Phản ứng của các vị Lãnh Ðạo
Giáo Hội Công Giáo tại Pháp
đối với ứng cử viên Tổng Thống
ông Jean Marie Le Pen
lãnh tụ Mặt trận quốc gia
Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Vài phản ứng
của các vị Lãnh Ðạo Giáo Hội Công Giáo tại Pháp
đối với ứng cử
viên Tổng Thống, ông Jean Marie Le Pen, lãnh tụ Mặt trận quốc
gia (phe cực hữu).
Cuộc bầu cử
Tổng thống Pháp, vòng thứ nhất cách đây hai tuần,
đã đem lại kết quả bất ngờ. Ứng cử viên Leonel
Jospin, thuộc Ðảng Xã hội, đương
kim Thủ tướng từ 5 năm nay, bị
loại khỏi vòng, không còn được tranh cử với ứng cử
viên Jacques Chirac trong vòng thứ hai. Ứng cử viên Jean Marie Le
Pen, cựu đại tá, chiến đấu tại Algérie, lãnh tụ Mặt trận
quốc gia (Le Front national), đứng thứ hai, sau ứng cử viên
Jacques Chirac. Như vậy, ngày Chúa
Nhật mùng 5 tháng 5
năm 2002, người dân Pháp sẽ phải
lựa chọn một trong
hai ứng cử viên Jacques Chirac và Jean Marie Le Pen.
Ðứng trước
thất bại đau đớn và bất ngờ này, Thủ tướng Jospin tuyên
bố sẽ bỏ hẵn nghề chính trị, rút lui về với cuộc sống
lặng yên, và trao trách nhiệm lãnh đạo Ðảng Xã hội cho người
khác. Ông cũng yêu cầu những người đã bỏ phiếu cho ông dồn phiếu cho ứng
cử viên , mà ông không nhắc đến tên, để đánh bật ông
Jean Marie Le Pen, ứng cử viên thuộc phe cực hữu, bởi vì ông
này sẽ gây hại cho nền dân chủ của Pháp, một nền Dân chủ
đã đạt được từ cuộc cách mạng năm 1789, với ba khẩu
hiệu: Tự do, Bình đảng và Huynh đệ.
Thất bại của
Ông Jospin là một kinh nghiệm rất chua cay cho chính ông và Ðảng
Xã hội cầm quyền từ năm năm nay. Ai cũng nhận thấy
rằng: lý do thát bại chính
của những người cầm quyền hiện nay tại Pháp là việc
lan tràn tội ác và nạn thất nghiệp trong những năm vừa
qua, đe dọa nền an ninh của nguời dân. Người dân muốn
được sống an ninh và có công ăn việc làm. Lợi dụng thời
cơ và sự bất mãn của người dân, ông Le Pen tuyên truyền: nước Pháp đón nhận quá nhiều
di dân mà không lo đủ công ăn việc làm cho họ. Theo Ông, thì
có đến 95%
người di dân lãnh nhận trợ cấp ,để sống trên Ðất
Pháp. Và vì đón nhận nhiều người di dân và tị nạn, nên
số tội ác và thất nghiệp gia tăng mỗi ngày. Rất có thể
con số này không hoàn toàn đúng sự thực. Nhưng ai cũng thấy
rằng, sau nước Ðức, nước Pháp là quốc gia đón nhận nhiều
người di dân hơn cả. Sở dĩ các nước Châu Âu, ngoài tình
nhân đạo, hiện cần rất nhiều nhân công. Số sinh mỗi ngày
mỗi giảm bớt. Số người già lãnh lương hưu trí mỗi ngày
mỗi thêm lên. Những hiện tượng này bắt buôīc chính phủ
phải mộ nhân công, để các xí nghiệp được tiếp tục
hoạt động và mức sản xuất không bị suy giảm.
Trong khi đó,
thì trái lại, Ông Le Pen
chủ trương loại trừ những người di dân, tị nạn, bởi
vì đây là căn cớ gây nên tội ác và nạn thất nghiệp,
để đem lại an ninh, thịnh vượng
cho người dân Pháp. Ông quả quyết: "Nước Pháp sẽ ra khỏi
Khối Liên hiệp Châu Âu. Nước Pháp không chấp nhận đồng
tiền chung, bởi vì đây là những những cái gây hại cho chủ
quyền và nền độc lập Nước Pháp". Những người dân
ước mong được sống trong kỷ luật, muốn lấy lại uy tín và
địa vị "cao cả" của mình,
và rất có thể dồn phiếu
trong đợt hai này cho ông Le Pen.
Theo kết quả
thăm dò ý dân, thì ứng cử viên Jacques Chirac sẽ đắc cử
với khoảng từ 70% đến 75% số phiếu. Trong lúc này, hai bên
đều tung hết nghị lực để thuyết phục người dân bỏ đi bỏ
phiếu và bỏ phiếu cho phe mình. Những cuộc biều tình từ hai
tuần nay, nhất là cuộc biểu tình
Ngày Lễ Lao động 1/05/2002 trong cả nước Pháp, với sự tham
dự của hơn một triệu người, cương quyết đánh bại ông Le
Pen. Ai cũng thấy rằng: Nếu Ông Le Pen đắc cử, nước Pháp
sẽ hoàn toàn bị cô lập và rất có thể phải sống dưới
một chế độ độc tài. Người dân Pháp cũng như các vị lãnh
đạo các nước thuộc Khối Liên hiệp Châu Âu đều lo sợ.
Ðứng trước hai sự dữ, người dân Pháp bắt buộc phải
chọn sự dữ nhỏ hơn,
tức ông Jacques Chirac, một nhân vật có nhiều kinh nghiệm
chính trị và được thế giới biết đến, có thể bảo đảm
nền Dân chủ, Tự do cho nước Pháp và cho Khối Liên hiệp
Châu Âu.
Các Giám mục
Pháp cũng hết sức lo lắng. Các ngài chỉ trích
nặng lời ứng cử Le Pen, bởi vì ông này lợi dụng
tôn giáo để trục lợi cho mình. Thực sự ông không phải
người Công giáo đàng hoàng. Các Giám mục không đả động
đến đời tư của ông, nhưng báo chí đã phanh phiu đời
tư của và mọi người đều biết. Trong những ngày tuyên
truyền bầu cử này, Ông Jean Marie Le Pen lợi dụng tối đa lá
bài ái quốc, đề cao Thánh Nữ Jeanne d'Arc, thành Orléans , vị
Nữ anh hùng của nước Pháp, đã có công chiến đấu chống
lại người Anh, và sau cùng bị người Anh lên án thiêu sinh
năm 1431. Trong ngày Lễ Lao động, đoàn biểu tình của Ông tụ
họp trước Ðài kỷ niệm Thánh Nữ để đặt vòng hoa, ca hát
mừng Thánh Bảo hộ của mình.
Ðức Cha George
Gilson, Giám mục giáo phận Sens-Auxerre, tuyên bố: "Thánh Nữ
Jeanne d'Arc là vị thánh của mọi người, không riêng của một
người nào. Trong lịch sử của chúng ta, Thánh nữ minh chứng
việc chống lại mọi phản bội "gian
dối và thù ghét". Ngài yêu cầu đừng lợi dụng tên
Thánh Nữ, để lừa dối và gây thù ghét
trong dân Pháp.
Không những
Ðức Cha Gilson, nhưng tất cả các Giám mục Pháp đều phẫn nộ
trước thái độ lợi dụng tôn giáo cho đường lối chính trị
của mình. Ðức Cha Hyppolite Simon, Giám mục giáo phận Clermont-Ferrand,
tố cáo vị lãnh tụ Mặt trận quốc gia khai thác Thánh Nữ
một cách bè phái và vô đạo kiểu mới.
Việc lợi dụng
và khai thác chỉ được tố cáo và báo động trong lúc này.
Thực ra, ông Le Pen tự phụ
đã có mối quan hệ với Thánh Nữ Anh hùng thành Orleans từ
năm 1988. Tứ lúc đó, ngày mùng một tháng 5/2002, ông Le Pen
và các người theo ông diễn hành trước tượng của Thánh
Nữ, tôn kính như Thánh Quan Thầy riêng của Phong trào mình. Vì
thế, Ðức Cha Gilson - như chúng tôi vừa nhắc trên đây -
tuyên bố: "Thánh Nữ là của mọi người. Nhưng nhờ việc
lợi dung khéo léo, phe cực hữu đang khai triển một hình thức
"tôn phong thánh nữ làm thần tượng" , một quan niệm
của việc ngoại giáo hóa mới mối quan hệ giữa Nhà Nước
và Tôn giáo". Ngày mùng một tháng 5 năm 2002, ông và các
người biểu tình ủng hộ ông đã tụ họp trước tượng đồng
của Thánh Nữ tại "Place des Pyramides" ở Paris, để kính nhớ
"Vị Thánh của mình".
Hai ngày trước
lễ Lao động 1/05/2002, Ðức Cha Jean-Pierre Richard, TGM Bordeaux, kêu
gọi các cử tri Pháp, để họ "phân biệt các giá trị nền
tảng của nền Dân chủ", nhưng không nhắc tên ông Le Pen. Sứ
điệp của Ðức TGM rất rõ ràng: "Cần phải kêu gọi trí
khôn hiểu biết hơn là tính
tự phát, và sự xúc động chóng qua; cần kêu gọi sự
phân biệt hơn là tính bộc phát,
kêu gọi sự bình tĩnh hơn là sợ hãi". ÐHY Jean-Marie Lustiger,
TGM Paris, còn cương quyết hơn nữa. Ngài tuyên bố: "Giáo hội
và các tín hữu Kitô không thể chấp nhận điều này là những
biểu hiệu và thánh tín tôn giáo bị đem ra phục vụ cho cuộc
tuyên truyền tuyển cử" . Lời Ðức Hồng Y ám chỉ đến việc
Ông Le Pen lợi dụng những lời của ÐTC để tăng giá trị
cho những tuyên truyền của ông và thuyết phục người dân.
Ðức Cha Olivier de Béranger, Giám mục Saint-Denis, cũng rất rõ
ràng. Ngài nói: "Người Công giáo không thể bỏ phiếu cho
ông Le Pen được, vì ông là người thừa hưởng một truyền
thống của chế độ độc quyền và
chống Kitô giáo".
Tại Arles, thuộc miền Nam nước Pháp, các cha sở thỏa thuận với nhau, trong những ngày này cho đến thứ bẩy 4/05/2002, trước ngày bầu cử đợt hai, lúc 19 giờ, sẽ cho kéo chuông các nhà thờ, báo cho mọi người biết: "Tư tưởng của Mặt trận quốc gia không phù hợp với Phúc Âm của chúng ta".