Tường thuật về

Ngày cầu nguyện cho Hòa bình thế giới

tại Assisi (24/01/2002)

 

 

Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai

Radio Veritas Asia, Philippines

 

Tường thuật về Ngày cầu nguyện cho Hòa bình thế giới tại Assisi (24/01/2002).

Sau vụ khủng bố khinh hoàng tại New York và Washington, gây nên nhiều lo lắng cho hòa bình  thế  giới, ÐTC Gioan Phaolô II  trong giờ đọc Kinh Truyền tin với Dân chúng tại Quảng Trường Thánh Phêrô vào trưa ngày 18 tháng 11 năm 2001, đã đưa ra hai sáng kiến sau đây:  (1). toàn thế giới công giáo sẽ ăn chay vào ngày 14 tháng 12 năm  2001, và  (2). mời gọi Ðại diện các Giáo hội Kitô và các Tôn giáo thế giới để cầu nguyện cho Hòa bình ngày 24.01.2002 tại Assisi, Thành phố của Thánh Phanxicô, sứ giả hòa bình và tình huynh đệ giữa các dân tộc, không phân biệt tôn giáo, văn hóa, ngôn ngữ, mầu da... ÐTC  đã cùng với các vị này tụ họp tại Assisi hai lần: lần thứ nhất vào ngày  27 tháng 10 năm 1986, lúc thế giới sống trong đe dọa về một chiến tranh  nguyên tử giữa hai Khối kình địch nhau: Tư bản và Cộng sản, và  lần thứ hai  vào tháng 3 năm 1993 lúc chiến tranh diệt chủng tại miền Balcan trở nên vô cùng dã man.

Ðối với ÐTC, lời cầu nguyện là thứ vũ khí thiêng liêng, vô hình, nhưng là một thứ vũ khi rất thần hiệu. Chỉ có lời cầu nguyện  cùng nhau  dâng lên Ðấng Tối cao mới có thể đem đến ơn trở lại tâm hồn và ơn hòa bình cho thế giới mà thôi. Ðây là lý do mạnh hơn cả thúc đẩy ÐTC  mời gọi đại diện các Giáo hội Kitô và các tôn giáo cùng nhau đến Assisi một lần nữa, để gặp nhau trong tình huynh đệ và mỗi tôn giáo cầu nguyện theo thể thức của mình cho hòa bình thế giới. Lời mời của ngài đã được các vị đáp lại một cách quảng đại và đông đảo, thậm chí Tòa Giáo chủ chính thống  Moscowa  từ lâu có thái độ giá lạnh với Vatican, nhưng lần này cũng cử nhân vật số hai, sau Ðức Giáo chủ Alexis đệ nhị, đến tham dự. Về phía Tòa Giáo chủ chính thống đại kết Constantinopoli, đại diện Giáo hội chính thống hoàn cầu, chính Ðức Giáo chủ Bartolomeo đệ nhất đích thân tham dự. Lần này, Hồi giáo cũng gửi một phái đoàn đông đảo hơn hai lần trước đây đến Assisi. Nhìn vào con số các vị tham dự ngày cầu nguyện lần này, chúng ta có thể hy vọng vào một thế giới tốt đẹp hơn, sau vụ khủng bố kinh khủng ngày 11 tháng 9/2001 vừa qua. Hơn 300 đại diện đến từ khắp thế giới đều là khách của Ðức Gioan Phaolô II trong Nội Thành Vatican. Tất cả cùng đi đến Assisi trên chuyến xe lửa đặc biệt với ÐTC; và sau đó vào trưa thứ  sáu 25 tháng giêng năm 2002,  tất cả được ÐTC mời dùng bữa thân mật tại Phủ Giáo Hoàng. Ðây là một biến cố chưa từng có trong lịch sử Giáo hội.

Trong bài tường thuật nầy,  chúng tôi xin trình bày sơ qua về nhà ga  xe lửa của Vatican - Chuyến tầu lịch sử chở Ðức Gioan Phaolô II và các Vị khách của ngài từ nhà ga tí hon Vatican đến nhà Ga thành Phố Asssisi và buổi cầu nguyện ở "Hội trường"  tại Quảng trường Thánh Phanxicô ở thành phố Assisi.

 

1 - Nhà Ga tí hon của Vatican

Nói đến một ga xe lửa tại Quốc gia-Thành phố Vatican (--  một quốc gia chỉ rộng  gần nửa cây số vuông--), nhiều người ngạc nhiên. Nhưng thực sự có một ga xe lửa trong Nội Thành Vatican. Ga xe lửa này được xây cất giữa những năm 1929 và 1933, tức sau khi Tòa Thánh và Nước Ý đã ký thỏa ước quốc tế tại Ðền Lateranô ngày 11 tháng 2 năm 1929, giữa ÐHY Gaspari, Quốc Vụ Khanh Tòa Thánh  và Ông Mussolini,Thủ tướng Ý.

Ðường xe lửa Vatican chỉ dài chừng vài trăm thước, do kiến trúc sư và kỹ sư Giuseppe Mormo đứng ra xây cất. Trong hơn 70 năm qua, con đường xe lửa này chỉ được nói đến ít lần. Trong đệ nhị thế chiến 1939-1945, nhà Ga Vatican bị bom phá hủy, đã được sửa sại và vẫn giữ dấu vết của chiến tranh. Ðây là trái bom duy nhất rớt xuống lãnh thổ Quốc gia-Thành phố Vatican.

Ga xe lửa được nói đến một lần nữa  vào  ngày 11 tháng 4 năm 1959,  khi hài cốt Thánh Giáo Hoàng Pio X (1903-1914) được ÐTC Gioan XXIII (1958-1963)  cho phép rước về Venezia, để cho các tín hữu tôn kính và cầu nguyện, vì Thánh Pio X, trước khi được bầu làm Giáo Hoàng, đã giữ chức Giáo chủ Venezia, cũng như Ðức Gioan XXIII.

Cũng tại ga xe lửa này, truớc khi khai mạc Công đồng chung  Vatican II (1962-1965), ngày mùng 4 tháng 10 năm 1962, chính Ðức Gioan XXIII đã dùng xe lữa từ đây đi hành hương Loreto và Assisi, để phú thác cho Ðức Mẹ Maria và Thánh Phanxicô công việc của Công đồng, một biến cố lớn nhất của thế kỷ XX.

Sau Ðức Gioan XXIII, Ga xe lửa Vatican được dùng rất ít trong việc chuyên chở hành khách, có thể nói chỉ được dùng chở hàng hóa từ biên giới Ý vào Vatican mà thôi. Từ năm 1962, phải chờ đợi mãi đến ngày mùng 8 tháng 11 năm 1979, tức sau 17 năm, mới có một Vị Giáo Hoàng khác làm cho nhà ga này được nói đến. Ngày đó, Ðức Gioan Phaolô II dùng xe lửa để tham dự Ngày thứ XXI của Nhân viên hỏa xa. Và ngày 24 tháng Giêng năm 2002, cũng chính Ðức Gioan Phaolô II dùng xe lửa từ đây để cùng với những đại diện các Giáo hội Kitô và tôn giáo hành hương Assisi để cầu nguyện cho hòa bình thế  giới.

 

2 - Chuyến xe lửa lịch sử

Chuyến xe lửa chở Ðức Gioan Phaolô II, đại diện các Giáo hội và các tôn giáo, nhiều Hồng Y, Tổng Giám mục và Giám mục tham dự Ngày cầu nguyện cho hòa bình, khởi hành từ ga Vatican lúc 8:40 ngày 24 tháng Giêng năm 2002 và tới Ga Assisi lúc 10:40, sau hai tiếng đồng hồ, với tốc độ 120 cây số giờ. Chuyến xe lửa này không dừng  lại ga nào cả trên quãng đường dài 200 cây số. Dù sao, tại nhiều nơi, dọc đường, nhiều đoàn thể và dân chúng tuốn đến cạnh đường xe lửa đề chào mừng ÐTC,  và những đại diện các Giáo hội và các tôn giáo, sứ giả hòa bình.

Chuyến xe lửa đặc biệt  gồm 7 toa, thuộc loại đi "Liên Tỉnh" (Intercity) với tiện nghi đầy đủ, nhưng không phải loại xe  có "Tiện Nghi cao"  (de luxe)  như  các  loại đi "Liên Âu Châu" (Eurostar), vì theo ước muốn của ÐTC, chuyến xe này cần có tính cách hành hương và sám hối. Các toa đã được lau chùi rất sạch sẽ và đánh bóng. ÐTC và đoàn tùy tùng của ngài chiếm toa thứ bốn có 18 chỗ.

7 toa xe lửa đã được một động cơ "Diesel" kéo vào Nhà Ga Vatican nửa giờ trước lúc khởi hành; nhưng khi ra khỏi biên giới Vatican, tại ga San Pietro (kế bên Vatican) chặng dừng duy nhất, thì  động cơ Diesel được thay thế bằng đầu máy điện. Phải dùng động cơ Diesel trong nội thành Vatican, vì trong Vatican không có đường giây điện  cho Xe Lửa chạy bằng động cơ điện.

Chiếc xe lửa đặc biệt này từ chiều hôm trước, đã đậu tại Ga Prenestino bên ngoài Vatican, và đã được  giới thiệu cho giới báo chí. Nhân viên hỏa xa  của chính phủ Ý, gồm một nhân viên đầu máy, ba kỹ thuật viên và bốn nhân viên  lo dịch vụ. Bốn nhân viên này, trong các chuyến tầu thường, có nhiệm vụ kiểm soát vé của hành khách; nhưng trên chuyến tầu lịch sử, bốn nhân viên này, thay vì kiểm vé, lại phát vé cho hành khách, một loại vé đặc biệt của một chuyến tầu lịch sử, để mỗi hành khách giữ làm kỷ niệm. Vé này như một bảng số với kích thước riêng, trên có ghi chặng đường và ngày tháng của chuyến đi lịch sử Vatican-Assisi. Trên tầu không được hút thuốc và cũng không có dịch vụ giải lao, để nhấn mạnh tính cách hành hương của lộ trình.

Cùng đi trên chuyến xe lửa lịch sử này, ngoài các vị Khách của ÐTC, còn có ông Bộ trưởng Công chánh, Ông chủ tịch Hỏa xa Ý. Tại nhà Ga Assisi, Thủ tướng Chính phủ, nhiều Bộ trưởng, Dân biểu, Nghị sĩ và Nhà cầm quyền miền, Tỉnh, thị xã chờ đón ÐTC và các đại diện Giáo hội và các tôn giáo.

Ban chiều ngày 24/01/2002,  khi từ Assisi  về lại Roma, ÐTC và quý vị quan khách đã được Tổng thống cộng hòa Ý, ông Carlo Arzegli Ciampi, đến chào từ giả. Tổng thống Italia chỉ đến tham dự phần kết thúc ngày cầu nguyện mà thôi.

 

3 - Ngày cầu nguyện cho hòa bình tại Assisi

Sau lễ nghi đón tiếp tại Nhà Ga Assisi, ÐTC lên xe bọc kính chạy trên con đường dài bốn cây số, với 8 xe cảnh sát hộ tống, để đến "Hội Trường" (Hall), nơi diễn ra các lễ nghi của Ngày cầu nguyện. Ðây là một chiếc lều  thật lớn được dựng lên trong những ngày trước đây, được chia thành hai phần: phần trên (như cung thánh của một nhà thờ) dùng làm lễ đài, nơi đây được trải thảm đỏ, được trang hoàng bông hoa, dành cho ÐTC (ngồi ghế ở giữa) và những đại diện các Giáo hội (ngồi bên phải ÐTC) và những đại diện các tôn giáo  (ngồi bên trái ÐTC); phần dưới  như cung lòng nhà thờ, có 2,500 ghế dành cho các người được mời và cho anh chị em tín hữu tham dự. Bên phải, một khoảng cách rộng dành cho ca đoàn, với nhiều nhạc khí, và cho các tu sĩ Dòng Phanxicô.

Giữa "Hall" (Hội trường) có một bàn lớn,  để vào buổi chiều của ngày Cầu Nguyện, các vị đại diện tham dự  đến đặt chiếc đèn sáng của mình, sau khi đã đọc bản tuyên ngôn nói lên quyết tâm dấn thân hoạt động cho hòa bình. Phía trên bên phải của Hội Truờng, có đặt một đài cao, nơi đây ba Vị Hồng Y, chủ chốt trong Ban tổ chức và những đại diện các Giáo hội và các tôn giáo phát biểu ý kiến trong biến cố đầu ngày Cầu Nguyện và sau đó, trong buổi gặp gỡ ban chiều, đọc bản tuyên ngôn chung,  trong biến cố kết thúc Ngày cầu nguyện cho hòa bình thế giới.

Lễ nghi khởi sự bằng lời chào mừng của ÐTC gủi tới các vị tham dự.  Với giọng mạnh mẽ, nét mặt vui tuơi, ÐTC nói: Tôi đón chào  quý ngài với niềm vui. Tôi cảm ơn các ngài đã đáp lại lời mời gọi của tôi. Ngày cầu nguyên hôm nay là một sự kéo dài ngày cầu nguyện năm 1986". Rồi ÐTC chào thăm cách riêng Ðức Giáo chủ đại kết thành Constantinopoli, Ðức Bartolomeo đệ nhất - phái đoàn các Giáo hội chính thống, Anh giáo, Tin Lành, Giáo hội cải cách, và  những đại diện Hồi giáo thế giới, Do thái giáo, Phật giáo, Ấn giáo, các tôn giáo truyền thống Châu phi, những đại diện các tôn giáo khác tại Nhật Bản và Nam Hàn và tất cả các vị khách - Rồi ngài chào  thăm các Hồng Y, cách riêng ÐHY Egan, TGM New York, nơi bị nạn khủng bố mới đây, đại diện các GM thế giới,  cách riêng các GM tại những nơi có chiến tranh. Ngài không quên các Tu sĩ Phanxicô tại Assisi đã góp công lớn trong những ngày này. Sau cùng ÐTC chào thăm Thủ tướng chính phủ, các Bộï trưởng, Nhà cầm quyền địa phương và tất cả những ai đã góp công bất cứ bằng cách nào  để Ngày cầu nguyện được tốt đẹp.

Sau lời chào thăm của ÐTC, ÐHY Nguyễn văn Thuận, chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh về Công lý và Hòa bình, đọc diễn văn vắn tắt   khai mạc. Ngài nói: Ðẹp thay những bước chân của các sứ giả rao giảng Hòa bình.  Chúng ta hội nhau đây để làm gì? Ðể đáp lại lời mời của ÐTC, cùng nhau cầu nguyện cho hòa bình thế giới. Tôn giáo không bao giờ được trở nên lý do của tranh chấp. Ðây là giờ phút lịch sữ: giờ phút của hy vọng và của hòa bình cho nhân loại.

Kế tiếp, các đại diện lần lượt phát biểu ý kiến riêng và nói lên chứng tá của mình. Bắt đầu bằng lời của Ðức Bartolomeo đệ nhất, Giáo chủ chính thống Constantinopoli. Ngài nói: Chúa Giêsu là Vua Hòa bình. Hòa bình của Thiên Chúa là phước lành hoàn toàn hơn hết, gồm đủ mọi ơn phước khác. Ðể làm cho thế giới hòa bình, trước hết trong tâm hồn con người phải có hòa bình với Thiên Chúa đã. Hòa bình của Thiên Chúa là gì? Là thực thi công bình, tôn trọng sự sống, các quyền của con người, sống trong tình huynh đệ, tha thứ và liên đới.

Vị đại diện Anh giáo kêu gọi hãy cùng nhau tiến lên, cùng nhau cổ võ và hoạt động cho hòa bình, dù gặp khó khăn, cản trở.  Ðại diện Giáo hội Luther coi đây là "Ngày Thiên Chúa đã làm". Ðại diện các Giáo hội cải cách thuật lại dụ ngôn người Samaritano nhân hậu. Chúng ta cũng phải theo gương người này được Chúa Giesu đề cao: "Hãy ra đi và làm như vậy".

Sau ít phút nghỉ, đến lượt các đại diện tôn giáo. Trước hết đại diện Phật giáo đọc một kinh bằng tiếng Tây Tạng - Rồi đến hai dại diện các tôn giáo Châu Phi, một vị phát biểu bằng tiếng Anh, một vị bằng tiếng Pháp, nói về  Hòa bình thế giới tùy thuộc vào hòa bình giữa con nguời với con nguời và mỗi một người với Thiên Chúa.

Ðại diện Ấn giáo (-- một phụ nữ--) cảm ơn Hội đồng Tòa Thánh về  đối thoại liên tôn. Thật là một vinh dự cho bà được lên tiếng trước  Ðức Gioan Phaolô II và những đại diện các Giáo hội và tôn giáo thế giới. Bà nhấn mạnh: hòa bình không cho phép xử dụng bạo lực. Tôn giáo đích thực không thể và không được phép đi đến bạo lực, tranh chấp, chiến tranh, trái lại phải rao giảng sự hoà hợp, bình an, chung sống hòa bình. Tất cả phải nhờ vào những cuộc đối thoại, bởi vì dối thoại sẽ đưa đến sự hiểu biết nhau và một nền nhân đạo huynh đệ.

Tiếp đến đại diện Hồi giáo (đến từ Iran) quả quyết rằng: Các tôn giáo độc thần đều tôn thờ một Thiên Chúa: Thiên Chúa của Abraham, của Noe, của Maisen. Tôn giáo bắt buộc tôn thờ một Thiên Chúa và có bổn phận rao giảng các giá trị cao siêu, các giá trị luân lý, đạo đức - có nghĩa vụ cổ võ công bình, hòa bình. Vị đại diện cảm ơn Tòa Thánh và Ðức Gioan Phaolô II luôn luôn ủng hộ cuộc tranh đấu tự do của dân tộc Palestine. Vị đại diện tuyên xưng thành thực rằng: Chúng tôi tham dự với xác tín Ngày cầu nguyện này do Ðức Gioan Phaolô II cổ võ. Chúng tôi biết ơn ngài.

Tiếp đến đại diện Do thái giáo. Ông nói: Thiên Chúa là Thiên Chúa của hòa bình. Trong các thế kỷ vẫn có những cuộc chiến đấu.  Các cuộc chiến đấu  vẫn tiếp tục cả thời nay. Dân Do thái, ham chuộng hòa bình, nhưng sẵn sàng chiến đấu cho quyền lợi, sự sống còn và an ninh của mình. Trong Do thái giáo, không có quan niệm về chiến tranh. Chúng tôi chiến đấu vì trong Kinh Thánh và sách Talmud có nói đến những cuộc chiến đấu, khi có những lý do chính đáng, để bảo vệ quyền lợi mình.  Do thái giáo luôn luôn muốn sống trong hòa bình và trong tình huynh đệ, cách riêng với Kitô giáo.

Tiếp đến những nhân vật  nổi tiếng của các phong trào  trong Giáo Hội công giáo phát biểu. Bà Chiara Lubich, sáng lập Phong trào Tổ Ấm, nói: Thiên Chúa là Thiên Chúa hòa bình. Hòa bình là một trong các mục tiêu Giáo hội công giáo rao giảng hơn cả. Ðức Gioan XXIII công bố Pacem in terris. Ðức Phaolô nói lên cách mạnh mẽ tại Trụ sở LHQ: "Ðừng bao giờ  xẩy ra chiến tranh nữa". Còn Ðức Gioan Phaolô II, trong sứ điệp Ðầu Năm nay quả quyết: "Sẽ không có hòa bình, nếu không có công lý - Sẽ không có  công bằng , nếu không có tha thứ". Một nhân vật khác, giáo sư Andrea Riccardi, sáng lập Cộng đồng Sant' Egidio, quả quyết rằng: Sau cuộc gặp gỡ năm 1986, tính thần Assisi vẫn tiếp tục trong 15 năm nay. Giáo sư nói đến tiến trình hòa bình tại Nam Phi, tại Mozambic. Tại nhiều nơi, các nhà  truyền giáo hy sinh cả mạng sống để rao giảng Tin mùng hòa bình, huynh đệ và yêu thương. Máu các ngài đổ ra gieo vãi hạt giống của hòa bình. Ðể thế giới có hòa bình, mỗi một cộng đồng, mỗi một giáo hội, mỗi một gia đình ... phải trở nên trung tâm hòa bình trước đã. Giáo sư kết thúc: Trong giờ phút gay go và lo sợ này, chúng ta hãy đáp lại lời  kêu gọi của Ðức Gioan Phaolô II.

Sau giáo sư Riccardi, đại diện Giáo hội chính thống Rumani, do Ðức Giáo chũ Teoctist cử đi. Giáo hội chính thống Rumani là giáo hội đầu tiên mời Ðức Gioan Phaolô II viếng thăm. Trong dịp này vị dại diện của Ðức Giáo chủ cảm ơn ÐTC về chuyến viếng thăm và do đó  việc xích lại gần giữa hai Giáo hội Roma và chính thống Rumani mỗi ngày mỗi gia tăng. Ðây là một bước tiến đến hòa bình và hiệp nhất.

Sau các bài phát biểu ý kiến, các phái doàn đi đến những địa điểm dành sẵn để cầu nguyện theo thể thức của mình cho hòa bình thế giới. ÐTC chủ tọa buổi cầu nguyện của các Giáo hội Kitô trong Ðền thờ Santa Maria degli Angeli cùng với các tín hữu công giáo, chính thống, Tin lành. Buổi cầu nguyện đại kết này được tổ chức theo hình thức cử hành Lời Chúa.

Sau giờ cầu nguyện riêng, các Phái đoàn và các vị khách dược mời dùng bữa chung với ÐTC Tu viện Phanxicô, kế bên Ðền thờ Santa Maria degli Angeli. Sau đó được nghỉ tới 15:30.

ÐTC và các phái đoàn lại tụ họp trong "Hall" (Hội trường) như ban sáng, để nghe đọc bản tuyên ngôn nói lên quyết tâm dấn chung cho hòa bình. Trước khi đọc bản tuyên ngôn, ÐHY Francis Arinze, chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh về đối thoại liên tôn nói ít lời nhập đề.  Một số đại diện các Giáo hội và tôn giáo, thay mặt tất cả, đọc bản tuyên ngôn từng đoạn bằng tiếng Anh, Ý và Ả rập.  Dấn thân hoạt  động cho hòa bình. Lên án mọi hình thức bạo lực, khủng bố và chiến tranh - dấn thân loại trừ mọi căn cớ gây nên khủng bố - dấn thân giáo dục về hòa bình - chung sống hòa bình - dấn thân cổ vò mợt nền văn hóa về đối thoại - dấn thân tha thứ, từ bỏ mọi thành kiến - Hòa bình không có tha thứ, sẽ không có hòa bình đích thực - dấn thân sống bên cạnh người đau khổ - nỗ lực làm giảm bớt đau khổ của nhân loại và nên nhớ rằng: không ai hạnh phúc một mình được - dấn thân góp phần để nhân loại hy vọng được hòa bình thực sự và bền bỉ - dấn thân để thực hiện công bình. Công  lý và hòa bình không thể tách lìa nhau được.

ÐTC kết thúc bằng lời sau đây: Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta và các dấn thân chung của chúng ta. Rồi ngài cảm ơn tất cả các phái đoàn đã đáp lại lời mời gọi của ngài tụ họp nhau tại Assisi, quê hương Thánh Phanxicô, vị thánh được mọi nguời không phân biệt tôn giáo, ngôn ngữ, mầu da, văn hóa ... biết đến và yêu mến.

Trong lúc ca đoàn hát Kinh của Thánh Phanxicô: "Hãy ca ngợi Thiên Chúa", các Tu sĩ Phanxicô tiến lên lễ đài trao cho ÐTC và các đại diện mỗi vị một chiếc đến dầu cháy sáng. Mỗi vị đứng lên khỏi chỗ ngồi tiến đến chiếc bàn tròn lớn giữa Lễ đài, để đặt chiếc đèn sáng của mình. Người đặt chiếc đèn sau cùng là Tổng Thống Cộng hòa Ý, ông Carlo Arzegli Ciampi.

Trước khi đặt chiếc đèn lên bàn, ÐHY Kasper, chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh về cổ võ sự hiệp nhất các tín hữu Kitô, giải thích ý nghĩa của cử chỉ tượng trưng này.

Ngày cầu nguyện kết thúc bằng một cử chỉ huynh đệ: các vị tham dự trao  bình an cho nhau và các vị đại diện các Giáo hội và các tôn giáo đến bắt tay và ôm hôn ÐTC. Thật là một cử chỉ cảm động.

Trong khi các vị tham dự giải lao tại Tu viện, ÐTC viếng thăm các Nữ tu kín Clarisse, để cảm ơn vì đã cầu nguyện nhiều cho Ngày hòa bình và viếng thăm các Tu sĩ Phanxicô đã vất vả góp công vào việc tổ chức Ngày cầu nguyện. Sau đó, ÐTC và các vị đại diện lên xe lửa như ban sáng để trở về Vatican. Trưa thứ sáu, ngày 25 tháng giêng năm 2002,  ÐTC mời tất cả các vị tham dự Ngày cầu nguyện dùng bữa tại Palazzo Ducale của Phủ Giáo Hoàng. Ðây là một biến cố chưa bao giờ xẩy ra.

 


Back to Home Page