ÐTC nói
Chúa Kitô Ðang khóc
Vì Chiến Tranh Và Khủng Bố
Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
ÐTC
nói, Chúa Kitô Ðang khóc Vì
Chiến Tranh Và Khủng Bố.
Vatican
(Zenit 22/12/2002) - ÐTC Gioan Phaolô II nói, Chúa Kitô đang khóc vì
chiến tranh và khủng bố, đang gây đổ máu trên thế giới,
đặc biệt tại Thánh địa cũng như
trong "những cuộc xung đột bị lảng quên."
ÐTC
nhìn lại hiện trạng thế giới qua đôi mắt của chúa Giêsu,
trong buổi tiếp kiến các vị hồng Y, giám mục, linh mục,
tu sĩ và giáo dân, đang làm việc tại giáo triều Roma, hôm thứ
bảy 21/12/2002.
ÐTC
đặt ra câu hỏi: trước hết,
làm thế nào chúng ta có thể quên được khuôn mặt của Chúa
Kitô đang mang lấy những vết nhăn của đau đớn, của cuộc
thuơng khó đích thực, do bởi
những cuộc xung đột đang làm đổ máu tại nhiều vùng trên
thế giới và do bởi những xung đột
đang đe dọa bùng nổ mãng liệt hơn nữa?
ÐTC
nói rằng hoàn cảnh tại
Thánh địa vẫn tiếp tục gây ấn tượng, tuy nhiên, còn những
cuộc chiến tranh bị lãng quên khác, cũng không kém phần tàn
khốc. Thêm vào đó, nạn khủng
bố đang tiếp tục gây tang thương cho nhiều nạn nhân.
Trước
cảnh tang thuơng đổ máu như vậy, Giáo hội không thiếu
sót trong bổn phận nói lên tiếng nói của mình cho mọi người,
và tiếp tục cầu
nguyện. ÐTC nhắc lại sứ điệp đã được các nhà lãnh đạo
các tôn giáo cùng với ngài công
bố hôm 24 tháng Giêng năm 2002, tại Assisi, rằng: Các tôn giáo
phải phục vụ cho hòa bình."
Sau
đó ÐTC nhắc lại chuyến viếng thăm tại quốc hội Ý trong tháng
11/2002, và nhấn mạnh rằng, "thách thức lớn nhất của các
quốc gia dân chủ, là khả
năng đặt nền tảng
luật pháp của nó trên
việc nhìn nhận những quyền lợi không thể chối bỏ được
của con người và trên sự hợp tác hổ tương và đích
thực của tất cả mọi người để xây dựng
công ích.
ÐTC
cũng nhắc lại sứ điệp giáng sinh năm 1942 của Ðức Piô
XII; Sứ Ðiệp đã đưa ra những nguyên tắc có thể hướng
dẫn các dân tộc trong việc xây dựng một trật tự quốc gia
và quốc tế mới, một khi "tai
ương khủng khiếp của chiến tranh"
chấm dứt."
Những năm tháng đã qua lại càng xác nhận cho sự khôn ngoan được tích chứa trong những giáo huấn nầy. Làm sao con người có thể không hi vọng việc các tâm hồn được mở ra, nhất là tâm hồn của những người trẻ, để chấp nhận những giá trị đó, ngõ hầu xây dựng một tương lai hòa bình đích thực và bền vững?