Vài nét về Tổng giáo phận Toronto
nơi tổ chức Ngày Quốc Tế Giới Trẻ lần thứ 17
Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Vài nét về
Tổng giáo phận Toronto, nơi tổ chức Ngày Quốc Tế Giới Trẻ
lần thứ 17.
(Radio Veritas
Asia - 17/07/2002) - Trong bài nói chuyện với đặc phái viên nhật
báo Công giáo Ý "Tương Lai", số
phát hành ngày Chúa nhật 14.07.2002, ÐHY Aloysius
Ambrosic, gốc Slovenia, Chủ chăn Giáo phận Toronto,
cho biết về tình hình Giáo hội địa phương Toronto, nơi
được chọn làm địa điểm tổ chức Ngày Quốc Tế Giới
Trẻ (QTGT) lần thứ XVII.
ÐHY bắt đầu
bằng những lời như sau: "Quý vị muốn biết Giáo hội của
tôi à? Cảm ơn quý vị. Tôi xin trả lời ngay: Ðây là một
Giáo hội rất hay. Tôi là vị chủ chăn của một Giáo hội gồm
232 giáo xứ và Thánh Lễ được cử hành bằng 29 thứ tiếng
khác nhau. Có lẽ không có Giáo hội địa phương nào trên thế
giới giống như vậy".
Nói đến việc
thực hành đạo, ÐHY TGM Toronto cho biết: Số người tham dự
thánh lễ các ngày Chúa nhật trong thời gian qua gia tăng. Ðây
là một trường hợp họa hiếm tại Thế giới Tây phương. Ðiểm
thấp hơn cả là trong năm 1994, chỉ có khoảng 33% tham dự thánh
lễ ngày Chúa nhật và 5%
đến nhà thờ mỗi tháng hai lần. Ngày nay con số tăng lên
35% tham dự Thánh lễ Chúa Nhật và 12% đến nhà thờ mỗi
tháng hai lần. Như vây tính
trung bình mỗi tháng có 47% người Công giáo đến nhà thờ
ít nhất một lần trong tháng. Ðây là con số đáng mừng sánh
với các nước Tây phương hiện nay".
Về giới trẻ -
Giới trẻ thường bị nhiều người, nhất là các người lớn
tuổi, coi là "khô đạo", ham vui chơi, lãnh đạm với tôn
giáo ... Nhưng trái lại, theo ÐHY Ambrosic, tại Giáo hội địa phương
Toronto, số thanh niên dự thánh lễ các ngày Chúa nhật khoảng
42%. ÐHY giải thích thêm như sau: "Ðây không phải là
nhận xét của riêng tôi, nhưng là những học hỏi, nghiên cứu
của các nhà xã hội học trung lập". Nhìn vào Ngày
QTGT được tổ chức
lần này tại Toronto, Giáo phận của ngài, ÐHY rất bình thản,
mỉm cười, lạc quan và ý thức rõ ràng về tất cả những
gì đã phải làm, đã thực
sự được hoàn tất. Guồng máy tổ chức tự nó bắt đầu
chuyển vận.
Về việc tiếp
đón các thanh niên-hành hương, ÐHY TGM cho biết: Giáo hội
Toronto là một Giáo hội phản chiếu đặc điểm Thành phố, nghĩa
là rất hỗn hợp (gồm những con người đến từ khắp nơi)
từ nhiều nền văn hóa, nhiều chủng tộc, nhiều tôn giáo,
nhiều ngôn ngữ, phong tục, truyền thống khác nhau, nhưng cũng
là một Giáo hội hiệp nhất trong đức tin nơi Chúa Giêsu Kitô,
Ðấng cứu thế duy nhất.
ÐHY Ambrosic nhắc
lại thời kỳ còn nhỏ, khi ngài từ Slovenia đến Bang Ontario,
qua ngả đường Áo quốc, năm 1948. Lúc đó Giáo hội Toronto
gồm hầu hết người dân Công giáo Ái nhĩ lan di cư, vốn có
một đức tin vững chắc. Sau đó, với làn sóng di cư, trước
hết các người Ý, người Ba lan và Bồ đào Nha; rồi đến
các người thuộc Châu Mỹ Latinh và Philippines, người Trung quốc,
người Việt nam... ÐHY TGM nói: "Có lúc tôi tự hỏi: trong tương
lai con đường thiêng liêng nào sẽ là con đường nổi bật hơn
cả. Thực sự đây là một câu hỏi không thể tìm ra giải
đáp được". Ðây là một dân tộc rất phức tạp,
đến từ Tây phương cũng như Ðông phương, từ Bắc đến Nam
... Cũng nhờ làn sóng di dân này, số người tham dự thánh
lễ gia tăng. ÐHY nhấn mạnh: "Tôi xin nói thêm: Các cuộc học
hỏi nghiên cứu cho thấy có một sự trở về với đường
lối các Giáo hội chính tại Canada: Anh giáo, Tin Lành và Công
giáo. Các giáo phái hầu như có một sự thụt lùi, trước
đây xem ra không thể lướt thắng nổi, vì tính cách hung hăng
của họ.
ÐHY Ambrosic cho
biết thêm như sau: "Tôi rất ngạc nhiên và vui mừng về những
sự kiện trên đây. Và tôi nhớ lại một cuộc gặp gỡ với
ÐHY Kim, cựu TGM Seoul (Nam Hàn). Ngài nói với tôi về 60 ngàn
người trở lại trong một năm tại Nam Hàn, và tôi hỏi ngài
làm cách nào mà có một số người trở lại đông đảo như
vậy? Ngài trả lời: Tôi không có một ý nghĩ gì về công
việc này, bởi vì chúng tôi không tốt lành, không giỏi
giang hơn ai cả. Ðây cũng là điều tôi có thể nói trong lúc
này, bởi vì chủ thuyết tục hóa không biến mất hoàn toàn.
Nó sẽ biến mất từng đợt. Chúng
ta biết: Chủ nghĩa cộng sản đã sụp đổ. Do kinh nghiệm soi sáng,
chúng ta thấy thuyết tục hóa cũng sẽ đi theo một số phận như
vậy".
Hồi giáo là
một thách đố hiện nay tại Châu Âu. Ðược hỏi: Canada có sợ
Hồi giáo không, Ðức TGM Toronto trả lời: "Không. ...Trong những
tháng này, chúng tôi thấy rõ: đối với chính các người
Hồi giáo ở đây - ----dĩ nhiên đối với các tín hữu Tin
Lành, cũng vậy---- ngày nay ÐTC là
một người cha, một vị lãnh tụ tôn giáo vĩ đại, uy tín nhất
trên thế giới, không phải là một nguy hiểm cho ai cả".
ÐHY nói đến
giây liên kết của Giáo hội tại Toronto, nơi có những truyền
thống rất khác nhau, đang gặp nhau, chung sống hòa bình;
nhưng một điều không ai hồ nghi: Thánh Thể là giây liên
kết chung của mọi người, cho mọi người, mặc dù Thánh Thể
được cử hành bằng các
thứ tiếng khác nhau.. Rồi các kinh cầu nguyện, như Kinh Lạy
Cha, hoặc các Thánh vịnh. Ðức tin chung có thể đưa
đến những việc sùng kính riêng. Thí dụ: sự chú ý về các
biểu hiệu, các ảnh tượng, rất
mạnh mẽ nơi các tín hữu thuộc lễ nghi Latinh.
Hoặc như các người Ái nhĩ lan di cư tại Canada này học
biết truyền thống hành hương và truyền thống ca hát trong lúc
cử hành phụng vụ, những truyền thống mà họ không biết đến,
lúc còn ở xứ sở của họ".
Nói đến cuộc
hành hương, được hỏi về các cuộc hành hương của Thánh
Giá của Ngày QTGT, trong hai năm qua đã được rước đi khắp
các giáo phận Canada, có gây ngạc nhiên gì không, ÐHY Ambrosic
trả lời: "Có rất nhiều ngạc nhiên. Chúng tôi không bao giờ
nghĩ đến và chờ đợi những hăng say như vậy. Nhưng nên nhớ:
nền thần học của chúng ta là một nền thần học trừu tượng.
Trong lúc thanh niên bị điều kiện hóa bởi TV, đối với họ
hình ảnh đã là cái cốt yếu rồi, cái đánh động tâm hồn
họ. Như vậy Thánh Giá nói đến sự hiện diện của sự thánh
thiêng, sự hiện diện của Chúa Giêsu; và trong một ý nghĩa
nào đó, cũng nói đến cả ÐTC nữa, vì đây là một quà
tặng của ngài cho thanh niên thế giới".
Về những năm
chuẩn bị Ngày QTGT, nay đã hoàn tất,,
Vậy có cái gì đáng phàn nàn, vì đã phải làm, mà
không làm không? ÐHY trả lời: "Vấn đề của Ngày QTGT
là vấn đề chỉ làm một lần mà thôi. Anh có thể quan
sát các người khác, học hỏi, nhưng rồi bổn phận của anh
là thi hành và chỉ có thể làm một lần mà thôi, không lặp
lại lần thứ hai. Nếu anh sai lầm, thì không còn cơ hội sữa
chữa lại được. Vì thế, tôi nghĩ: chúng tôi đã làm hết
sức và chúng tôi không phàn nàn gì cả. Thành công ở
trong tay Chúa, không phải ở nơi con người".
Nói đến vụ
khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001 tại Hoa kỳ, ÐHY công nhận:
có sự thiệt hại không ít. Các con đường vào Canada được
thu hẹp hơn và kiểm soát nghiêm nhặt hơn. Nhưng nói chung, tất
cả chúng tôi, người dân
Bắc Mỹ, đã có những phản ứng quá xúc động. Người dân
Châu Âu đã trải qua hai thế chiến và đã chứng kiến biết
bao tàn phá. Nhưng chúng tôi tại Bắc Mỹ, đây là lần thứ
nhất bị tấn công như vậy trên lãnh thổ châu lục của chúng
tôi".
ÐHY Ambrosic kết
luận: "Giáo hội Toronto đang tiến đến cuộc gặp gỡ lịch sử
vĩ đại: "Chúng tôi là một xứ sở hỗn hộp, một Giáo hội
hỗn hợp. Chúng tôi cùng nhau sống như trong một đại gia đình,
trong đó có nhiều lần chúng tôi phải vất vả nhiều,
để hiểu nhau, thông cảm nhau. Nhưng vẫn là một gia đình".
Trong phòng hội lớn của Tòa TGM Toronto, ở lầu trệt, có trưng bày một trong các bích báo về Ngày QTGT, trên đó có hàng chữ này: "He speaks fifteen language. He also speaks your language". Ngài nói 15 thứ tiếng, cả tiếng nói của anh, chị nữa". 14 tiếng nói "thông thường", còn tiếng nói thứ 15 là tiếng nói của trái tim. Không một người nào đến Toronto sẽ cảm thấy mình là người ngoại quốc.