôi gặp một sinh viên cũng vừa đào thoát khỏi Trung Quốc,
thân thể đày những vết sẹo. Anh hỏi tôi: "Ông là một
nhà truyền giáo phải không? Ông phải nói cho tôi biết tôi
phải tin gì?" Người thanh niên này suýt bị thiêu sống chỉ vì
không chịu bỏ đạo. Cho dẫu không có cơ hội để đào sâu
đức tin, anh vẫn không chịu từ bỏ niềm tin mà anh rất trân
quí. Ðối với tôi, anh là biểu tượng của những người tín
hữu kitô phải sống trong thử thách và thuộc về thiểu số".
Kính
thưa quí vị, các bạn thân mến,
Trên
đây là chứng từ của cha Giancarlo Politi, một linh mục thuộc
Hội Truyền Giáo Pime, đã từng là chủ nhiệm của Báo "Thế
Giới và Truyền Giáo" và hiện đang đứng đầu phân bộ đặc
trách về Trung Quốc của Bộ Truyền Giáo. Trong bài phát biểu
tại Tuần Lễ về tu đức và huấn luyện truyền giáo, do Văn
Phòng Hợp Tác Truyền Giáo của Hội đồng giám mục Ý tổ
chức hồi tuần qua tại Assisi, miền Trung Nước Ý, cha Politi đã
đặc biệt nói đến tình trạng khốn khổ của các tín hữu
kitô đang phải sống trong những nước có đa số dân theo những
tôn giáo khác hay không có tôn giáo.
Trong
tuần lễ hội họp, 180 tham dự viên đã đặc biệt chú ý đến
tình trạng của các tín hữu kitô tại Trung Quốc và Thánh
Ðịa.
Thánh
Ðịa, chiếc nôi của kitô giáo, nay đang phải chứng kiến hiện
tượng bỏ nước ra đi của các tín hữu kitô, một phần vì
chiến tranh, một phần vì nạn thất nghiệp. Ở bên kia trái đất,
Trung Quốc là nơi đã đón nhận Tin mừng ngay từ những thế
kỷ đầu của kitô giáo, nay nhìn kitô giáo như một niềm tin
hoàn toàn xa lạ.
Tuy
nhiên, ngày nay, mặc dù bị bách hại, Giáo hội tại Trung Quốc
vẫn tiếp tục phát triển: 12 triệu tín hữu trên tổng số 1
tỷ 3 người. Tuy là một tỷ lệ không đáng kể, nhưng con số
tín hữu như thế vẫn chứng tỏ rằng Giáo hội đang có một
sức sống mãnh liệt. Cha Politi giải thích: "Dưới thời Mao
Trạch Ðông, Giáo hội Công giáo tại Trung Quốc chỉ có 3 triệu
rưỡi tín hữu. Vậy mà sau ba chục năm bách hại tàn khốc,
chịu những kiểm soát khắt khe của Ðảng, bị hạn chế trong việc
thờ phượng, Giáo hội vẫn còn đó và gia tăng đáng kể.
Nếu không phải là một phép lạ, thì phải giải thích như thế
nào?"
Tại
Trung quốc hiện nay, ngày càng có nhiều người tìm hiểu và
xin học Ðạo. Ðây là thách đố lớn lao cho Giáo hội, bởi
vì không có đủ nhân sự để đáp ứng nhu cầu. Từ thập
niên 50 đến thập niên 80, không có thêm một linh mục nào,
tất cả các giám mục đều già nua, sự hiểu biết giáo lý
chỉ thu hẹp trong nội dung của cuốn giáo lý thời Ðức giáo
hoàng Pio X.
Dù
vậy, trước câu hỏi: vào thập niên 80, Giáo hội còn hiện
hữu tại Trung Quốc không, câu trả lời vẫn dứt khoát là:
Giáo hội vẫn còn đó với 143 giáo phận, trong đó có 100
giáo phận đang hoạt động, mặc dù Nhà Nước đã sáng chế
ra cái gọi là "Hội Công Giáo Ái Quốc" để kiểm soát
Giáo hội. Hiện nay, đa số các giám mục thuộc Hội Công Giáo
Ái quốc đều đã nhìn nhận quyền bính của Ðức giáo hoàng.
Ðó
là tình trạng của Giáo hội tại Trung Quốc.
Tại
Thánh Ðịa, dù phải sống trong một bầu khí tôn giáo, văn hóa
và chính trị vô cùng phức tạp, Giáo hội tại đây vẫn thể
hiện một sự trung thành cao độ với Tin mừng của Chúa Kitô.
Cha Kurzum, người đã làm thư ký trong nhiều năm cho đức cha
Marcuzzo, giám mục Nazareth, đã dám khẳng định điều đó. Tuy
nhiên, cha cho biết: hiện nay, con số tín hữu kitô tại Thánh
Ðịa ngày càng giảm sút. Một số giáo xứ đã hoàn toàn
biến mất. Cha Kurzum nói đến các giải pháp mà Ðức thượng
phụ công giáo Latinh tại Giêrusalem đề ra là: "cung cấp nhà
cửa và việc làm cho người Palestine, mở đại học tại
Betlehem".
Ngay
cả về mặt đối thoại, công việc cũng rất tích cực. Với
nhiều truyền thống và nghi lễ khác nhau, các Giáo hội kitô
tại Thánh địa vẫn tiếp tục từng bước một tiến tới
trong hiệp nhứt và hiệp thông. Ðối với Giáo hội Công giáo,
biến cố nổi bật nhứt vẫn là Thượng Hội đồng gần đây
nhứt mà cao điểm là chuyến viếng thăm của Ðức Thánh Cha
hồi năm 2000.
Cha
Kurzum giải thích rằng chính nhờ thiện chí xây dựng Hòa bình
của đức thánh cha mà các tín hữu kitô Á rập đã có thể
bày tỏ được chứng tá của tình liên đới với các anh
em hồi giáo, ít nhứt là với những ai khước từ bạo động
và quyết tâm chống lại khủng bố.
Thánh
Ðịa và Trung Quốc, hai thế giới cách biệt và khác biệt nhau,
nhưng tiếng kêu từ những Giáo hội đang đau khổ vẫn giống
nhau.
(Chu Văn)