Sự đóng góp của những người khuyết tật
cho xã hội hôm nay
Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines
Sự
đóng góp của những người khuyết tật
cho xã hội hôm nay.
Tin
Buenos Aires, Argentina (Zenit 16/07/2003)
- Người khuyết tật giúp con người ngày nay, đang sống trong
xã hội nhiều đua tranh, biết khám phá điều gì quan trọng thật sự trong cuộc sống. Ðó là lập trường của Linh
Mục Jean Vanier, vị sáng lập những
cộng đoàn gọi là "Chiếc Tàu Ông NôE", để tiếp đón
và chăm sóc cho người khuyết tật.
Linh
Mục Jean Vanier hiện đang ở Argentina, để thành lập một Nhà
đón tiếp người khuyết tật. Hiện có 120 Cộng Ðoàn "Chiếc
Tàu Ông No-e", tại Âu Châu, Mỹ Châu, Phi Châu và Trung Ðông.
Linh Mục Jean Vanier cũng là vị sáng lập phong trào "Ðức Tin
và Ánh Sáng".
Thứ
Ba, ngày 15 tháng 7 năm 2003, trước cử tọa khoảng 1,300 người,
đến nghe ngài thuyết trình tại Ðại Học Công giáo ở Buenos
Aires, linh mục Jean Vanier đã
quả quyết như sau: "Chúng ta đang sống trong thế giới trong đó
chúng ta như bị
mắc vào "thế" phải đi tìm sự thành công và phải
tranh đua với nhau. Không ai còn quan tâm đến anh chị em khuyết
tật nữa. Nhưng điều quan trọng đối
với anh chị em khuyết tật là tương quan giữa người với người,
là tình thương yêu. Thật là khó cho con người "bình thường"
hôm nay sống trong tương quan tốt giữa
người với người; họ thiếu mất khả năng đối diện với
những lo lắng và đau khổ mà những tương quan nầy có thể
gây ra. Sống yêu thương là sống chấp nhận bị "thương tích".
Jean
Vanier là con của cựu
Toàn Quyền Canada, nhưng đã từ bỏ không theo đuổi nghề
nghiệp trong Ngành Hải Quân Hoàng Gia, để đi học Triết Học
Luân Lý tại Học Viện Công Giáo Paris và sau đó dạy học tại
Ðại Học Toronto. Sau nầy, Jean Vanier học thần học và trở thành
linh mục công giáo. Xúc động trước nỗi khổ của hai người
khuyết tật tâm thần, Jean Vanier mua một căn nhà và mời hai
người khuyết tật nầy về chung sống, mặc dù lúc đó Jean
Vanier không có chút kinh nghiệm nào về việc chăm sóc cho người
khuyết tật.
Trong
bài thuyết trình tại Ðại Học Công Giáo ở Buenos Aires, Jean
Vanier nhắc lại kinh nghiệm của mình như sau:
"Tôi sống với nhiều người thiếu khả năng nói. Và nếu họ có nói, thì thường khi họ không nói gì rõ ràng được cả. Chúng ta phải thông cảm điều người khuyết tật phải trải qua. Thật là khó để hiểu được điều mà người khuyết tật đang phải khổ tâm, điều họ đang trải qua và đang cần đến. Trong cộng đoàn "Ðức Tin và Ánh Sáng", cũng như trong cộng đoàn "Chiếc Tàu Ông NÔ-E, chúng tôi trở thành "chuyên viên" truyền thông và chuyên viên "tìm ra" những cách thế để hiểu nhau.
(ÐTD)