Mùa Chay của
Giáo hội Công Giáo hầm trú
tại Trung Quốc chưa kết thúc
Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Mùa Chay của
"Giáo hội Công Giáo hầm trú" tại Trung quốc chưa kết thúc.
Ðêm Vọng Phục
sinh, các quả chuông trên tháp nhà thờ đều vang lên và bài
ca Alleuia được hát lên
trong tất cả các nhà thờ lớn nhỏ để mừng
Chúa sống lại. Mùa Chay dài 40 ngày đã kết thúc. Mọi
người đều vui mừng. "Ðây là ngày Thiên Chúa đã làm.
Chúng ta hãy vui mừng trong ngày đó" . Chúa sống lại
đem lại sự sống mới cho toàn thể nhân loại, mở một
chân trời về tình yêu
thay cho thù ghét, chiếu dọi ánh sáng trong bóng tối tăm, hủy
diệt sự chết đem lại sự sống, xóa bỏ tội lỗi đem lai
nguồn ơn thánh. Phục sinh là lễ trọng nhất trong các lễ của
Giáo hội.
Nhưng tiếc thay,
người Công Giáo trung thành với Roma tại Trung quốc vẫn không
được tự do mừng Chúa sống lại. Họ vẫn phải kéo dài Mùa
Chay và Mùa Chay dài này không biết bao giờ sẽ chấm dứt.
Nhật báo "Tương Lai" số ra ngày Chúa nhật Phục sinh (31/03/2002)
đã viết như sau: "Ðối với đa số người Công Giáo tại
Trung quốc, Lễ Phục sinh (Chúa nhật 31/03/2002) sẽ không khác gì
một ngày Thứ sáu Tuần Thánh, mà họ đã phải sống từ
nhiều năm. Ðối với các người Công Giáo, các tín hữu
Tin Lành và con số nhỏ bé Chính Thống hiện nay tại Trung quốc,
tự do tôn giáo vẫn còn là một giấc mơ. Giấc mơ này chỉ
có thể thành sự thực, nếu thay đổi cấp lãnh đạo của
Quốc gia mênh mông này, một quốc gia đang mơ ước trở thành
một trong các siêu cường trên thế giới.
Nhật báo thuật
lại một vài dấu hiệu hy vọng về những thay đổi trong những
tháng vừa qua, về cởi mở
đối với vấn đề tôn giáo. Nhật báo nêu lên sự kiện này:
Tháng 10 năm 2001, tại Bắc Kinh và Roma một đại hội quốc tế
được tổ chức để mừng 400 năm Cha Matteo Ricci, nhà truyền
giáo Ðòng Tên, đến Bắc Kinh rao giảng Tin Mừng. Cha là một
nhà trí thức, một nhà khoa học. Cha
được người dân Trung quốc kính trọng và biết ơn. Cũng
trong dịp này, ÐTC Gioan Phaolô II gửi một sứ điệp cho Ðại
hội quốc tế được tổ chức tại Ðại học Gregoriana của các
Cha Dòng Tên ở Roma, trong đó ÐTC nhìn nhận những sự sai lầm
của một số con cái Giáo hội trong thời kỳ truyền giáo tại
Trung quốc. Cử chỉ về: "Mea culpa" của ÐTC gây ngạc nhiên
cho Nhà Cầm quyền Bắc Kinh. Phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao
tuyên bố: "Chúng tôi sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng sứ điệp
này. Nhưng cho tới nay Bắc Kinh vẫn yên lặng và cuộc bách hại
các tín hữu hầm trú ẩn vẫn tiếp tục và có vẻ ráo riết
hơn trước. Cuộc bách hại này được phát giác trong
bẩy hồ sơ do Hoa kỳ tung ra
trước lúc Tổng Thống George Bush
viếng thăm Bắc Kinh tháng hai năm 2002. Các hồ sơ này
tiết lộ ý chí của nhà cầm quyền Bắc kinh cương quyết dẹp
tan các nhóm tôn giáo không đăng ký và đưa ra những biện
pháp nghiêm nhặt hơn để kiểm soát cái mà Nhà nước gọi
là "những xâm nhập lén lút" của Vatican và của các nhóm
tôn giáo từ ngoài vào.
Văn kiện thứ
nhất trình bày những đặc điểm để nhận ra "một giáo phái
gây hại" và điểm danh 14 nhóm tôn giáo cổ điển, trong đó
có 10 nhóm thuộc Giáo hội Tin Lành.
Văn kiện thứ
hai quan trọng hơn. Nhiều điểm trong văn kiện này
đã được đăng trên "Tin Á Châu" (Asia-New), phụ trương
của Nguyệt san "Thế Giới và Truyền Giáo" (Mondo e Missione),
ghi lại bài nói chuyện thổ lộ tâm tình của ông Sun Jianxin
phó Giám đốc Cơ quan An ninh của Tỉnh Anhui (miền trung Trung quốc).
Văn kiện này cho biết: Nhà cầm quyền địa phương đã khởi
sự tìm kiếm, giáo dục, cải huấn, dò xét và kiểm soát một
số nhân vật nòng cốt của Giáo hội Công Giáo hầm trú ẩn,
tù lúc Trung quốc và Vatican đã lấy lại cuộc đối thoại,
nhằm đi đến việc bình thường hóa quan hệ ngoại giao.
Hồ sơ kể lại
sáu trường hợp của cuộc bách hại các người Công Giáo
và tin lành tuổi tác, kể cả vị giám mục Công Giáo quá cố
của giáo phận Baoding, Ðức Cha Phêrô Giuse Fan Xueyan.
Các văn kiện
mật này không bao giờ được lọt ra ngoài, nhưng nay đã
được phổ biến trên mạng lưới Internet. Các hồ sơ này
được tiết lộ là nhờ vào sự can đảm của các nhân viên
phụ tá "Cơ quan an ninh" Trung quốc. Theo các hồ sơ mật này,
chúng ta thấy rằng: một đàng chính phủ công khai tuyên bố bảo
vệ theo luật pháp các nhóm tôn giáo Trung quốc, nhưng trong bí
mật thì lại ra lệnh bách hại phần lớn các nhóm này.
Văn kiện xác
nhận rằng các nhóm tôn giáo bị xếp loại
như "những giáo phái gây hại",
thì phải bị trừng phạt
theo một khoản của hình luật, được ghi vào trong thời gian mới
đây, nhằm đến việc dẹp giáo phái Falun Gong, một giáo phái
rất hoạt động và được nhiều người theo tại Trung quốc
hiện nay. Ðây là một mối lo ngại không nhỏ cho Bắc Kinh.
Văn kiện
được nhật báo "Tương Lai" nói đến, trong số ra ngày Chúa
nhật 31/03/2002, là những
tài liệu được soạn thảo trong những năm 2000 và 2001. Các
hồ sơ mật này cho thấy rằng:
đường lối chính trị tôn giáo hiện
nay tại Trung quốc không thay đổi hay thay đổi chút ít mà thôi,
dù các chuyên viên không ngần ngại quả quyết rằng: "mức
độ bách hại chống lại các tín hữu Kitô không có dấu gì
cho thấy là trở nên mạnh mẽ hơn.
Thực ra các tín
hữu Công Giáo không có "tội gì", ngoài tội không chấp
nhận việc gia nhập các cơ cấu
tôn giáo chính thức (do Nhà nước kiểm soát và điều
khiển). Phần Chính phủ vẫn tố cáo những anh chị em kitô, là
bất tùng phục, gây rối loạn an ninh Quốc gia (tội đáng phạt
bằng án chung thân hoặc tử hình). Ðây là kế hoạch để nhà
cầm quyến tuyên bố với thế giới là các người bị giam tù
không phải là nạn nhân của luật lệ đàn áp tôn giáo, nhưng
họ là những người vi phạm luật lệ Nhà Nước về an ninh
công cộng.
Nhật báo
Avvenire quả quyết: Tuy vậy vẫn có những lý do hy vọng. Hiện
nay trong nội bộ Ðảng đang có những tranh luận (tuy không công
khai) về vai trò của tôn giáo trong xã hội. Trong các cuộc
tranh luận đã có những ý kiến khác nhau, thí dụ ông Pan Yue,
phó chủ tịch Cơ quan cải cách hệ thống kinh tế thuộc Hội
đồng quốc gia, ước mong có một cái nhìn mới về thuyết Mác
xít. Lập trường này có thể làm ông trở thành thù địch
của Ðảng nhất là của cấp lãnh đạo, cũng như lúc ông cho
đăng trên một tờ báo rất được phổ biến hai bài có tính
cách khiêu khích, chỉ trích.
Chúng ta chờ đợi Ðại hội Ðảng sắp tới đây. Chỉ có những thay đổi quan trọng, khi cấp lãnh đạo được hoàn toàn đổi mới mà thôi.