ÐTC tiếp chung
các Giám mục Argentina đến Roma
viếng Mộ Hai Thánh Tông Ðồ
Phêrô và Phaolô (Ad Limina)
Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
ÐTC tiếp chung
các Giám mục Argentina đến Roma viếng Mộ Hai Thánh Tông Ðồ
Phêrô và Phaolô (Ad Limina).
Sáng thứ ba 5/03/2002,
ÐTC đã tiếp chung các Giám mục Argentina - thuộc nhóm thứ hai
- đến Roma viếng thăm Tòa Thánh và trường trình về tình hình
của mỗi giáo phận địa phương.
Trong diễn văn
dài đọc cho các Giám mục Argentina thuộc nhóm hai, ÐTC nhấn mạnh
đến ba điểm quan trọng sau đây: (1) Linh mục; (2) Lòng sùng kính
Thánh Thể và Thánh lễ Ngày Chúa nhật; và (3) Việc Mục Vụ
Gia đình.
Về Linh mục,
những người cộng tác trực tiếp của Giám mục, ÐTC lưu ý
đến
việc sống hiệp nhất với Giám mục của mình, theo kiểu nói
rất ý nghĩa của Thánh Inhaxio thành Antiokia "như giây, như phím
của một chiếc đàn". Ngài nói: "Vì Bí tích Phong Chức, các
linh mục lãnh nhận một sự thánh hiến đặc biệt. Việc thánh
hiến này ban cho họ quyền
"rao giảng Tin Mừng, chăn dắt đàn chiên và cử hành phụng
vụ" (xem LG,28). Ðược thông công vào sứ vụ do Chúa ủy
thác cho và được Giáo hội công nhận, linh mục không
được thi hành chức vụ mình như một chức vụ loài người,
trái lại phải gìn giữ sứ vụ này như một ơn quí giá của
Chúa".
ÐTC nói tiếp:
"Linh mục phải nhớ rằng: trước hết mình là "người của
Thiên Chúa", và vì thế không được biếng trễ đời sống
thiêng liêng. Tất cả hoạt động của linh mục phải được khởi
sự bằng cầu nguyện. Trong các hoạt động nhiều và khác nhau
của một ngày, việc đầu tiên là việc cử hành thánh lễ.
Thánh Thể và Thánh lễ làm cho linh mục trở nên giống Chúa
Kitô, Linh mục Thượng phẩm
và đời đời". Ngoài việc cử hành Thánh lễ, ÐTC nhắc
đến Phụng vụ giờ kinh, việc cầu nguyện riêng, cầu nguyện
chung, việc nguyện ngắm hằng ngày,
suy gẫm Lời Chúa, lòng sùng kính Ðức Trinh Nữ Maria và
Các Thánh... Ðây là những phương thế quí báu không thể bỏ
qua, để xác nhận sự sáng ngời của căn cước linh mục của
mình và để giúp cho thừa tác vụ linh mục được đem lại
nhiều hoa trái thiêng liêng cho các linh hồn.
ÐTC xin các Giám
mục hãy theo dõi, hãy giúp đỡ và lo lắng đến các nhu cầu
thiêng liêng và vật chất của các linh mục, để họ an vui sống
ơn gọi và hăng say thi hành
thừa tác vụ linh mục.
Ðiểm quan trong thứ
hai được ÐTC lưu ý các Giám mục là việc giữ Ngày Chúa
nhật. Ngài nhắc lại điều ngài đã viết trong Tông thư
"Dies Domini" (Ngày của Chúa): "Trong các hoạt động của giáo
xứ, không có hoạt động nào được coi là quan trọng và có
sức huấn luyện cộng đồng giáo xứ cho bằng việc cử hành
Thánh lễ Ngày Chúa nhật: cử hành Ngày của Chúa và cử
hành Thánh Thể (số 35), bởi vì trong việc cử hành này Chúa
Kitô hiện diện trong Giáo hội một cách trổi vượt hơn cả,
như nguồn mạch và tột điểm của đời sống Giáo hội. Vì
thế, Công đồng Vatican II căn dặn: "Các linh mục coi sóc giáo
xứ phải lo lắng để việc cử hành Thánh thể trở nên
trung tâm và điểm cao nhất của tất cả đời sống cộng đồng
Kitô" (Christus Dominus, số 30).
ÐTC nói riêng
với các Giám mục: "Là những vị Chủ chăn, các Ðức Cha
hãy ý thức về sự quan trọng của Thánh lễ trong việc xây
dựng, phát triển và làm sống động các cộng đồng Kitô.
Không gì có thể thay thế được, bởi vì, việc cử hành Lời
Chúa, trong lúc thiếu linh mục,
tuy rất có ích để giữ vững đức tin các tín hữu, nhưng
mục tiêu phải nhằm đến: là việc cử hành thánh lễ thường
xuyên, mổi khi có thể...".
ÐTC giải thích
thêm về Thánh lễ: "Trong Thánh lễ có Lời Chúa và Thánh
Thể, của nuôi linh hồn; như vậy", đây là việc cử hành
để các tín hữu được sống và được sống dồi dào
hơn" (Ga 10,10), nhờ lãnh lấy sự sống từ chính Chúa Kitô,
Ðấng thiết lập và dưỡng nuôi Giáo hội".
ÐTC trưng lại
giáo huấn của Sách Giáo lý của Giáo hội công giáo về việc
cử hành Thánh lễ Ngày Chúa nhật như sau: "Việc cử hành
này là trung tâm đời sống của Giáo hội" (số 2177).
Sau đó, ÐTC
nhấn mạnh đến việc gia tăng mục vụ,
nhằm thúc giục các tín hữu siêng năng hơn trong việc
tham dự Thánh lễ Ngày Chúa nhật, để "họ sống ngày này
không những như luật buộc, nhưng còn như một đòi
hỏi được ghi sâu vào trong cuộc sống người tín hữu
Kitô". Ngài nhắc lại lời của Tông thư
"Ngày của Chúa" (Dies Domini) như sau: "Thực là một
điều quan trọng nền tảng: mỗi tín hữu xác tín rằng: không
thể sống đức tin, trong việc tham dự đầy đủ vào đời sống
cộng đồng Kitô, mà lại không tham dự đều đặn vào cộng
đồng Thánh Thể Ngày Chúa
nhật" (số 81). Cả trong Tông thư bế mạc Năm Thánh "Khởi
đầu ngàn năm mới" (Novo Millennio ineunte), ÐTC cũng nhắc đến
bổn phận quan trọng này như sau: "Việc cử hành Thánh Thể
và Ngày Chúa nhật, phải được coi như ngày đặc biệt của
đức tin, ngày của Chúa sống lại và ngày của ơn ban của
Chúa Thánh Thần" (số 35).
Ðiểm
quan trọng thứ ba trong diễn văn đọc cho các Giám mục
Argentina thuộc nhóm hai, là
gia đình.
Gia đình tại
Argentina cũng như tại khắp nơi trên thế giới, đang bị tấn công
bởi nhiều thù địch, dưới những khía cạnh khác nhau, nhằm
phá hủy hay ít ra làm yếu kém đi cơ cấu nền tảng này của
xã hội. Nhiều tín hữu công giáo không lãnh Bí tích Hôn phối
nữa, một bí tích đánh dấu việc hiệp nhất tình yêu của họ
và giúp họ sống đầy đủ ơn gọi trong bậc vợ chồng. Ðiều
quan trọng là họ phải nhớ rằng: Chúa Kitô đến gặp họ qua
bí tích Hôn phối và ở lại trong gia đình họ, bởi vì, như
Ngài yêu thương Giáo hội thế nào, thì đôi bạn cũng yêu
thương nhau, trung thành với nhau, vừa hiến thân cho nhau như vậy"
(xem Gaudium et Spes, số 48).
ÐTC ca ngợi những
cố gắng của các Giám mục Argentina trong việc phổ biến giáo
huấn của Thông điệp về
gia đình và Hôn nhân (Familiaris consortio). Việc lan rộng cơn khủng
hoảng về Hôn nhân - ÐTC căn
dặn - "Ðừng gây nản chí hay bỏ cuộc, trái lại, với một
mục vụ cương quyết về gia đình và Hôn nhân, cơn khủng hoảng
này thúc đẩy chúng ta rao giảng - như một việc phục vụ đích
thực đem đến cho gia đình và xã hội - rao
giảng chân lý về Hôn nhân và về gia đình, do Thiên Chua thiết
lập. Chân lý này có giá trị không những cho người công
giáo, nhưng cho mọi người nam nữ, không phân biệt, bởi vì
Hôn nhân và Gia đình tạo thành một ơn ích lớn lao không thể
thay thế được của xã hội; vì thế xã hội không thể lãnh
đạm trước sự sa đọa hay mất đi căn cước của Hôn nhân
và gia đình".
ÐTC khuyên các
Giám mục: "Các Ðức Cha hãy chăm sóc
các gia đình, hãy khuyến khích việc mục vụ gia đình
trong giáo phận của các Ðức Cha và hãy cổ võ các phong trào
và hội đoàn về linh đạo hôn nhân; hãy khơi dậy lòng nhiệt thành tông
đồ của các gia đình, để họ lãnh nhận bổn phận rao giảng
Tin Mừng mới, để họ mở cửa
đón nhận những ai gặp khó khăn và để họ minh chứng
phẩm giá cao trọng của tình yêu vô vị lợi và vô điều kiện".
ÐTC cũng nhấn mạnh
đến việc chuẩn bị thanh niên nam nữ muốn lập gia đình
(xem Giáo luật khoản 1063-1064). Làm như vậy là cổ võ việc đào
tạo những gia đình đích thực biết sống theo chương trình của
Thiên Chúa. Trong bổn phận này, không những trình bày cho vợ
chồng tương lai những khía cạnh về nhân loại học của tình
yêu con người, nhưng còn đặt nền móng cho con đường tu
đức hôn nhân, bằng việc làm cho họ hiểu rằng: hôn nhân
và gia đình là một ơn gọi làm cho người đã lãnh bí tích
rửa tội "hội nhập đức
tin, đức cậy, đức mến" vào trong một tình hình mới của
con người, của xã hội và của tôn giáo.
ÐTC kết thúc diễn văn bằng việc xin các Giám mục chuyển lời chào thăm đầy yêu thương và Phép lành đến các linh mục, Tu sĩ nam nữ, anh chị em giáo dân, các gia đình, các người già cả, bệnh tật, các người đau khổ, các người chuyên nghiệp thuộc các lãnh vực khác nhau... đang cùng nhau xây dựng một xã hội và Quê hương trong giai đoạn đặc biệt khó khăn của lịch sử Argentina. Cách riêng ÐTC xin chuyển lời chào yêu thương của người cha đến các thanh niên, được gọi là "người canh gác rạng đông" của ngàn năm thứ ba. "Xin Ðức Trinh Nữ được tôn kính tại Ðền Thánh quốc gia ở Lucan - Virgen de Lucan--- bầu cử cho mọi người dân Argentina!".