Ba ơn kêu gọi đặc biệt
Chúa dành cho ba linh hồn khác nhau
Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Ba ơn kêu gọi đặc biệt Chúa dành cho ba linh hồn khác nhau.
Trong những thập
niên sau Công đồng chung Vatican II (1962-1965), tại nhiều nơi,
cách riêng tại các Giáo hội thuộc thế giới Tây phương
(Châu Âu và Châu Mỹ), xẩy ra cơn khủng hoảng trầm
trọng về ơn kêu gọi linh mục và đời sống tận hiến.
Cơn khủng hoảng này đã gây nên việc đóng cửa nhiều
Chủng viện tại nhiều Giáo phận và đóng cửa Học viện của
nhiều Dòng tu nam nữ. Nhiều Giám mục và Bề trên Dòng rất
lo lắng về sự khan hiếm các ơn kêu gọi. Nhiều giáo xứ
không có linh mục coi sóc; nhiều Tu viện không có lớp người
mới thay thế các người có tuổi qua đi. Nhiều trường học,
nhà thương, cơ quan từ thiện phải đóng cửa hoặc kêu gọi
sự giúp đỡ của người giáo dân. Nhiều nơi kêu gọi sự
tiếp tay của các Giáo hội tại Châu Á và Châu Phi. Thực sự,
các Giáo hội trẻ trung tại hai Lục địa này chỉ có thể đáp
ứng phần nào những nhu cầu của các Giáo hội Tây phương,
bởi vì tại đây, tuy không bị cơn khủng hoảng, nhưng con số
nhân sự mục vụ và truyền giáo còn thiếu thốn nhiều. Dù
sao, chúng ta phải tin rằng : Không bao giờ Chúa bỏ Giáo hội của Người. Có vị giải thích: cơn khủng
hoảng kia chỉ là một cuộc
"thanh tẩy" Giáo hội. Chúa
sẽ tìm cách bù lại. Hy vọng và tín nhiệm này không vô ích
. Trong những năm sau Công đồng, nhiều phong trào và hội đoàn
Giáo dân được thành lập, để bù lại phần nào sự thiếu
thốn nhân sự mục vụ và truyền giáo. Các Phong trào và hội
đoàn này hoạt dộng rất đắc lực. Ngoài việc nẩy sinh nhiều
Phong trào và hội đoàn Giáo dân, ơn kêu gọi tại các chủng
viện cũng dần dần trở lại, tuy chưa tới mức độ bình thường.
Tại các Giáo hội Trung-Ðông Âu, vừa thoát nạn cộng sản
vô thần, số ơn kêu gọi càng ngày càng thêm đông. Căn cứ
vào những dấu hiệu này, chúng ta có thể quả quyết rằng:
cơn khủng hoảng nay đã ngừng.
Câu chuyện về ba ơn kêu gọi đặc biệt mới xẩy ra tại Ý, và nhiều câu chuyện lạ lùng khác nữa, không được biết đến hoặc báo chí không nói đến, cho chúng ta thấy rằng: Chúa Thánh Thần không ngừng hoạt động trong Giáo hội. Người vẫn tiếp tục làm những việc kỳ diệu trong Giáo hội Người, trong mọi thời đại.
Nhật báo công giáo
Ý số ra ngày 18.11.2001, thuật lại ba chuyện về ba ơn kêu gọi đặc biệt sau đây:
- Cô Ines Tagliani, 41 tuổi, một vị thẩm phán danh tiếng tại miền Nam Ý, có trách nhiệm về các vụ điều tra nhóm "Mafia", từ bỏ mọi chức quyền, xin vào tu dòng Nữ Carmelô Hèn mọn tại Reggio-Emilia, miền trung-bắc nước Ý và đã tuyên khấn trọn trước mặt Ðức Giám mục giáo phận trong những ngày vừa qua. Tu hội Nữ tu Carmelo Hèn mọn được thành lập năm 1941, để chuyên lo về công việc từ thiện bác ái, cách riêng đối với những người tàn tật. Nay đã lan rộng tại nhiều nước: Châu Âu, Châu Á, và Châu Mỹ.
-
Cô Laura Longhi, 25 tuổi, Tiến sĩ Y khoa tại Ðại học Nhà Nước ở
Milano, miền Bắc Italia, quyết định từ bỏ thế gian, xin vào tu
Dòng Phanxicô, để xử dùng khả năng chuyên môn của mình tại
các xứ truyền giáo. Quyết định của Cô gây ngạc nhiên cho
cha mẹ, anh chị em và các bạn học. Hiện cô đang cầu nguyện
thêm và chuẩn bị để dứt khoát theo tiếng Chúa gọi.
-
Anh Bruno Terzani, 48
tuổi, chủ tiệm bán sách, con của một ký giả nổi tiếng tại
Ý, ông Tiziano Terziani, say mê tinh thần phục vụ người nghèo
nhất trong các người nghèo và những người bị bỏ rơi ngoài
đường của Mẹ Têrêsa thành Calcuttta và các con cái của Mẹ,
quyết định tình nguyện hiến thân để theo gương tốt lành của
Mẹ đang được tiếp tục nơi các Nữ Tu thừa sai bác ái.
Anh từ Ý đến Calcutta, vừa đi vừa về trong 51 ngày, bằng
nhiều phương thế khác nhau: xe lửa, đi bộ, lên xe, xuống thuyền, gặp nhiều nguy hiểm, để quan sát công việc của Mẹ tại
thành phố này.
Các chi tiết thêm
về ba ơn gọi lạ lùng trên đây, chúng tôi sẽ có dịp thuật
lại trong các bài nói chuyện
sau. Trong thời sự hôm nay, chúng tôi xin thuật lại bài bình
luận của ký giả Domenico Del Rio về ba ơn kêu gọi đặc biệt
này, đăng trên báo "Tương Lai" cũng số ra ngày 18 tháng
11/2001. Tựa đề của bài bình luận như sau: "Ba câu
chuyện của ơn kêu gọi. Chúng con muốn rằng: Lạy Chúa, Chúa
được hạnh phúc!". Chúng ta hãy nghe tác giả giải thích lời
này có ý nghĩa như thế nào?
Tác giả trích lại lời Chúa nói với Tổ phụ Abraham: "Con hãy ra khỏi quê hương, miền đất của con; con hãy đi đến một nơi Ta sẽ chỉ cho con". Chúa nói như vậy với Abraham, Vị Tổ phụ suốt đời thi hành mệnh lênh của Chúa. Qua thời gian, biết bao lần tiếng nói này vẫn còn được nghe: hãy ra khỏi! Người ta ra khỏi quê hương, ra khỏi nhà của mình; người ta ra khỏi một tình yêu, ra khỏi chính bản thân của mình, ra khỏi nghề nghiệp của mình. "Ðể đi đến một nơi Ta sẽ chỉ cho con". Có một nơi, một xứ sở được gọi là xứ sở của tình yêu Thiên Chúa, xứ sở của tình yêu thương đối với các tạo vật của Người.
Ký giả Del Rio viết
tiếp: Một phụ nữ từ bỏ chức vụ thẩm phán, một phụ nữ
khác bỏ ngành Y khoa và một thanh niên từ bỏ hoạt động làm
chủ nhà bán sách. Ba người này ra khỏi quê hương, ra khỏi
nhà, nơi họ được huấn luyện. Xứ sở mà họ sẽ đến là
một xứ sở có những dấu hiệu thuộc về một thế giới
khô cằn và không có những cái
nhìn về trời cao, một thế giới hầu như không biết gì
về việc suy tư, việc cầu nguyện, sự yên lặng bên ngoài và
bên trong. Nhưng cũng là một xứ sở của sự huy hoàng của
đức ái, của việc hiến thân cho người khác, cho những người
bị bỏ rơi, cho những người cô đơn, cho những người không
may mắn trong cuộc đời...
Tác giả giải thích: Nhưng không thể đến xứ sở của đức bác ái đối với
con người, nếu trước đó không bước vào xứ sở của tình
yêu vô biên của Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa lôi kéo trước
tiên. Chính Thiên Chúa quyến rũ. Thánh Augustino nói rằng:
Thiên Chúa như một bông hoa, tỏa mùi thơm tho trong không gian,
thời gian, đến lịch sử và đến linh hồn của con người nam
nữ. "Lạy Chúa, Chúa đã tỏa mùi thơm tho và con đã hít
thở mùi thơm này. Và giờ đây con khát khao Chúa". Hay như
Tiên tri Giêrêmia đã diển tả: "Lạy Chúa, Chúa đã quyến
rũ con. Và con để Chúa quyến rũ con". Và chính sự hăng
say của việc quyến rũ này đã làm cho một linh hồn thánh
thiện kia kêu lên: "Lạy Chúa, con muốn Chúa hạnh phúc".
Tác giả đặt vấn
đề: Vậy một thụ tạo có thể làm cho Chúa hạnh phúc sao?
Tác giả trả lời: Có thể được, nếu tình yêu Thiên Chúa
được thể hiện nơi chính mình họ. Tình yêu của Thiên Chúa
là tình yêu hoạt động trong tâm hồn của một tạo vật say mê
yêu mến Người. Thánh Phaolô nói: "Tình yêu Chúa Kitô
thúc đẩy tôi": điều này có nghĩa là: không phải
tình yêu nghèo nàn của con người đối với Chúa Kitô, nhưng
là tình yêu của Chúa Kitô hoạt động nơi con người.
Tình yêu để mình được tràn ngập bằng tình yêu của
Chúa Kitô và sau đó trao tình yêu này cho người khác. Ðây là một
linh hồn đã được tràn ngập bởi tình yêu Thiên Chúa. Và
chính đó là nguồn gốc thực sự, để từ đó phát sinh ra
khả năng của một sự tham dự mạnh mẽ vào
mỗi một niềm vui, vào mỗi một sự đau khổ của con người.
Và chính đó là nguồn mạch của ba ơn kêu gọi mà chúng ta
thấy trên đây.
Dĩ nhiên, ơn kêu gọi đặc biệt không chỉ dành cho ba linh hồn trong câu chuyện kể trên đây. Trên thế giới không thiếu những ơn kêu gọi đặc biệt như vậy.