Bà Betty Brennan

trước kia theo đạo thờ Satan

nhưng nay đã trở lại với Giáo hội Công giáo

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

 

Bà Betty Brennan là một giáo sư trung học. Bà đã từng theo đạo thờ Satan, phá phách đạo Công giáo. Sau khi trở lại với Giáo hội Công giáo, bà Betty đi khắp nước Mỹ diễn thuyết, hướng dẫn tĩnh tâm, tổ chức khóa tu nghiệp, hội họp... Sau đây là lời tường thuật của bà:

 

Tôi sinh ra và lớn lên với đức tin Công giáo, tại phố Brooklyn, New York. Thân phụ qua đời khi tôi được 12 tuổi. Mẹ gửi tôi và em trai sang Âu Châu theo học trường nội trú Công giáo. Tôi lập gia đình sau khi tốt nghiệp đại học. Một trong những người con tôi sinh ra mắc bệnh hiểm nghèo qua đời lúc 2 tuổi. Trong suốt 2 năm trường lo lắng, săn sóc và nhìn con tôi quằn quại đau đớn từng giây từng phút. Trong lòng tôi đã ấp ủ mối căm hờn Thiên Chúa. Sau lễ an táng của con, tôi trở lại nhà thờ, nói thẳng với Chúa rằng: "Tôi sẽ trả thù!"

Ngoài nghề dạy học, tôi còn chơi vĩ cầm cho một dàn hòa nhạc. Tôi không ngờ trong đó lại có mấy tay phù thủy thờ Satan. Trong cơn đau đớn, phiền sầu vì mất con, tôi hay tìm đến tâm sự, bày tỏ nỗi oán giận Thiên Chúa với một người mà tôi không ngờ là phù thủy đạo Satan. Ông ta cũng là một bác sĩ tâm lý, do đó ông ta cho tôi những lời khuyên giúp tôi chữa vết thương lòng cách tiêu cực. Từ đó tôi cảm thấy cần gặp ông để tâm sự.

Có lần ông cáo từ tôi để ra đi đến một buổi party. Tôi ngỏ ý muốn đi, ông chần chừ nhưng sau cùng vì tôi nài nẵng nên cho đi theo. Chúng tôi đi đến một vùng quê hẻo lánh. Ông dẫn tôi đến trước một nhà chứa cỏ và dặn đứng ở ngoài lấy sách ra đọc hay làm gì tùy ý, nhưng đừng bước vào trong. Ông đi vào trong nhà chứa cỏ, sau đó tôi nghe trong đó có tiếng gì như nhiều người hát kinh. Tôi tò mò mở cửa bước vào và nhìn thấy sự việc đang diễn ra. Chân tay tôi cứng đơ. Không thể cử động được. Tôi biết mình không thể quay bước ra đi. Nếu tôi bỏ ra, vĩnh viễn tôi sẽ mất đi người mà tôi cảm thấy cần nhất trong cuộc đời. Từ đó tôi đã gia nhập đạo Satan, tôi biết quyền lực mạnh mẽ của những người này. Họ là giới cao cấp trong đạo, điều khiển mọi sinh hoạt. Họ thuộc giới bác sĩ, luật sư ngấm ngầm điều khiển mà không bao giờ xuất đầu lộ diện.

Thời gian đầu đi dạy học tôi không có xe nên đi đâu cũng phải đi ké xe người bạn. Khi tôi tậu được xe, người bạn lại bị hư xe. Một lần người bạn nhờ tôi chở đi lễ có nghi thức chữa bệnh của phong trào Thánh Linh. Tôi giật mình kinh hãi vì tôi không thể dự lễ. Mỗi ngày Chúa Nhật tôi đều đánh lừa gia đình bằng cách giả vờ đi lễ, nhưng thật ra chỉ đi vòng vòng đâu đó rồi đến nhà người quen lấy bản thông tin của giáo xứ đem về. Vì đã trót mang ơn đi ké xe bạn khi xưa nên bất đắc dĩ tôi phải chở người bạn đi. Tôi ngồi ở ngoài chờ đợi chứ không vào dự lễ. Ngồi không đâm chán tôi nảy ra ý định vào nhà thờ phá đám. Ðang lễ tôi làm cho đèn bị tắt, người ta đốt nến lên. Tôi lại gây những chuyện rắc rối khác... Trước phần truyền phép tôi bỏ ra ngoài. Tôi phá đám nhiều lần như thế. Có lần sau khi phá phách trong nhà thờ tôi hớt hãi chạy ra ngoài, vì không để ý nên đâm xầm vào một vị linh mục khiến ngài xuýt té. Vị linh mục thấy tôi hớt hãi bất thường, lại mướt mồ hôi, nên rượt theo chặn lại và nói:

- Bà là ai, nhân danh Chúa Giêsu?

Tự nhiên tôi kể ra hết mọi sự từ đầu đến cuối mà không làm chủ được mình. Vị linh mục đó đã giúp đỡ giải thoát tôi khỏi xiềng xích của Satan. Tôi đã rơi xuống tận đáy vực sâu. Chúa Kitô đã nâng tôi lên và nói rằng: "Cha sẽ nâng con dậy vì con là tạo vật của Cha. Con thuộc về Cha và Cha yêu con." Suốt cả hơn một năm trời người ta cầu nguyện làm phép trừ tà cho tôi, và nhiều hiện tượng kỳ quái đã xảy ra mà tôi không muốn nhắc đến. Lúc đầu chỉ cần ngồi trước Thánh Thể 15 phút đủ làm tôi toát mồ hôi kinh hãi bỏ ra ngoài. Dần tôi thấy mình tự do hơn và ý thức rằng không phải tôi oán giận Chúa Kitô, nhưng là con tim tôi bị tan vỡ vì đau khổ. Tôi ý thức rõ ràng hơn rằng mình phải chịu trách nhiệm cho điều đã tự do lựa chọn. Tôi quí trọng linh hồn mình đã được giá máu Chúa Kitô cứu chuộc, và được sống đời đời với Thiên Chúa. Tôi cảm thấy cái đau vì sự tan vỡ, thương tích nơi Thân Mình Chúa Kitô.

Tôi không dám phiền trách ai, nhưng sự thật đáng tiếc là tôi không đón nhận được tình yêu thương nâng đỡ từ các tín hữu, giúp giải thoát tôi, khiến tôi lạc xa Thiên Chúa.

Ðiều khiến tôi khâm phục và không thể tưởng tượng được là những người đạo Satan hiểu biết quá tường tận giá trị và quyền lực của các bí tích. Họ kinh sợ sức mạnh của Giáo Hội qua các bí tích. Chúa Kitô đã để lại cho chúng ta 7 võ khí đầy hiệu lực chống lại Satan. Thế nhưng tôi thật đau lòng thấy rằng nhiều người Công giáo coi thường các bí tích, không hiểu biết, tin tưởng ơn thánh. Satan sẽ cười vào mặt chúng ta vì chúng ta muốn chống lại Satan, có võ khí tối tân trong tay mà không biết nó là loại súng đạn gì. Satan biết chúng ta là ai trong khi chúng ta lại không tự biết mình.

Nhiều người hăm hở đi dự lễ có nghi thức chữa lành, để cho tôi đặt tay cầu nguyện mà không chịu lãnh nhận bí tích xá giải. Làm như vậy có ích chi? Chính bí tích xá giải mới thật sự chữa lành tâm hồn bị thương tích vì tội. Ơn tha tội làm cho con người trở thành tạo vật mới, để tiến bước sống trọn danh tánh là con cái Thiên Chúa, sống đúng cuộc sống với những ơn phúc mà Ngài trao ban cho con người. Bí tích hòa giải là võ khí mạnh mẽ chống lại Satan. Khi lãnh nhận bí tích giải thội, bạn bước vào vương quốc ánh sáng, Satan không thể động đến bạn.

Có người đi dự lễ mà không chịu rước lễ nhưng xếp hàng xin tôi đặt tay cầu nguyện. Tôi đã từ chối và nói rằng: "Xin lỗi tôi không thể cầu nguyện cho bạn, vì không thể để bạn biến thành một thứ ngẫu tượng." Chính Chúa Giêsu Thánh Thể mới là Ðấng có quyền năng chữa lành. Giả như trong 2000 tấm bánh lễ, chỉ một tấm bánh đã được truyền phép, bất cứ tên phù thuỷ Satan nào cũng có thể lựa ra Thánh Thể một cách dễ dàng. Bè lũ ma quỉ có thể nhìn thấy quyền lực từ Thánh Thể, thế mà người Công Giáo dám coi thường Mình Thánh Chúa, không tôn thờ, yêu mến lãnh nhận. Khi rước lễ, đó là chính Máu Thánh Chúa Giêsu tuôn chảy trong người bạn. Ðừng chú trọng đến con người mà bỏ quên Thiên Chúa. Hãy đến với bí tích Thánh Thể. Ðó mới là nguồn mạch chữa lành thương tích. Ðó mới là nguồn ơn giải thoát.

Chúng ta được kêu gọi để lãnh nhận ra điều phi thường trong những cái thông thường. Một thánh lễ âm thầm ngày thường không kém gì thánh lễ với nghi thức chữa lành, hoặc thánh lễ rầm rang Chúa Nhật. Thánh lễ nào cũng là thánh lễ, cùng cao trọng như nhau. Ðừng nói với tôi rằng: vị linh mục cử hành thánh lễ không được đầy Thánh Thần. Bạn là ai mà có quyền xét đoán như thế? Bạn thử đặt tay trên bánh rượu xem có ăn thua gì không?

Có người khen tôi vì có được tài năng Chúa ban và được Ngài dùng làm dụng cụ chữa lành tha nhân. Tôi tự biết mình là ai, một kẻ tội lỗi. Tôi đã ở trong hố sâu tội lỗi. Ðiều quan trọng không phải ở tài năng nhưng là biết chôn chặt gốc rễ đời mình trong Thiên Chúa, trong Giáo hội. Tài năng là dấu hiệu của sự yếu nhược, vì Thiên Chúa chọn kẻ yếu đuối để không ai có thể khoe mình trước mặt Ngài. Chúng ta không được kêu gọi để làm người có tài năng nhưng để sống nhân đức. Tài năng làm cho con người khác thán phục, nhưng nhiều người được thán phục mà vẫn sa hỏa ngục. Chính nhân đức mới đưa chúng ta vào Thiên Ðàng.

 

Lm. Trọng Thưởng, CMC

 

(Trích dẫn Nguyệt San Trái Tim Ðức Mẹ số 267, tháng Ba năm 2000)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page