Các giáo phận công giáo tại Nga

có trước thời Cách mệnh tháng 10 năm 1917

 

 

Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai

Radio Veritas Asia, Philippines

 

Các giáo phận công giáo tại Nga có trước thời Cách mệnh tháng 10 năm 1917.

Ngày 11 tháng 2 năm 2002, Ðức Gioan Phaolô II cất nhắc bốn giáo hạt quản trị Tông Tòa tại Nga, lên bậc Giáo phận chính tòa, với vị chủ chăn riêng. Quyết định này đã và còn đang gây nên những phản ứng tiêu cực về phía Giáo hội chính thống Nga và cách riêng Tòa Giáo chủ Moscowa. Giáo hội chính thống Nga tố cáo Giáo hội công giáo xâm nhập "lãnh thổ của chính thống" với chủ đích chiêu mộ tín đồ và bành trướng ảnh hưởng trong miền đất vẫn được coi là của Giáo hội chính thống Nga. Ðức Alexis đệ nhị, Giáo chủ Giáo hội chính thống Nga, gián đoạn những ngày nghỉ hè, trở lại Moscowa, triệu tập Thánh hội nghị bất thường, để cứu xét sự kiện này.

Nhật  báo "Quan Sát Viên Roma", (L' Osservatore Romano), cơ quan bán chính thức của Tòa Thánh, số ra ngày 11 và12/02/2002, trình bày sự hiện diện của các giáo phận công giáo tại Nga trong  những thế kỷ, trước khi cộng sản lên cầm quyền.

Về Việc tố cáo Giáo hội công giáo xâm lăng - Chỉ cần đọc lại Cuốn niên giám của Tổng giáo phận Mohilev năm 1858, chúng ta sẽ thấy rõ những gì đã được ghi lại trong cuốn niên giám này. Trong năm 1858, tại Nga đã có 112,799 tín hữu công giáo thuộc Tổng giáo phận Mohilev, với 21 giáo xứ trong miền Châu Âu và khoảng 10 giáo xứ trong miền Châu Á.

Ngày mùng 3 tháng 12 năm 1773, Nữ Hoàng Catarina đệ nhị, với nghị định không được thỏa thuận trước với Tòa Thánh, đã thiết lập Tòa Giám mục Bielorussia, đặt trụ sở tại Mohilev.

Sau đó, cũng Nữ Hoàng Catarina đệ nhị, với nghị định ngày 28 tháng Giêng năm 1782, trong lúc bãi bỏ Tòa Giám mục Bielorussia, thành lập Tổng giáo phận Mohilev, giáo phận duy nhất trong toàn lãnh thổ của Ðế quốc Nga.

Sau khi thiết lập quan hệ ngoại giao với Nga Hoàng, ngày 15 tháng 4 năm 1783,  với Sắc Chỉ "Onerose Pastoralis ", Ðức Pio VI (1775-1799) ban phép cho Ðức TGM Giovanni Archetti, Sứ Thần Tòa Thánh tại Ba lan, thiết lập,  theo Giáo luật,  Tổng giáo phận Mohilev. Tổng giáo phận này trở nên giáo hạt lớn nhất trên thế giới, gồm toàn lãnh thổ Nga, từ Tây sang Ðông.

Mọi người đều công nhận rằng: tôn giáo truyền thống của dân Nga, tức Giáo hội chính thống, từ lúc thành lập "Thánh hội nghị", thay thế Tòa Giáo chủ Moscowa bị bãi bỏ năm 1720, mới được coi là Tôn giáo của Nhà nước. Là tôn giáo của Nhà nước, không có nghĩa là độc quyền, tuyệt đối loại trừ các tôn giáo khác. Hành động như vậy là vi phạm tự do lương tâm, tự do tôn giáo.

Quyền cai trị lúc đó ở trong tay Nga Hoàng  - Ðể ổn định hóa Giáo hội  trên lãnh thổ của mình, Nhà Vua đã ấn định những mối liên quan giữa Giáo hội chính thống và Giáo Hội Công giáo. Hoàng Ðế Nicola đệ nhị, với Nghị định về "Khoan dung" công bố ngày 29 tháng 4 năm 1905, ấn định những tiêu chuẩn căn bản để điều hành các mối quan hệ giữa hai Giáo hội trong Ðế quốc Nga. Nhưng, tiếc thay, thời kỳ Khoan dung quá ngắn để có thể qui định rõ rệt những quan hệ về cộng tác giữa hai bên.

Số người công giáo trong Ðế quốc Nga gia tăng, do nhiều yếu tố khác nhau: - do việc Nga chiếm phần lớn lãnh thổ Ba lan, Lituani- - do việc di dân đến của những người thuộc địa Ðức - do những vụ lưu đầy  đông đảo các các người công giáo từ Ba lan đến các lãnh thổ của Nga - do những cuộc di dân của người Ba lan và Lituani, vì nạn thất nghiệp tại hai nước này.

Trong miền Siberia cũng vậy :  các người công giáo đến cư ngụ đây là do chính sách thuộc địa hóa của người Ðức và do các vụ lưu đầy đông đảo, phần lớn là người dân Ba lan. Nhờ đó, Ðạo công giáo lan tràn trong lãnh thổ Nga Hoàng và sau đó trong lãnh thổ Liên xô.

Năm 1915, trong miền Nga Châu Âu hiện nay có khoảng 80 giáo xứ, với 220 ngàn tín hữu công giáo và trong miền Siberia hơn 40 giáo xứ, với 140 ngàn tín hữu công giáo.

Cho tới năm 1920, tại Liên xô, lúc đó  do chế độ cộng sản cai trị và các cuộc bách hại đã bắt đầu rồi, Giáo hội công giáo có các giáo phận sau đây:

- Tổng giáo phận Mohilev gồm toàn lãnh thổ Nga Châu Âu và Bielorussia miền Tây Âu và miền Ðông Âu;

- Giáo phận Tiraspol, trụ sở tại Saratov, gồm các lãnh thổ miền Volga và miền nam Ukraine;

- Giáo phận Vladivostok, được thiết lập năm 1923, gồm lãnh thổ miền trung Siberia và miền Viễn Ðông;

- Giáo phận Ðại diện Tông Tòa của miền Siberia, được thiết lập ngày mùng 01 tháng 12 năm 1921, gồm lãnh thổ miền Irkutsk, Tomsk và Omsk.

Nói tóm lại, vào đầu năm 1920 của thế kỷ vừa qua, trên lãnh thổ Nga đã có khoảng một triệu 650 ngàn người công giáo, chia thành 580 giáo xứ hoặc nhà thờ, với 397 linh mục.

Ðến năm 1950, số người công giáo gia tăng rất đáng kể, vì những vụ bách hại khủng khiếp và bạo lực, từng triệu người công giáo bị cưỡng ép chuyển sang miền Siberia và Kazakhstan. Nhờ đó tại Siberia có những cộng đồng công giáo đông đảo.

Trong tình hình hiện tại, nêu lên một con số chính xác về các người công giáo trên lãnh thổ Liên Bang Nga, không phải dễ dàng. Chúng ta chỉ có thể ước tính-- nhưng không xa sự thật - rằng  số  người công giáo hiện nay vào khoảng một triệu 300 ngàn. Theo Ðức Cha Tadeusz, TGM Giáo phận "Mẹ Thiên Chúa" ở Moscowa, có thể còn đông hơn con số được nêu lên trên đây nữa.

Với việc cất nhắc bốn giáo hạt quản trị Tông Tòa lên bậc Giáo phận chính tòa, Ðức Gioan Phaolô II muốn đáp lại cách cụ thể sự lo lắng mục vụ đối với tất cả những ai đã lựa chọn và  công nhận nơi Giáo hội công giáo như "nhà riêng" hay "gia đình" của mình. Ðây không phải là việc đưa vào lãnh thổ Nga những cơ cấu  mới, nhưng chỉ  lấy lại những cơ cấu đã có trước đây, bằng việc cập nhật hóa các cơ cấu này với tình hình hiện nay.

Về Tố cáo chiêu mộ tín hữu chính thống - Việc gia tăng con số người công giáo tại Nga chắc chắn không do việc chuyển từ chính thống sang công giáo. Các người công giáo mới thường đến bởi những môi trường vẫn xa tôn giáo. Do những tiếp xúc với Giáo hội công giáo, họ xin trở lại, lãnh phép Rửa tội và trở thành tín hữu Kitô. Việc tố cáo Giáo hội công giáo, chỉ là "slogan"  đã được Tòa Giáo chủ  đề cao từ lâu, không phải là một điều mới lạ.

Tố cáo Giáo hội công giáo đẩy mạnh các hoạt động truyền giáo - Một số người sánh ví việc chiêu mộ tín hữu chính thống với việc truyền giáo. Về việc truyền giáo: đã là môn đệ của Chúa Giêsu (chính thống cũng như công giáo), chúng ta không thể quên mệnh lệnh của Chúa truyền lại cho các Tông đồ:  "Các con hãy đi khắp thế giới và hãy rao giảng Tin Mừng, làm cho các dân nước trở nên môn đệ của Ta, qua việc ban phép rửa tội cho họ nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần" (Mt 28,19). Việc truyền giáo do đó là một bổn phận, thuộc bản chất của Giáo hội Chúa. Không thể tố cáo Giáo hội công giáo bành trướng, gây ảnh hưởng , nếu Giáo hội chu toàn bổn phận này.

Nên nhớ lại rằng trên lãnh thổ Liên xô, các tín hữu Kitô (-- gồm cả  Chính thống, Tin Lành và Công giáo) đã bị bách hại dữ dội  bởi chế độ nghịch hẳn phẩm giá và tự do của con người. Việc phục hưng tôn giáo đòi sự hiệp nhất về ý chí, sự cộng tác thành thực để đem lời hằng sống và ơn cứu độ cho tất cả những ai không biết Chúa Kitô và Phúc Âm của Người, trong sự hiệp thông, phát xuất bởi một đức tin, một phép rửa tội.

Ngoài những lý lẽ tôn giáo và Giáo hội, nhật báo "Quan Sát Viên Roma"  còn trưng lại Qui ước quốc tế đã được Nga ký nhận. Qui ước này nói đến tự do lương tâm, tự do tôn giáo: quyền này  đi liền với con người, bất cứ ở phương trời nào, chứ không theo lãnh thổ hay quốc gia. Nhật báo còn nhắc lại giáo huấn Công đồng chung Vatican II: Giáo hội công giáo tôn trọng sáng kiến của Giáo hội chính thống trong việc thiết lập các cơ cấu mục vụ,  mổi khi giáo hội này nghĩ là cần thiết cho các tín hữu của mình rải rắc trên thế giới, ngoài lãnh thổ Liên Bang Nga. Cũng vậy, Giáo hội công giáo đòi cũng một sự tôn trọng như vậy, mỗi khi cần tổ chức việc trợ giúp tôn giáo cho các tín hữu của mình, tuy họ thuộc về các nguồn gốc, quốc gia khác nhau, nhưng nay là công dân Nga, với đầy đủ hiệu lực và hầu hết chỉ biết nói tiếng Nga mà thôi.

Ðể kết thúc bài nói chuyện hôm nay, chúng tôi xin trưng lại lời tuyên bố của ÐHY Angelo Sodano, Quốc Vụ Khanh, về những phản ứng tiêu cực của Giáo hội chính thống Nga, như sau: "Anh em chính thống nói rằng: họ ngạc nhiên về quyết định của ÐTC. Ðiều này không đúng. Việc tổ chức lại các giáo hạt tại Nga do ÐTC quyết định,  nhằm đến việc giúp đỡ các người công giáo tại lãnh thổ mênh mông này, đã dược nói với các anh em này từ lâu rồi. Chúng tôi tin rằng: anh em chính thống vui mừng về sự trợ giúp tôn giáo hiệu nghiệm hơn cho những anh chị em công giáo, cũng như Tòa Thánh vui mừng thấy Tòa  Giáo Chủ chính thống Nga từ lâu tổ chức các cơ cấu cho các tín hữu của mình tại Châu Âu và Châu Mỹ. Và hiện nay đang xúc tiến việc xây cất một nhà thờ lớn ở Roma, trên đồi Gianicolo, đối diện ngay với Ðền thờ Thánh Phêrô. Chúng tôi hy vọng: thiện chí và những ý chỉ tốt lành được hiểu rõ sớm hết sức có thể".

 


Back to Home Page